Chương 3456: Nửa đêm dị thanh (2)
Chương 3456: Nửa đêm dị thanh (2)Chương 3456: Nửa đêm dị thanh (2)
Bất quá khi đó hắn là cô gia của Sở gia, thân phận của mình cũng không cách nào làm sự tình vượt khuôn phép...
- Đúng rồi, Lệnh nhi muội muội, đêm đó thực có chút xin lỗi.
Bỗng nhiên Tổ An mở miệng nói, thực ra hôn một chút cũng không có gì, nhưng Đại Mạn Mạn còn ở dưới bàn giúp hắn...
Nếu tương lai nàng biết, khẳng định sẽ chịu không được, còn không bằng hiện tại nói rõ ràng.
- Là ta xin lỗi mới đúng.
Tạ Đạo Uẩn cúi đầu, mặt đỏ như táo chín.
- Đêm đó phát sinh chuyện gì, ta đã quên.
Lúc ấy không biết nghĩ như thế nào, lại ma xui quỷ khiến chủ động hôn hắn.
Ai nha, biết bên cạnh hắn nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, mình còn làm ra loại sự tình không biết xấu hổ này, cũng không biết Tổ đại ca sẽ nhìn ta như thế nào.
Hai người đều tránh trò chuyện sự tình đêm đó, sự kiện này rất nhanh bị làm nhạt, tiếp xuống Tổ An chủ động đổi chủ đề, nói về tu hành, sở thích, quả nhiên là nói chuyện trời đất, làm đường đi vốn không thú vị cũng trở nên đặc sắc.
Qua mấy ngày, hai người rốt cục tới vùng ngoại ô của kinh thành, lúc này sắc trời đã tối, cổng thành đều đã đóng.
Tổ An quyết định trước ngủ lại một đêm, sáng sớm ngày mai lại vào kinh.
Một là đi đường phong trân mệt mỏi, mỗi lần hai người chỉ đơn giản tìm sơn động hoặc ngọn cây tĩnh toạ nghỉ ngơi một hồi, thậm chí ngay cả một giấc ngủ hoàn chỉnh cũng không có.
Tổ An còn tốt, nhưng thân thể của Tạ Đạo Uẩn lại kiên trì không được.
Thứ hai ban đêm cửa thành đóng, có lẽ do gần đây xảy ra đại sự, hắn phát giác được trận pháp phòng ngự của kinh thành mở ra rất nhiều, nếu ban đêm bay vào kinh thành, vạn nhất không cẩn thận xúc động trận pháp sẽ rất phiền toái.
Nhìn kinh thành xa xa, Tạ Đạo Uẩn cảm thán nói:
- Rốt cục về nhà.
Ở học viện lâu, cảm nhận được lão sư cùng với các sư thúc yêu mến, nàng sớm đã sinh ra cảm giác ỷ lại học viện.
Trước đó ở trong bí cảnh từng bước nguy cơ, trở vê Tử Sơn cũng gặp phải nguy cơ bị thẩm vấn, tự nhiên không có ấm áp như kinh thành.
Tổ An cười cười, có câu nói rất hay, ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó của mình, nhưng nhà mình lại ở nơi đâu?
Có lẽ do xuyên việt, lại thêm cùng các hồng nhan tri kỷ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, rất khó nói nơi nào có cảm giác nhà, thậm chí ngay cả Hâu Tước Phủ trong kinh thành, cũng không mang đến cho hắn loại cảm giác này.
Thật muốn tính, ngược lại là Tang gia càng ấm áp hơn.
Cũng không biết gần đây Trịnh Đán thế nào, còn có Tang Thiến, mấy tháng trôi qua, tính toán thời gian, hài tử trong bụng nàng cũng nên sinh ra...
Một đường đi tới khách sạn tốt nhất trong trấn, vừa vào cửa hai mắt Tạ Đạo Uẩn đã tỏa sáng: - Hoa thật đẹp!
Tổ An nghe vậy nhìn lại, chỉ thấy trên vách tường trong viện nở đây bông hoa tươi đẹp, giống Sắc Tường Vi, cho người một loại cảm giác sinh cơ bừng bừng.
Trong không khí ẩn ẩn có hương hoa nhấp nhô, không mị không yêu, khiến cho tâm thần người thanh thản.
Tổ An âm thầm cảnh giác, bất quá âm thầm vận chuyển nguyên khí, lại không phát hiện dấu hiệu có độc, lúc này mới buông lỏng một hơi.
Bây giờ những người kia còn không biết hắn sẽ ở hôm nay đến đây, làm sao có thể sớm chuẩn bị bẫy rập.
Thuê một tiểu viện đơn độc, thoáng dùng qua bữa tối, hai người liền trở lại trong phòng tắm rửa.
Không hổ là ở bên cạnh kinh thành, ngay cả địa phương tắm rửa cũng xa hoa hơn.
Tổ An vốn nằm ở trong bồn tắm, hưởng thụ nước nóng thoải mái, bỗng nhiên mở to mắt.
Bởi vì sát vách loáng thoáng truyền đến thanh âm ngọt ngào mê người, tựa hồ...
Trong lòng hắn run lên:
- Lệnh nhỉ muội muội, xảy ra chuyện gì?
Kỳ quái, thân niệm của hẳn một mực bao phủ xung quanh, phòng sát vách rõ ràng chỉ có mình nàng.
Tổ An hô vài tiếng, sát vách không có trả lời, trong lòng không khỏi trầm xuống, vội vàng phủ thêm y phục, đi tới cửa phòng sát vách.
Hắn gõ cửa: - Lệnh nhi muội muội, ngươi làm sao vậy?
Hắn thuê phòng tốt nhất, nơi này là tiểu viện độc lập, dẫn suối nước nóng chảy qua bể tắm, trong sân trồng trúc xanh cùng hoa cỏ, hoàn cảnh vắng vẻ, chính vì nhìn trúng điểm ấy, nên rõ ràng không có ngoại nhân tới.
Vừa rồi còn cố ý lấy thần niệm bao phủ cả tiểu viện, vững tin không có người vào.
Lấy tu vi của hắn bây giờ, trừ khi là †ồn tại như Triệu Hạo chui vào, có lẽ giấu giếm được hắn, nhưng chuyện này làm sao có thể.
Hắn gọi nhiều lần, bên trong Tạ Đạo Uẩn không có trả lời, chỉ có tiếng thở gấp nhỏ nhẹ.
- Lệnh nhi muội muội, ta vào đây.
Tổ An lo lắng nàng an nguy, nhắc nhở một câu sau đó chấn mở cửa phòng.
Nơi này là khách sạn tốt nhất ở ngoại ô kinh thành, khóa đều dùng trận pháp gia trì, nhưng ở trước mặt Tổ An bây giờ, lại giống như giấy.
Sau khi mở cửa, hắn nhìn thấy chỗ bể tắm nhiệt khí lượn lờ, một bóng người xinh đẹp ghé vào bên trong, mái tóc cuốn lại, lộ ra cái cổ thon dài thanh tú, không phải Tạ Đạo Uẩn thì là ai.