Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3448 - Chương 3448: Bí Mật Động Trời (2)

Chương 3448: Bí mật động trời (2) Chương 3448: Bí mật động trời (2)Chương 3448: Bí mật động trời (2)

- Mặt khác, hôm qua Sơ Nhan cảm ngộ Tịnh Thế Băng Liên có tâm đắc, vừa vặn nhân cơ hội này trở về bế quan củng cố, ta cũng có thể ở bên cạnh chỉ đạo. Nếu một đường theo ngươi, sẽ bị các loại việc vặt của triều đình chậm trễ, dù sao chúng ta cũng tiến vào bí cảnh, nếu đến kinh thành, rất nhiều chuyện không thể khống chế.

Sở Sơ Nhan nháy mắt mấy cái, trước kia sư phụ đối với người khác đều tích tự như kim, cực kỳ lạnh lùng, nhưng đối với A Tổ lại nói nhiều như vậy, xem ra quả nhiên là yêu ai yêu cả đường đi.

Tổ An biết nàng nói là tình hình thực tế, gật đầu:

- Cũng tốt, chờ ta đến kinh thành hết thảy ổn định lại, sẽ tiếp các ngươi.

Yến Tuyết Ngân giật mình, nghĩ thâm muốn chết à, cái gì gọi là tiếp chúng ta?

Nàng vụng trộm dò xét Sở Sơ Nhan, thấy nàng tựa hồ không có chú ý, lúc này mới âm thầm buông lỏng một hơi.

Không được, phải cách gia hỏa này xa một chút, ở bên cạnh hắn, ta thật vất vả luyện thành Thái Thượng Vong Tình Quyết sớm muộn gì cũng bị hắn phá.

Trong lòng nàng không được tự nhiên, trực tiếp đi trước, cho đôi tình lữ không gian riêng.

Sở Sơ Nhan vốn có chút u oán một đoạn thời gian không thấy, hắn sẽ không minh bạch cùng nữ hài khác, muốn bảo hắn giữ mình trong sạch.

Nhưng lời này, lấy tính tình của nàng lại nói không nên lời. Cuối cùng thiên ngôn vạn ngữ hóa thành sự tình khác:

- A Tổ, sự tình Tử Sơn lần này, Tần gia hơn phân nửa sẽ bị liên lụy, đến thời điểm nhờ ngươi. Đặc biệt là Ấu Chiêu, trải qua biến cố này cũng không biết bị đả kích như thế nào, ngươi giúp đỡ chiếu cố nàng một chút.

Tổ An cười nói:

- Yên tâm đi, Ấu Chiêu là muội muội của ngươi, cũng là muội muội của ta, ta khẳng định sẽ chiếu cố nàng thật tốt, còn có Tần gia, ta cũng sẽ giúp đỡ.

Tình huống của Tần gia nàng hơn phân nửa còn không biết sẽ nghiêm trọng như vậy, bất quá không cần thiết nói cho nàng, công pháp của nàng cần tĩnh tâm tu luyện, những việc vặt này rất dễ khiến nàng phân tâm.

Sở Sơ Nhan gật đầu, lúc gần đi liếc hắn một cái, bỗng nhiên quay người nhào vào lòng hắn, chăm chú ôm lấy.

- Sơ Nhan, làm sao?

Tổ An không ngờ nàng luôn lạnh lùng như băng sẽ chủ động như thế, sau khi ôm nàng, vô ý thức nhìn về phía Yến Tuyết Ngân.

Vẻ mặt đối phương sương lạnh, nhìn không ra tâm tình ba động gì.

Tổ An tê cả da đầu, gấp đôi khoái lạc mang ý nghĩa gấp đôi phiên não.

Sở Sơ Nhan cũng không trả lời hắn, mà hung hăng căn vai của hắn một cái.

Sau đó ở trong ánh mắt kinh ngạc của hắn, một đường chạy chậm rời đi.

- Yến tỷ tỷ, nàng đến cùng làm sao vậy?

Lúc này Yến Tuyết Ngân vừa vặn đi tới, Tổ An thừa cơ hỏi. - Ngươi cả ngày ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, trong nội tâm nàng ủy khuất, phát tiết một chút cũng tốt.

Yến Tuyết Ngân lạnh lùng nói, đừng nói Sơ Nhan, ngay cả nàng cũng hận không thể hung hăng cắn hắn một cái.

Mỗi nữ tử bên cạnh hắn đều là Thần Nữ trong lòng vô số người, mặc cho ai được một vị cũng sẽ nâng ở trong lòng bàn tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan, ai dám đi trêu chọc nữ nhân khác?

Nhưng hết lần này tới lần khác, gia hỏa này lại dám làm như thế.

Nếu hắn bỉ ổi vô sỉ, không từ thủ đoạn, thuần túy bị sắc đẹp mê hoặc thì không khó xử lý, một đao cắt đứt, thậm chí trực tiếp giết là được.

Nhưng trải qua nàng lý giải, hắn cùng mỗi một nữ tử đều phát sinh rất nhiều chuyện, cùng nhau trải qua các loại trắc trở, đối mặt nguy cơ sinh tử cũng nguyện ý vì hai bên đánh đổi mạng sống, quan hệ giữa song phương nước chảy thành sông, để cho nàng muốn trách cũng không có lý do.

Sơ Nhan đoán chừng cũng nghĩ giống ta...

Phi phi phi, ta đang suy nghĩ cái gì!

- Sau này không gặp lại.

Yến Tuyết Ngân chỉ cảm thấy hai gò má nóng lên, lạnh lùng nói một câu, sau đó nhanh chóng đi xa.

Tổ An đang muốn truy, bỗng nhiên Trương Tử Giang chạy tới:

- Tổ đại nhân, quận chúa muốn gặp ngươi.

- Không gặp.

Tổ An đang phiền, thuận miệng cự tuyệt. Trương Tử Giang do dự một chút nói:

- Nàng nói có một bí mật động trời muốn nói cho ngươi, ngươi không đi nhất định sẽ hối hận.

Tổ An nhướng mày, đến cùng là bí mật động trời gì để Triệu Tiểu Điệp chắc chắn như thế?

Chẳng lẽ bên Tê Vương còn có bí mật gì?

Thấy Yến Tuyết Ngân đã đi xa, rơi vào đường cùng, hắn đành phải tới biệt viện giam giữ Triệu Tiểu Điệp.

Quận chúa ngày bình thường thần thái phi dương, bây giờ lại như bươm bướm bị bẻ cánh, cả người gục xuống bàn, ngơ ngác nhìn ngoài cửa sổ, khí chất suy bại, ánh mắt mê mang.

- Quận chúa, tìm ta có chuyện gì sao? Tổ An ho nhẹ một tiếng, cũng không vào nhà, mà đứng ở cửa ra vào dò hỏi.

Triệu Tiểu Điệp đứng dậy, nhìn về phía cửa, ánh mắt vốn ảm đạm nhất thời phóng ra thần thái mỹ lệ:

- Tổ đại cal

Nhìn thấy hắn đến, Triệu Tiểu Điệp như khôi phục mấy phần sức sống.
Bình Luận (0)
Comment