Chương 3447: Bí mật động trời
Chương 3447: Bí mật động trờiChương 3447: Bí mật động trời
Đường Điềm Nhi cười híp mắt đáp:
- Người ta chỉ là tiểu binh, làm sao biết cao tầng là ai làm chủ, cũng không gạt công tử, Tiêu Dao Lầu xác thực có một ít quan hệ với tiền triều, nhưng cụ thể quan hệ thế nào ta không biết, coi như biết ta cũng không thể nói. Ân, Tế Tửu lại là hoàng thất của tiền triều, chúng ta quan tâm an nguy của hắn cũng rất bình thường.
Tổ An nghĩ thầm ta tin ngươi mới có quỷ, ngươi là tiểu binh của Tiêu Dao Lầu?
Bất quá đối phương không nói, hắn cũng không muốn bức bách:
- Tế Tửu đã đi về cõi tiên.
Vừa nói vừa lặng lẽ dò xét phản ứng của nàng. Đường Điềm Nhi giật mình:
- Cũng ở trong bí cảnh kia?
-Ừm.
Đường Điềm Nhi trầm mặc một lúc, nụ cười ngọt ngào trên mặt không thấy:
- Cùng vị kia đồng quy vu tận?
Tổ An cười không nói, yên tĩnh nhìn nàng.
Đường Điềm Nhi biết việc này bí mật, có chút xấu hổ:
- Đa tạ công tử, hôm nay giải đáp rất nhiều nghi hoặc của ta.
- Tiếp xuống Tiêu Dao Lầu các ngươi dự định làm gì?
Tổ An hiếu kỳ hỏi.
- Cụ thể làm gì hiện tại ta cũng không rõ ràng, bất quá nghĩ đến không ngoài kiếm tiền, trên đời nào có sự tình trọng yếu hơn kiếm tiền.
Đường Điềm Nhi giống như đương nhiên đáp.
Tổ An:
Ngươi nói thật có đạo lý, ta không biết làm sao phản bác.
Sau đó Đường Điềm Nhi lại cùng hắn trò chuyện, lúc này mọi người không có trò chuyện chính sự, chỉ trò chuyện trăng gió.
Bầu không khí khá hòa hợp, chỉ bất quá bây giờ Tổ An ở vào thời kỳ thánh nhân, nên không có chút tà niệm.
Đường Điềm Nhi trêu chọc nửa ngày, thấy hắn không chút đáp lại, không khỏi hoài nghi nhân sinh.
Chẳng lẽ hắn thật không có một chút cảm giác với ta? Vậy ta làm hết thảy chẳng phải như tên hề?
Không đúng, hắn khẳng định có hảo cảm với ta, bằng không sẽ không nói cho †a sự tình trọng yếu như vậy.
Nghĩ đến hẳn là hắn chính nhân quân tử quá mức...
Vừa nghĩ như thế, tâm tình của Đường Điềm Nhi cao hứng trở lại, sau đó đứng dậy cáo từ.
Nam nhân nha, không thể làm quá chặt, giống như câu cá, phải lôi kéo thích hợp mới có thể thành công.
Tổ An muốn tiễn nàng, bất quá bị nàng cự tuyệt.
- Yên tâm đi, ta có thể đi vào, thì tự nhiên có thể ra ngoài.
Đường Điềm Nhi mỉm cười, sau đó biến mất ở trong màn đêm. Bị mấy nữ nhân luân phiên giày vò đến bây giờ, Tổ An cũng có chút mệt mỏi.
Vốn cho rằng Yến Tuyết Ngân và Sở Sơ Nhan cũng sẽ tới, nhưng từ đầu đến cuối không có động tĩnh, chờ chờ, sau cùng bất tri bất giác ngủ mất.
Ngày thứ hai tỉnh lại, Tổ An đi tìm Yến Tuyết Ngân và Sở Sơ Nhan, phát hiện các nàng không có ở trong phòng, căn cứ thị nữ trả lời, hai người giống như đi vào trong núi tu luyện.
Lại đi tìm Bùi Miên Mạn, còn có Vân Gian Nguyệt, Thu Hồng Lệ, phát hiện các nàng đều đã rời đi, không khỏi thở dài một hơi, mỗi người đều có công việc, truy cầu và nỗ lực của mình, làm cho mọi người chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.
Đang cảm khái, Yến Vương, Bích Tề, Triệu Nguyên phái người mời hắn đi qua thương nghị chính sự.
Đến Tiếp Dãn Điện, mấy người thương nghị an bài sự tình kế tiếp.
Bích Tề bị gạt ở ngoài trung tâm quyền lực nhiều ngày như thế, tự nhiên vội vã về kinh thành, ngay cả một ngày cũng không muốn trì hoãn.
Đương nhiên hắn dùng lý do rất danh chính ngôn thuận, bởi vì người trong bí cảnh đều đi ra, cho nên cần đưa bọn hắn về kinh thành thẩm vấn.
Còn Yến Vương, thân là phiên vương, tự nhiên không thể tùy ý vào kinh, tiếp tục trấn thủ Dịch quận cùng với giám sát Tử Sơn.
Lần này thái độ các phương nhất trí lạ thường, rất nhanh liền đạt thành nhận thức chung.
Từng mệnh lệnh truyền xuống, Hổ Bí Quân, Vũ Lâm Quân bắt đầu nhổ trại chuẩn bị lên đường.
Tổ An nghĩ đến sự tình trước đó sư đồ Vân Gian Nguyệt quan tâm, hỏi thăm Yến Vương, Triệu Nguyên sự tình liên quan tới Lô Tán Nguyên, trước đó Triệu Hạo phân binh đi qua trấn áp, là bởi vì Lô Tán Nguyên mang theo nghĩa quân tê tụ.
Kết quả biết quân đội của Lô Tán Nguyên không có chính diện tiếp xúc bọn hắn, mỗi lần đều xảo trá dẫn quan quân đi vòng quanh, trì hoãn mấy tháng liần chạy sạch.
Bởi vì tin tức Triệu Hạo xảy ra chuyện truyền đi, làm quan quân không dám truy kích, sau đó song phương ăn ý dừng tay.
- Xem ra mục đích của bọn họ là điệu hổ ly sơn.
Tổ An rơi vào trầm tư, cũng không biết người nào có bản lãnh chỉnh hợp tất cả tư nguyên lại, xây dựng một cái bẫy tất sát chờ Triệu Hạo.
Thời điểm nhân mã bắt đầu hành động, Yến Tuyết Ngân và Sở Sơ Nhan cũng trở về, tìm đến Tổ An.
Nghe các nàng cũng muốn cáo từ, Tổ An buồn bực:
- Lưu thêm mấy ngày không được sao?
Sở Sơ Nhan do dự, Yến Tuyết Ngân lại nói:
- Bên Tử Sơn xảy ra đại sự như thế, tin tức chắc hẳn cũng truyền về Bạch Ngọc Kinh, hiện tại sư môn khẳng định hoảng sợ không chịu nổi, ta cần trở về yên ổn nhân tâm.