Chương 3439: Hồng Tụ Thiêm Hương (2)
Chương 3439: Hồng Tụ Thiêm Hương (2)Chương 3439: Hồng Tụ Thiêm Hương (2)
Trong đầu Tổ An hiện ra bộ dáng phong tình vạn chủng của hoàng hậu, không khỏi đau đầu, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, ai bảo ngươi hoa tâm như thế, rốt cuộc biết thống khổ.
Trên miệng hẳn lại đáp.
- Bích đại nhân yên tâm, Thái Tử Phi rất tốt với ta, đồ vật trân quý nhất trong Đông Cung cũng giao cho ta, ta tự nhiên khắc trong tâm khảm.
Bích Tê cảm thấy lời này của hắn nghe là lạ, bất quá chỉ nghĩ hắn nói là Bích Linh Lung coi trọng hắn, đề bạt hắn làm Đông Cung đệ nhất hồng nhân, sau đó cười ha ha.
- A Tổ ngươi có lòng như vậy rất tốt, đến thời điểm có ngươi phụ tá Linh Lung, lão phu ở trong triều trợ lực, coi như Liễu gia một tay che trời, cũng không cần sợ bọn họ.
Tổ An hơi nghỉ hoặc.
- Theo ta biết, Liều Quang Liễu Diệu có chút... bình thường, dạng người này có thể khống chế toàn bộ triều cục sao?
- Liễu Quang Liễu Diệu là không đáng để lo, nhưng Liễu gia là hoàng thân quốc thích, thực lực không thể khinh thường.
Thần sắc của Bích Tê có chút ngưng trọng.
- Người lợi hại nhất Liễu gia thực ra là hoàng hậu, trước kia nàng kinh tài tuyệt diễm, thậm chí có người nói thiên phú của nàng không thua hoàng thượng. Chỉ tiếc năm đó nàng ở đỉnh phong, bởi vì ngoài ý muốn bị thương, dẫn đến nàng thành người bình thường. - Nhưng gần đây không biết nguyên nhân gì, tu vi của nàng khôi phục, trước đó không lâu trực tiếp đột phá Đại Tông Sư. Mà Liễu gia còn có một lão tổ, cũng là Đại Tông Sư, lại thêm Mạnh gia và Liễu gia liên hợp, phụ thân Mạnh Di chính là một trong Bát Công của triều đình, cũng là Đại Tông Sư, mấy người bọn họ liên thủ, lại thêm hoàng hậu nắm danh phận đại nghĩa, Liễu gia nắm giữ binh quyền, Mạnh gia nắm tư nguyên, đủ để nhân cơ hội này khống chế triều đình.
Nói đến phần sau, hắn có chút ảo não.
- Cho tới nay đều nghĩ hoàng hậu đã là phế nhân, cho nên không phòng bị Liễu gia, cũng không biết nàng làm sao khôi phục, nghe nói là ăn linh đan diệu dược gì đó, không biết thuốc gì hữu dụng như vậy, đến thời điểm ta cũng để Linh Lung ăn chút, nhìn có thể tăng thực lực lên hay không.
Thần sắc của Tổ An cổ quái, nghĩ thầm lúc trước hai cái miệng của hoàng hậu đều ăn không ít, hai cái miệng của Thái Tử Phi cũng ăn nhiều lần...
Hản lập tức xua tan những ý nghĩ đẹp đế kia, ngược lại có chút chấn kinh năm đó tu vi của hoàng hậu lại là Đại Tông Sư, hoàn toàn nhìn không ra nha.
Lúc này Bích Tê đứng dậy.
- Được rồi, tới cùng ngươi nói nhiều như vậy, là muốn trong lòng ngươi có chút cơ sở, về sau mọi người thuận tiện liên thủ. Còn Yến Vương và Triệu Nguyên ngươi không cần phải lo lắng, có ta ở đây, bọn họ không dám động tới ngươi.
- Đa tạ Bích đại nhân!
Tổ An tiễn hắn rời đi, sau đó ngồi trở lại trên bàn bắt đầu trầm tư. Thực ra hắn không có hứng thú gì với tranh quyền đoạt lợi, đã là thế giới tu tiên, còn chơi những chính đấu này, thật là không làm việc đàng hoàng.
Nhưng kinh thành khẳng định vẫn phải trở vê một chuyến, quá nhiều người cần hắn cứu giúp.
Hắn mở ra một tờ giấy trắng, viết mấy cái tên quan trọng.
Thời điểm suy tư, bỗng nhiên trong lòng hơi động, một bóng người áo đỏ váy đen uyển chuyển từ cửa sổ nhảy vào.
Nhìn đến ánh mắt hắn cũng theo sóng sữa trước người đối phương run run.
- Mạn Mạn!
-A Tổi
Một làn gió thơm đánh tới, thân thể nóng bỏng động lòng người trực tiếp nhào vào lòng hắn.
- Làm sao thế?
Cảm giác Bùi Miên Mạn ôm mình dùng lực, Tổ An hơi kinh ngạc.
- Ta sắp đi.
Bùi Miên Mạn ủy khuất.
- Chưởng môn và sư phụ muốn dẫn †a trở về, lần này sự tình ở Tử Sơn quá lớn, Bích Lạc Cung chúng ta không muốn liên luy vào, muốn trở về đóng sơn môn một đoạn thời gian. Nói đến chúng ta có thể trở về, nghe nói còn là nể mặt mũi của ngươi, bọn họ không dám khó xử chúng ta.
Tổ An.
Đây coi như là dời tảng đá nện chân mình sao?
- Có thể không đi hay không? - Không được, lần này thái độ của chưởng môn và sư phụ rất kiên quyết, hơn nữa trải qua sự tình lần này, bọn họ dự định trở về truyền thụ cho ta công pháp cao siêu hơn, ta cũng cần bế quan cảm ngộ Bỉ Ngạn Điệp Dẫn.
Trong mắt Bùi Miên Mạn có không nỡ nồng đậm, có điều nàng rất nhanh cảnh cáo mình, những hồng nhan tri kỷ bên người A Tổ đều lợi hại, tu vi của mình không tiến tắc thối, tương lai bị khi dễ cũng không cách nào đánh lại.
Lại nói, bây giờ A Tổ ngay cả hoàng đế cũng có thể đánh bại, song phương chênh lệch thực sự quá lớn, có lẽ hiện tại A Tổ không cảm thấy gì, nhưng theo thực lực hắn càng ngày càng cao, mình và hắn chênh lệch càng ngày càng xa...
Cảm nhận được nàng kiên quyết, Tổ An cũng không tiện chậm trễ nàng tu luyện. - Vậy lúc nào thì đi?
- Tối nay!
- Sao nhanh như vậy?
- Sư phụ và chưởng môn cảm thấy nơi này xúi quẩy, không muốn ở lâu.