Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3449 - Chương 3449: Ngươi Không Muốn Bị Người Khác Biết Chứ?

Chương 3449: Ngươi không muốn bị người khác biết chứ? Chương 3449: Ngươi không muốn bị người khác biết chứ?Chương 3449: Ngươi không muốn bị người khác biết chứ?

- Ta và quận chúa hình như không có quen như vậy nha.

Da mặt Tổ An co giật.

Triệu Tiểu Điệp đang muốn nói gì, bỗng nhiên ngậm miệng lại, liếc nhìn thị nữ cùng thị vệ ở ngoài cửa.

Tổ An nhíu mày, phất tay để bọn hắn rời đi.

Những người kia đưa mắt nhìn nhau:

- Tổ đại nhân, như vậy có chút không ổn.

Tổ An lạnh lùng nói:

- Ngươi là lo lắng ta giữa ban ngày làm gì với quận chúa, hay lo lắng hai ta thông cung? - Không dám không dám!

Hắn bây giờ nói chuyện cũng có uy thế nhàn nhạt, những thị vệ cùng thị nữ kia không dám nói thêm gì nữa, vội vàng khom người rời đi.

- Quận chúa, hiện tại có thể nói chưa.

Tổ An nhìn về phía Triệu Tiểu Điệp, tuy sắc mặt có chút tiều tụy, bất quá vẫn rất mỹ lệ, không còn ngang ngược như ngày bình thường, bây giờ nhìn có loại cảm giác ta thấy mà yêu.

- Tổ đại ca, trước đó làm như thế với người ta, còn nói không quen ta.

Trên khuôn mặt tái nhợt của Triệu Tiểu Điệp có chút đỏ ửng, không biết nghĩ đến cái gì, thần sắc cực kỳ cổ quái.

Tổ An biết nàng nói là sự tình bị mình đánh mông. Hắn không có tiếp lời, mà làm bộ quay người:

- Nếu ngươi không nói chuyện ta liền đi.

- Đừng!

Triệu Tiểu Điệp vội vàng kéo hắn, một làn gió thơm truyền đến.

Thấy đối phương nhướng mày, nàng vội vàng nói:

- Hương hoa này không có độc.

Tổ An không lộ dấu vết buông tay nàng ra, vào phòng tìm một cái ghế ngồi xuống, chờ nàng nói chính sự.

Thấy hắn không muốn đi nữa, lúc này Triệu Tiểu Điệp mới buông lỏng một hơi, thanh âm run rẩy nói:

- Tổ đại ca, có phải cha ta xảy ra chuyện hay không?

- Việc quan hệ... Tổ An nói một nửa, nhìn thấy ánh mắt cầu khẩn của đối phương, trong lòng mềm nhũn.

- Tê Vương xác thực đã qua đời.

-AI

Dù trong lòng Triệu Tiểu Điệp sớm có suy đoán, nhưng khi được chứng minh, sắc mặt không khỏi tái nhợt, thân thể lắc lắc, nếu không phải bên cạnh có cái bàn chống đỡ, chỉ sợ nàng sớm đã xụi lơ trên đất.

- Hắn chết như thế nào?

Triệu Tiểu Điệp ngẩng đầu nhìn Tổ An, trong mắt ẩn ẩn có hỏa diễm đang nhảy nhót.

- Không có quan hệ gì tới ta, ngươi hẳn cũng có thể đoán được xảy ra chuyện gì.

Tổ An lạnh lùng đáp. Nghe không có quan hệ gì tới hắn, †im Triệu Tiểu Điệp vốn căng cứng bỗng nhiên buông ra, thăm thắm thở dài:

- Thực ra ta đã sớm ngờ tới có một ngày như thế, chỉ không nghĩ tới ngày đó tới nhanh như vậy. Hoàng thượng vô địch khắp thiên hạ, tâm cơ lại thâm trâm, cha ta lợi hại hơn nữa, cũng không đấu được với hắn.

Tổ An chỉ giữ tâm mặc.

Lúc này bỗng nhiên Triệu Tiểu Điệp nói:

- Tổ đại ca, ngươi có thể cứu Tề Vương phủ chúng ta không, trải qua sự tình Tử Sơn, Tê Vương phủ chúng ta khẳng định xong, mẹ ta, đại ca ta, còn có vô số gia tộc có quan hệ với chúng ta, đều sẽ chết không chỗ chôn.

Nghĩ đến hình phạt mưu nghịch, nàng liền không rét mà run. Coi như không bị lăng trì xử tử, cũng sẽ bị bán đến Giáo Phường Ty, nghĩ đến vương phi, quận chúa ngày thường cao cao tại thượng, cuối cùng trầm luân phong trần, nhận hết ô nhục, cả người nàng lạnh toát.

- Có phải quận chúa hiểu lầm gì hay không, thế nhân đều biết ta cùng lệnh tôn là đối thủ một mất một còn, hắn hận không thể trừ cho thống khoái, bây giờ ngươi lại nhờ ta cứu người Tê Vương nhất mạch?

Tổ An lạnh lùng nói.

- Lúc trước phụ vương có chút hiểu lầm với ngươi, nhưng nghiêm ngặt nói ra, ngươi chưa từng ăn thiệt thòi, ăn thiệt thòi ngược lại là phụ vương, ta biết yêu cầu này có chút quá phận, nhưng xin ngươi nể tình ta, giúp ta một chút được không. Triệu Tiểu Điệp trực tiếp quỳ ở trước người hắn, nắm lấy ống tay áo của hắn cầu khẩn.

- Đời này ta sẽ làm trâu làm ngựa báo đáp ngươi.

Tổ An vội vàng nâng nàng dậy:

- Quận chúa không cần như thế, chủ yếu là việc này quan hệ trọng đại, không phải là ta có thể quyết định, xin lỗi.

Hắn đang muốn rời khỏi, bỗng nhiên thanh âm của Triệu Tiểu Điệp vang lên:

- Đứng lại! Ngươi không muốn sự tình của ngươi cùng Yến Tuyết Ngân và Vân Gian Nguyệt bị người khác biết chứ?

Tổ An dừng lại, cau mày nói:

- Ta không biết ngươi nói cái gì!

Nữ nhân này làm sao biết?

Triệu Tiểu Điệp cười cười: - Tổ đại ca, nói thật, ta cũng không ngờ ngươi có bản sự như thế, đoán chừng nam nhân trên đời cũng sẽ không nghĩ tới ngươi có bản lĩnh như vậy, lại có thể ôm hai đối thủ một mất một còn nổi danh thiên hạ, nếu lan truyền ra ngoài, không biết có bao nhiêu người theo đuổi muốn giết ngươi.

Tổ An quay đầu nhìn nàng:

- Sức tưởng tượng của ngươi không khỏi quá phong phú, loại sự tình này làm sao có khả năng, nếu để Yến quan chủ hoặc Vân giáo chủ nghe ngươi phỉ báng như thế, chỉ sợ không cần triều đình ra tay, ngươi đã chết.

- Tổ đại ca đừng giả bộ.

Triệu Tiểu Điệp đi đến bên cạnh hắn, nhíu mũi ngọc tinh xảo, ở trên người hắn ngửi một cái.

- Quên nói cho ngươi, bởi vì cần điều chế độc dược, nên ta hết sức quen thuộc thành phần của các loại dược liệu, dần dà cái mũi này rất linh, có thể nhớ kỹ mùi vị mỗi người ta tiếp xúc qua.
Bình Luận (0)
Comment