Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3452 - Chương 3452: Hắc Thủ Hậu Trường (2)

Chương 3452: Hắc thủ hậu trường (2) Chương 3452: Hắc thủ hậu trường (2)Chương 3452: Hắc thủ hậu trường (2)

Nghĩ đến sư muội xưa nay có hảo cảm với mình, lần này vì cứu ta nói không chừng hi sinh trong sạch...

Tổ An:

- Ngươi đến cùng nghĩ cái gì vậy hả, không có làm gì, tự mình dưỡng thương đi.

Nói xong trực tiếp xoay người rời đi.

Thấy ánh mắt hắn thư thái, ngữ khí bình thường, Chích Nhân biết mình nghĩ sai, có chút xấu hổ nói:

- Đa tại

Mình bởi vì sự tình Sở tiên tử, tự nhiên có một loại địch ý với gia hỏa này, ai biết đối phương bất kể hiềm khích lúc trước cứu mình, mình ngược lại hoài nghi người †a.

Tổ An khoát khoát tay, không nói gì thêm.

Nơi xa, Triệu Nguyên cùng Bích Tề đều nhìn ở trong mắt, nghĩ thầm thật giỏi thu mua nhân tâm.

Bất quá bọn hắn không để ý, Bích Tề và hắn bây giờ là quan hệ đồng minh, còn Triệu Nguyên, thì không thèm để ý cái nhìn của bọn tiểu bối.

Sau đó Tổ An lại chạy đến xe ngựa của Quan Sầu Hải, Triệu Nguyên thấy thế muốn đi qua xem xét, Bích Tề lại hữu ý vô ý ngăn cản, không cho hắn cơ hội đi qua.

Triệu Nguyên:

Vì sao bên người tiểu tử này luôn có nhiều người giúp hắn như vậy?

Cảm giác được Tổ An đến, Quan Sầu Hải vốn đang nhắm mắt dưỡng thần mở to mắt:

- Tại sao ngươi lại giúp ta?

Trong nhóm người này, hắn rõ ràng nhất lúc đó trên Kim Đỉnh phát sinh cái gì, hắn là chủ lực hành thích Triệu Hạo, Tổ An hơn phân nửa cũng nhìn thấy, lại giúp hắn giấu diếm.

- Ta đã cứu ngươi, còn cứu toàn bộ Ly Hận Thiên, ngươi có phải cũng nên có qua có lại, giải đáp ta một số nghỉ hoặc hay không?

Tổ An cười nói.

Quan Sầu Hải cau mày, có lẽ trước kia sẽ khinh thị tiểu tử này, nhưng trải qua sự tình trên Tử Sơn, hắn đã coi đối phương thành người cùng thế hệ: - Ngươi muốn biết cái gì?

Tổ An cảm ứng một chút, xung quanh không có người tới gần, lúc này mới hỏi:

- Người qua đường, cá ướp muối, người hầu, cà chua, tảng đá, lão soái ca, bàn đại hải, bạn gái, địa chủ, người trên danh sách này đến cùng là ai?

Vừa hỏi thăm, vừa cẩn thận theo dõi ánh mắt hắn, lúc trước Kim Bài Đệ Thất là tra được cái này mới đưa tới họa sát thân.

Quan Sầu Hải quả nhiên biến sắc:

- Ngươi là từ nơi nào lấy được phần danh sách này!

- Ngươi không cần phải để ý, ta tự có biện pháp.

Tổ An từ tốn nói.

Quan Sầu Hải cảnh giác nhìn hắn: - Có phải ngươi cố ý giả vờ cứu ta, sau đó muốn từ trong miệng ta đạt được †in tức những người này, một mẻ hốt gọn hay không?

Tổ An cười lạnh:

- Đám người các ngươi không phải chết ở trên Kim Đỉnh, cũng chết ở trong bí cảnh, còn cần một mẻ hốt gọn sao? Ta chỉ muốn xác minh một ít chuyện mà thôi.

Quan Sầu Hải rơi vào trầm mặc, biết hẳn nói có đạo lý.

Cách một hồi mới mở miệng nói:

- Ta làm sao biết sau khi nói, ngươi sẽ không trực tiếp vứt bỏ ta?

- Yên tâm, ta cùng Tiểu Điệp có ước định, sẽ giúp nàng cứu người.

Tổ An bình tĩnh nói.

- Tiểu Điệp? Quan Sầu Hải nhướng mày, nghĩ đến vừa rồi hắn ở bên ngoài chiếu cố đám người Chích Nhân, không khỏi cười.

- Xem ra vận khí của ta coi như không tệ, thu được đồ đệ đẹp đẽ, mấy người kia không có vận khí tốt như vậy.

Tổ An yên tĩnh nhìn Quan Sầu Hải, đối phương cho rằng mình ham sắc đẹp của Triệu Tiểu Điệp, hắn cũng lười giải thích.

Quan Sầu Hải lên tiếng:

- Lão soái ca là ta.

Nhìn thấy ánh mắt cổ quái của đối phương, hắn đỏ mặt:

- Những danh hiệu này hoặc nhiều hoặc ít sẽ có chút liên quan với thân phận chân thật mình, ngươi cảm thấy ta không xứng cái tên này?

Nhìn bộ dáng có chút thẹn quá hoá giận của đối phương, Tổ An nín cười:

- Xứng.

Quan Sầu Hải nói tiếp:

- Bởi vì sự tình hành thích Hoàng Đế quan hệ trọng đại, một khi tiết lộ tin tức, là đại họa tru di cửu tộc, mới đầu chúng †a đều sợ bị người phát hiện thân phận, cho nên cố ý lấy danh hiệu.

- Đến cùng là ai tập hợp các ngươi?

Tổ An hiếu kỳ hỏi.

- Địa chủ.

Quan Sầu Hải đáp.

- Địa chủ là Tê Vương hay Tế Tửu?

Tổ An truy vấn, dù sao chỉ có hai người này mới có đầy đủ uy vọng và tư nguyên tổ chức việc lớn như thế.

- Đều không phải.

Quan Sầu Hải lắc đầu. Tổ An giật mình:

- Vậy hắn là ai?

Quan Sầu Hải chậm rãi thở dài:

- Ta cũng không biết.

- Ngươi không biết?

Tổ An mở to hai mắt.

Nhìn biểu lộ hoài nghi của hắn, Quan Sầu Hải nói:

- Cái này thực ra cũng là ta ngoài ý muốn biết được, mới đầu là địa chủ bày cục, về sau do Tề Vương tiếp nhận.

- Đúng, danh hiệu của Tề Vương là cá ướp muối.

Tổ An sững sờ, không nghĩ tới Tề Vương sẽ dùng danh hiệu này, chẳng lẽ bởi vì một mực không làm hoàng đế, giống như một con cá ướp muối?

- Danh hiệu của Tế Tửu là gì? Tổ An lại hỏi.

Lúc đó Quan Sầu Hải ngất ở trên Kim Đỉnh, vốn còn hơi nghi ngờ Tổ An đang lừa hắn, thấy hắn nói ra thân phận từng người, rốt cục để xuống cảnh giác:

- Danh hiệu của Tế Tửu là người qua đường.
Bình Luận (0)
Comment