Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3454 - Chương 3454: Tiểu Di Cùng Đường Tẩu (2)

Chương 3454: Tiểu di cùng đường tẩu (2) Chương 3454: Tiểu di cùng đường tẩu (2)Chương 3454: Tiểu di cùng đường tẩu (2)

- Tổ đại nhân, hiện tại đang ở đâu?

Thanh âm trong bình tính mang theo uy nghiêm của Bích Linh Lung truyền đến.

Nghe ngữ khí công thức hoá của nàng, Tổ An lập tức biết bên người nàng còn có người khác.

- Ta cùng Bích đại nhân, Triệu tướng quân mang theo nhân viên tương quan rời Tử Sơn, bây giờ đang trên đường trở về, còn ở trong phạm vi Dịch quận.

Bích Linh Lung liếc hắn một cái, sâu trong mắt tràn ngập nhớ nhung, có điều rất nhanh che giấu đi:

- Nghe nói ngươi sớm từ trong bí cảnh đi ra, vì sao không báo cáo bản cung?

- Mấy ngày nay sự tình hơi nhiều...

Tổ An tự nhiên nghe ra vẻ bất mãn trong giọng nói của nàng, lòng không khỏi áy náy, mấy ngày nay cùng Sơ Nhan, Mạn Mạn, Hồng Lệ chung một chỗ, trong lúc nhất thời quên liên hệ nàng.

- Há, là cùng vị Sở đại tiểu thư kia chung một chỗ sao? Xoay Ảnh Âm Kính, ta muốn nhìn cảnh vật xung quanh ngươi.

Bỗng nhiên Bích Linh Lung nói.

Tổ An rơi vào đường cùng, đành phải xoay Ảnh Âm Kính một vòng, để cho nàng nhìn thấy Triệu Tiểu Điệp, miễn cho lát nữa nói lời yêu thương gì thì khổ.

Nhìn thấy Triệu Tiểu Điệp, Bích Linh Lung giật mình:

- Là ngươi? - Thái Tử Phi tốt.

Triệu Tiểu Điệp rất tùy ý chắp tay, những năm này Đông Cung Thái Tử cùng Tề Vương đấu đến kịch liệt, quan hệ của song phương tự nhiên không tốt.

Nụ cười của Bích Linh Lung cũng có chút ý lạnh.

- Tiểu Điệp, đến kinh thành cùng tiểu di tâm sự một chút.

- Vâng, tẩu tử!

Triệu Tiểu Điệp hừ một tiếng, mẫu thân nàng Tê Vương Phi là tỷ tỷ cùng cha khác mẹ của Bích Linh Lung, dùng quan hệ này tính toán ra, đối phương đúng là tiểu di của nàng.

Nhưng phụ vương nàng và Hoàng Đế là thân huynh đệ, Thái Tử tính xuống lại là đường ca của nàng, cho nên theo tâng quan hệ này, đối phương chỉ là đường tẩu. Hai người tuổi tác không kém nhiều, tự nhiên không muốn bỗng dưng thấp đi bối phận.

Lúc này âm thanh của Tổ An vang lên:

- Ta đang hỏi thăm quận chúa một số tình báo trong bí cảnh.

Sớm giải thích một chút, miễn cho Bích Linh Lung hiểu lầm.

- Có thu hoạch không?

Bích Linh Lung nhìn về phía hắn, sắc mặt không còn nhu hòa, ngược lại giống như treo một tầng sương lạnh.

- Tra được một ít.

Tổ An đáp.

Lúc này thanh âm của Bích Linh Lung truyền đến:

- Trong Ảnh Âm Kính nói không rõ ràng, ngươi mau chóng hồi kinh báo cáo. - Ừm, một người di chuyển, không cần cùng đại bộ đội, quá chậm.

Tổ An sững sờ, bất quá vẫn gật đầu nói:

- Vâng!

Bên này xử lý đã không sai biệt lắm, bây giờ bên kinh thành Liễu gia, Mạnh gia liên hợp, mưa gió quỷ quyệt, một mình nàng khẳng định cũng rất sợ hãi, cấp bách cần người dựa vào.

Thấy hắn không chút do dự đáp ứng, lúc này sắc mặt của Bích Linh Lung mới hòa hoãn lại:

- Bản cung chờ Tổ đại nhân sớm ngày trở về.

Rất nhanh hình ảnh tan biến, Ảnh Âm Kính rơi vào yên lặng.

Lúc này Triệu Tiểu Điệp nhích đầu lại gần: - Tổ đại ca, sao cảm giác Thái Tử Phi tựa hồ có chút đặc biệt với ngươi, hai ngươi sẽ không có một chân chứ?

Tổ An lạnh lùng nhìn nàng:

- Quận chúa, sức tưởng tượng của ngươi không khỏi quá thiên mã hành không. Hữu tình nhắc nhở một chút, về sau lời như thế nói cẩn thận, bằng không rất dễ thành tai họa khám nhà diệt tộc.

Triệu Tiểu Điệp bĩu môi:

- Loại chuyện này nói ra xác thực không có người tin tưởng, nhưng kể từ khi biết quan hệ của ngươi và Yến Tuyết Ngân, còn có Vân Gian Nguyệt, ta cảm giác trên đời này không có nữ nhân ngươi không giải quyết được, đừng nói Thái Tử Phi, coi như đương kim hoàng hậu, thậm chí mẫu thân ta, ngươi nói cấu kết cùng các nàng, ta cũng không ngoài ý muốn. Tổ An:

- Được rồi được rồi, đừng nóng giận, người ta chỉ thuận miệng nói một chút, ta cũng không tin đường đường Thái Tử Phi sẽ bị ngươi giải quyết.

Triệu Tiểu Điệp cười híp mắt.

- Tổ đại ca không phải thực muốn rời đi chứ, không có ngươi bảo hộ, dọc theo con đường này chỉ sợ ta sẽ bị khi dễ.

Nói đến phần sau đã lã chã muốn khóc.

Tổ An tức giận nói:

- Ngươi đường đường là quận chúa Tề Vương phủ, ai dám khi dễ ngươi?

- Đó là trước kia.

Triệu Tiểu Điệp cô đơn nói. - Có câu nói rất hay, Phượng Hoàng rơi xuống đất không bằng gà.

Trước đó nhìn thấy nàng biến thái dây dưa, bây giờ thấy nàng điềm đạm đáng yêu, ngược lại để người sinh thương tiếc.

- Yên tâm đi, bây giờ Tê Vương còn chưa bị định tội, đồng thời ngươi thân là hoàng thất, không ai dám bốc lên tội danh bôi nhọ thành viên hoàng thất, mặt khác, ta sẽ an bài người bảo hộ ngươi.

Tổ An trầm giọng nói.

- Ta muốn trước khi về kinh thành an bài một ít chuyện, băng không theo đại bộ đội châm chập đến kinh thành, bên kia hết thảy đã kết thúc, rất nhiều chuyện không xoay chuyển được.

Triệu Tiểu Điệp cũng biết, bây giờ bên kinh thành đang tiến hành xử lý phụ vương mình hừng hực khí thế, nếu không thể sớm chút tham dự, đẳng sau cái gì cũng muộn:

- Vậy làm phiền Tổ đại ca đi đầu một bước, ta đến kinh thành lại tìm ngươi.
Bình Luận (0)
Comment