Chương 3453: Tiểu di cùng đường tẩu
Chương 3453: Tiểu di cùng đường tẩuChương 3453: Tiểu di cùng đường tẩu
- Người qua đường?
Tổ An suy nghĩ tâm thái của Tế Tửu một mực siêu thoát ra khỏi trần thế, dường như thờ ơ lạnh nhạt nhìn hết thảy, ngược lại giống như người qua đường.
Ai, lần này nếu không phải Tế Tửu trọng thương Triệu Hạo trước, chỉ sợ mình không dễ dàng giết chết hắn như vậy.
Trên Kim Đỉnh từng được chứng kiến một số kỹ năng thân kỳ của Triệu Hạo, nhưng thời điểm đánh với mình, tựa hồ rất nhiều thứ không dùng được.
- Người hầu, cà chua, tảng đá, bàn đại hải, bạn gái phân biệt đối ứng những người nào? Quan Sầu Hải chậm rãi nói:
- Người hầu là Vu Vô Ngôn, cà chua là Giám Hoàng đại sư, tảng đá là Lý Trường Sinh, bàn đại hải là Huyền Bát Cảnh, bạn gái có thể là Lô Tán Nguyên.
Tổ An âm thầm gật đầu, Vu Vô Ngôn là Đại trưởng lão Vu môn, cả đời thờ phụng Vu Thần, tự nhận là người hầu của Vu Thần, lấy danh hiệu này thuận lý thành chương.
Giám Hoàng đại sư gọi cà chua, đến cùng là bởi vì hắn thích ăn cà chua, hay áo cà sa của hắn đỏ giống như cà chua?
Lão đầu Lý Trường Sinh kia mặt ngoài phiêu dật, trên thực tế tính tình giống như hòn đá băng lãnh cứng rắn.
Huyền Bát Cảnh nhìn cũng không mập, sao lại lấy tên bàn đại hải?
Còn Lô Tán Nguyên, gọi bạn gái là cái quỷ gì? - Vì sao Lô Tán Nguyên dùng cái danh hiệu kia?
Tổ An nhịn không được hỏi.
Quan Sầu Hải đáp:
- Ta không rõ ràng, hơn nữa tính hắn là người trong chúng ta cũng chỉ suy đoán mà thôi.
Tổ An gật đầu:
- Còn địa chủ, chẳng lẽ từ đầu tới cuối chưa từng xuất hiện?
- Không có, trên đời này, người duy nhất khả năng biết thân phận của hắn hẳn là Tê Vương.
Quan Sầu Hải thuận miệng nói.
Hắn không thèm để ý chuyện này, hắn quan tâm hơn là an nguy của mình cùng môn phái.
Nhưng Tổ An quan tâm chuyện này, tuy trước mắt nhìn không có ảnh hưởng gì tới hắn, nhưng có một người núp trong bóng tối, luôn cảm thấy trong lòng không an ổn.
- Triệu Hạo có thật đã chết hay không?
Quan Sầu Hải nhịn không được hỏi.
Tổ An gật đầu, chuyện này không có tất yếu giấu diếm.
Quan Sầu Hải cười ha ha:
- Tốt, tốt!
Không có Triệu Hạo ép trên đỉnh đầu, các tông môn trong thiên hạ đều thở phào nhẹ nhõm.
Hơn nữa bây giờ Vương Vô Tà, Huyền Bát Cảnh, Lý Trường Sinh... đều chết, trong Đạo Môn còn không phải ta xưng vương?
Yến Tuyết Ngân dù sao cũng là nữ tử, hơn nữa cùng ta quan hệ không tệ, đến thời điểm hơn phân nửa sẽ ủng hộ ta.
Duy nhất đáng lo lắng là Bích Lạc Cung Vạn Thông Thiên, gia hỏa kia ngược lại là kình địch...
Nhìn vẻ mặt hắn ngây ngất, Tổ An cũng không quấy rầy, tự mình rời xe.
Tiếp đó đi tới bên Triệu Tiểu Điệp, nhìn thấy hắn, Triệu Tiểu Điệp cực kỳ mừng rỡ, đuổi hai nha hoàn ra ngoài, sau đó ôm lấy cánh tay hắn:
- Tổ đại ca, ngươi thật tốt.
Tổ An:
-???
Có sao, sao ta không biết?
Cảm nhận được trên cánh tay truyền đến co dãn kinh người, Tổ An có chút lúng túng lấy tay về.
- Đương nhiên là tốt, vừa rồi ngươi cố ý chiếu cố sư huynh, còn cố ý cùng sư phụ ta trò chuyện, không phải vì ta thì vì cái gì.
Triệu Tiểu Điệp nói.
Tổ An:
Ngươi vui vẻ là được rồi.
Hắn vội vàng nghe ngóng một việc:
- Ngươi biết ai có biệt danh địa chủ không?
- Địa chủ?
Triệu Tiểu Điệp mê mang.
- Ngươi nói là những người năm giữ rất nhiều đất đai trong thiên hạ?
Tổ An giải thích cho nàng một chút.
Triệu Tiểu Điệp lắc đầu:
- Ta không có nghe phụ vương nhắc qua. Tổ An nghĩ thầm quả nhiên không ngoài dự liệu, manh mối lại đoạn.
Triệu Tiểu Điệp thấy thế lập tức nói:
- Tổ đại ca không cần phải lo lắng, bởi vì ta quanh năm ở Ly Hận Thiên tu luyện, khả năng rất nhiều chuyện phụ vương sẽ không nói cho ta, nhưng đại ca ta một mực ở bên cạnh hắn, là trợ thủ đắc lực, hắn có khả năng biết, đến thời điểm ta hỏi giúp ngươi.
Tổ An ho nhẹ:
- Tốt nhất đừng nói là ta đang hỏi.
Mình và Triệu Trị có không ít cừu oán, chân hắn là bị mình đánh gãy, khẳng định hận chết ta.
- Yên tâm, ta không có ngốc.
Triệu Tiểu Điệp nói tiếp.
- Hơn nữa tương lai ta sẽ cố gắng chữa trị quan hệ giữa các ngươi, dù sao ngươi là †a...
- Ngươi cái gì?
Tổ An nhướng mày, hiện tại hồng nhan tri kỷ bên cạnh hắn đã đủ nhiều, không muốn trêu chọc người khác nữa.
A, uy lực của Thần Nữ chỉ hôn lại duy trì lâu như thế?
- Đại ân nhân của ta nha.
Triệu Tiểu Điệp lời nói xoay chuyển, hé miệng cười nói.
Tổ An cũng không tiện nói gì.
Bỗng nhiên trong lòng hắn khẽ động, lấy ra Ảnh Âm Kính.
- Thái Tử Phi?
Triệu Tiểu Điệp rướn cổ lên đi tới đầu vai hắn, nhìn thấy cái tên không khỏi kinh hô.
Tổ An vốn muốn vụng trộm tìm chỗ kết nối, nhưng bây giờ tránh đi, ngược lại dễ dàng gây nên Triệu Tiểu Điệp hoài nghi.
Hắn trực tiếp kết nối Ảnh Âm Kính, mặt kính tản ra gợn sóng, dần dần xuất hiện một khuôn mặt lãnh diễm tỉnh xảo.
Lúc này Triệu Tiểu Điệp đã sớm thu đầu về, lỗ tai lại dựng thẳng lên, tựa hồ muốn nghe hai người sẽ trò chuyện thứ gì.