Chương 3455: Nửa đêm dị thanh
Chương 3455: Nửa đêm dị thanhChương 3455: Nửa đêm dị thanh
Tổ An gật đầu, sau đó ra ngoài gọi Trương Tử Giang và Vương Bá Lâm tới:
- Tiếp xuống trong khoảng thời gian này bảo hộ quận chúa thật tốt, không cho phép bất luận kẻ nào khó xử nàng.
- Vâng!
Rất nhanh Trương Tử Giang và Vương Bá Lâm kịp phản ứng.
- Đại nhân muốn rời khỏi?
Tổ An gật đầu:
- Thái Tử Phi triệu ta hồi kinh gấp.
Trương Tử Giang và Vương Bá Lâm buông lỏng một hơi:
- Thái Tử Phi thật coi trọng đại nhân.
Bây giờ bọn họ vẫn mang tội trên người, tiền đồ bất định.
Nhưng bây giờ Thái Tử kế vị là sự tình xác suất rất lớn, đến thời điểm Thái Tử Phi là hoàng hậu tương lai, Thái Tử ám nhược ngu nô, mọi thứ khẳng định là Thái Tử Phi nói tính toán, Tổ đại nhân thân là tâm phúc nàng coi trọng, tự nhiên sẽ lên như diều gặp gió, như vậy bọn họ cũng không đến mức bị hỏi tội, nói không chừng còn có thể nước lên thì thuyền lên.
Cùng hai người an bài một chút chi tiết, Tổ An lại tìm Bích Tề, phát hiện hắn đang kéo dài Triệu Nguyên, không cho đối phương rời đi.
Không khỏi âm thầm buồn cười, sau đó nhìn hai người nói:
- Hai vị đại nhân, Thái Tử Phi gọi ta hồi kinh gấp, nói là có chuyện quan trọng thương lượng, chỉ sợ ta phải đi trước một bước. Triệu Nguyên nhướng mày, hai mắt Bích Tề thì tỏa sáng:
- Như thế cũng tốt, nhanh lên đường đi, đừng chậm trễ thời gian.
Huynh đệ Liễu gia còn có Mạnh Di vì đề phòng hắn, cố ý lấy danh nghĩa triều đình lệnh hắn ở Tử Sơn điều tra, hắn không có cách nào tự ý rời vị trí, nhưng Tổ An không ở trong kế hoạch của những người kia, bây giờ vừa vặn xem như biến số quấy vũng nước đục ở kinh thành.
Thấy hắn đồng ý, Triệu Nguyên đành phải hừ một tiếng:
- Nếu Thái Tử Phi có chuyện quan trọng thương lượng, ta lại nào dám ngăn trở.
Tổ An cười cười, cáo biệt hai người, sau đó đi tìm Tạ Đạo Uẩn.
Nghe hắn nói muốn rời đi trước, khuôn mặt vốn mừng rỡ nhất thời mây mù che phủ.
Tổ An âm thầm buồn cười:
- Còn đứng ngây ra đó làm gì, thu thập đồ vật cùng ta đi.
- Cùng một chỗ?
Tạ Đạo Uẩn vừa mừng vừa sợ.
- Không muốn sao, vậy ngươi đi theo đại bộ đội cũng được.
Tổ An tự nhiên không yên lòng lưu nàng lại nơi này.
Triệu Tiểu Điệp thân phận đặc thù, trước khi định tội Tê Vương, không ai dám động nàng.
Nhưng Tạ Đạo Uẩn lại khác, nàng không có thân phận hoàng thất bảo hộ, đồng thời còn là người tham dự bí cảnh lần này, vạn nhất Triệu Nguyên hoặc người khác thừa dịp hắn rời đi bắt nàng thẩm vấn thì phiền phức. - Nguyện ý, ta nguyện ý!
Tạ Đạo Uẩn không ngừng nói, khuôn mặt bé nhỏ đỏ bừng, sao câu nói này giống như tình cảnh cầu hôn trong tiểu thuyết ngôn tình thế.
Nhìn thần sắc ngạc nhiên của đối phương, nàng vội vàng thu thập tâm tình:
- Ta không có hành lý cần thu thập, đi thôi.
Tổ An gật đầu, cùng nàng giục ngựa chạy như bay.
Nhìn bóng lưng hai người đi xa, Bích Tề như có điều suy nghĩ:
- Tiểu tử này tựa hồ hơi tham hoa háo sắc, mỗi lần bên người đều là nữ nhân khác biệt, người như vậy càng dễ khống chế, đến thời điểm để Linh Lung tìm chút mỹ nhân lôi kéo hắn, để hắn triệt để biến thành chó của Bích gia chúng ta. Lại nói sau khi Tổ An và Tạ Đạo Uẩn chạy một khoảng cách, hắn ghìm dây cương lại:
- Xuy! Lệnh nhi muội muội, cưỡi ngựa quá chậm, chúng ta bay trở về đi.
- Ta không biết bay.
Tuy Tạ Đạo Uẩn nói như vậy, nhưng khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, không dám ngẩng đầu nhìn hắn, tựa hồ đang mong đợi cái gì.
Tổ An cười nói:
- Không sao, ta mang ngươi.
Nói xong triệu hồi ra Phong Hỏa Luân, mặc dù lấy tu vi của hắn bây giờ cũng có thể phi hành, nhưng sẽ hao phí tỉnh lực, không tiện lời bằng Phong Hỏa Luân.
Hắn đạp lên Phong Hỏa Luân, rất tự nhiên vươn tay với Tạ Đạo Uẩn. Trong mắt Tạ Đạo Uẩn lóe lên một tia u oán, Tổ đại ca là thật không biết hay giả không biết, danh môn khuê tú làm sao có thể tùy ý tiếp xúc thân thể với nam tử, càng không nói đến ôm ôm ấp ấp.
Bất quá ý nghĩ này chỉ thoáng qua tức thì, rất nhanh liền vội vàng đi qua, thời điểm đối phương tự nhiên ôm vòng eo nàng, cảm nhận được nhiệt lực, trái †im nàng phanh phanh nhảy lên.
Nàng được Tổ An mang theo xông lên mây xanh, một đường gió lạnh gào thét.
Bất quá đối với hai người tu hành mà nói, chút lạnh lẽo ấy không tính là gì, huống chỉ còn có nhiệt lực ấm áp từ trên người Tổ đại ca đưa vào cơ thể nàng, nàng chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, phảng phất như có điện lưu chảy qua. Nhìn biển mây xung quanh, ánh mặt trời chiếu sáng ở trên người, Tạ Đạo Uẩn cảm thấy đời này chưa từng hạnh phúc như thế, hai tay vô ý thức ôm eo đối phương, đầu nhẹ nhàng rúc vào vai hắn, ước gì thời gian này vĩnh viễn kéo dài như vậy.
Ai, sớm biết như thế, ban đầu ở thành Minh Nguyệt nên chủ động một chút, hiện tại bên người Tổ đại ca nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy, ta lại cắm vào tính là sự tình gì.