Chương 3445: Vừa mới uống no bụng
Chương 3445: Vừa mới uống no bụngChương 3445: Vừa mới uống no bụng
- Đã cáo biệt hắn?
Sắc mặt của Hỏa Linh sư thái có chút hó coi, mình chăm chú bồi dưỡng đồ đệ, trong đầu lại nghĩ đến nam nhân khác, thật là tức chết mà.
- Ừm.
Bùi Miên Mạn lau khóe miệng, xác định không có lưu lại dấu vết gì mới hoàn toàn yên lòng.
- A, sao ngươi lại đổi y phục?
Hỏa Linh sư thái nghỉ ngờ nhìn nàng.
Bùi Miên Mạn giật mình.
- Đợi lát nữa phải lặn lội đường xa, ta cảm giác bộ y phục kia không thích hợp. Trước ngực của bộ y phục kia bị làm bẩn, hơn nữa mùi vị còn nồng đậm, làm sao dám mặc nữa.
- Không phải là tiểu tử kia làm cái gì với ngươi đó chứ?
Hỏa Linh sư thái nhíu mày, dường như củ cải trắng nhà mình bị heo ủi.
- Không, không có gì.
Bùi Miên Mạn đỏ mặt, nghiêm ngặt nói ra, là ta làm hắn.
Lúc này Vạn Thông Thiên cười hoà giải.
- Nữ hài tử thích đẹp đẽ, thường đổi y phục không phải rất bình thường sao.
Hỏa Linh sư thái hơi nheo mắt.
- Ta ngày thường chỉ mặc một bộ y phục phong cách này, dù đổi cũng không sai biệt lắm, dựa theo ý tứ của chưởng môn, là ta không chú ý hình tượng. Vạn Thông Thiên đang gắp thức ăn tay cứng đờ, thật sự là nằm cũng trúng đạn.
May mắn hắn phản ứng nhanh, vội vàng cười ha hả ứng phó, sau đó ngoắc ngoắc Bùi Miên Mạn nói.
- Mạn Mạn, nhanh tới dùng cơm, ăn no rồi lên đường, tiếp xuống chúng ta một đường sẽ không ngừng nghỉ, cần bổ sung chút năng lượng.
- Vâng, chưởng môn sư bá.
Bùi Miên Mạn vừa ngồi xuống, Hỏa Linh sư thái rót cho nàng một bát sữa đậu nành, từ ái nói.
- Đây là dùng Linh Đậu của Chính Dương Tông ép ra, mỗi một hạt đều đầy ắp thiên địa nguyên khí, nếu không phải Chính Dương Tông xảy ra chuyện, sợ rằng chúng ta còn không có diễm phúc uống được, ngươi uống nhiều mấy bát. Nhìn một chén sữa đậu nành trắng trắng trước mắt, ánh mắt của Bùi Miên Mạn trợn thật lớn, rốt cục nhịn không được chạy đến một bên nôn!
Thấy nàng nôn khan, Hỏa Linh sư thái.
Sao phản ứng lớn như vậy, không phải mang thai chứ?
Cha con Vạn Thông Thiên cũng nghi ngờ nhìn nàng, vì sao phản ứng lớn như vậy, chẳng lẽ không thích uống cái này?
Nhưng trước đó chưa từng nghe nói nàng kiêng ky sữa đậu nành, hơn nữa sữa đậu nành của Tử Sơn xác thực rất thơm ngọt.
Đang muốn hỏi, Bùi Miên Mạn vội vàng khoát tay.
- Không dùng, vừa rồi đã uống no bụng, ta đi về nghỉ ngơi một chút.
Nói xong lòng còn sợ hãi chạy đi.
Mấy người đưa mắt nhìn nhau, không hiểu đến cùng phát sinh cái gì, nàng uống sữa đậu nành lúc nào?
Lại nói Tổ An đang ở trong phòng chật vật thu thập tàn cục, hắn cũng không muốn không cẩn thận bị người nào đánh vỡ, tối nay trái tim giống như đi †àu lượn vậy.
Sau khi thu thập xong, hắn ngồi ở trước bàn sách ngẩn người, vừa rồi ta là chuẩn bị suy nghĩ vấn đề gì nhỉ?
Ân, không nghĩ tới Thần Nữ chi hôn lại còn có diệu dụng này, thật sự là kinh tâm động phách, lúc nào cũng để Sơ Nhan thử một chút?
Có điều tính tình nàng xưa nay thanh lãnh, có thể xấu hổ giận dữ đánh chết ta hay không? Cũng quyết không thể để Yến tỷ tỷ biết, bằng không da ta sẽ bị lột.
Đang miên mang suy nghĩ, bỗng nhiên một thị vệ đi vào hành lẽ.
- Tổ đại nhân, thuộc hạ có chuyện quan trọng bẩm báo.
- Vào đi.
Tổ An không đế ý đáp.
Rất nhanh một thị vệ mặc chế phục của Vũ Lâm Lang đi tới, lần nữa quỳ một chân trên đất hành lễ.
- Ngươi có chuyện quan trọng gì?
- Có quan hệ với Yến Vương, hắn tựa hồ...
Thấy hắn muốn nói lại thôi, Tổ An có chút hiếu kỳ.
- Không cần sợ hãi, trực tiếp nói cho ta là được. Vừa nói vừa đi qua, định đỡ đối phương.
Bỗng nhiên thị vệ kia ngẩng đầu, trong miệng nhẹ nhàng thổi một ngụm khói xanh, cùng lúc đó, trong tay móc ra một cây dao găm đâm tới.
Có điều hắn vừa đưa tay, cổ tay liền truyền đến đau đớn, nguyên lai đã bị Tổ An nắm cổ tay lật đến trên cổ.
Những tưởng tay hắn sẽ trật khớp, ai biết tay thị vệ này mềm giống như cá chạch, lấy một tư thái quỷ dị vặn vẹo tránh thoát hắn trói buộc, sau đó cả người tránh qua bên cạnh.
Đang muốn nói chuyện, ai biết Tổ An đã như bóng với hình đứng ở trước mặt, chế trụ đầu vai, hắn nhất thời cảm thấy đại lực truyền đến, cả người không còn cách nào nhấc lên một chút nguyên khí. - Đau đau đau, là ta, đùa với ngươi thôi.
Lúc này một âm thanh thanh thúy vang lên, rõ ràng là nữ tử.
Tổ An sờ sờ mặt nàng, sau đó trực tiếp kéo mặt nạ xuống, lộ ra một khuôn mặt mềm mại.
Nàng rõ ràng cực kỳ thần bí, vừa chính vừa tà, hết lần này tới lần khác lại có khuôn mặt đoan trang cổ điển, chỉ bất quá lúc này hai mắt đẫm lệ, hiển nhiên là bị làm đau.
- Đường Điềm Nhi?
Thấy rõ khuôn mặt đối phương, Tổ An nhướng mày, nhưng không có buông nàng ra.
- Công tử, đã lâu không gặp, người ta chỉ đùa giỡn một chút thôi, cần hung ác như thế sao? Đường Điềm Nhi làm nũng nói.