Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3463 - Chương 3463: Trục Xuất Đông Cung

Chương 3463: Trục xuất Đông Cung Chương 3463: Trục xuất Đông CungChương 3463: Trục xuất Đông Cung

Tổ An rơi vào trầm tư, chẳng lẽ thật đúng là hoàng hậu?

Thực rất khó tưởng tượng nữ tử mỗi lần nhiệt tình như lửa, uyển chuyển đón nhận mình trùng kích kia sẽ hạ sát thủ.

Bất quá nghĩ lại, hai người ân ái, nói cho cùng cũng là lợi ích kết hợp, đối phương cần tỉnh huyết của mình giúp nàng trị thương, bây giờ khôi phục, tự nhiên không cần hắn.

Hơn nữa lúc trước nàng cũng gạt ta, nàng nói còn nhiều lần mới có thể khôi phục, kết quả hiện tại sớm khôi phục thương thế, còn là Đại Tông Sư.

Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới.

Nếu hoàng hậu lựa chọn như vậy, như vậy Thái Tử Phi sẽ không sao?

Người hoàng gia hoàn toàn khác dân thường, hoàng gia là vô tình nhất.

Lệnh nhi nói đúng, biết rõ thời gian lộ tuyến ta trở về nhất là Thái Tử Phi.

Có điều hắn không xoắn xuýt quá lâu, quản các nàng âm mưu quỷ kế, ta một thương... không, một kiếm trảm chất.

- Cách hừng đông còn hai canh giờ, ngươi nghỉ ngơi một chút đi.

Tổ An nhìn Tạ Đạo Uẩn nói.

Tạ Đạo Uẩn cắn môi, do dự một chút mới mở miệng nói:

- Tổ đại ca, ngươi có thể ngủ cùng ta không.

-A2

Tổ An không ngờ Tạ Đạo Uẩn xưa nay tiểu thư khuê các sẽ đưa ra loại yêu cầu này.

Nhìn thấy phản ứng của hắn, lúc này Tạ Đạo Uẩn cũng kịp phản ứng, khuôn mặt không khỏi đỏ bừng:

- Không đúng, ta ý là có thể lưu lại nơi này cùng ta hay không.

- Ách, là ngủ chung một phòng.

- A, không phải ý kia, ngươi không nên hiểu lầm...

Nhìn thấy đối phương rối loạn, bộ dáng gấp sắp khóc, Tổ An không nhịn được cười lên:

- Ngươi sợ ở một mình?

- Ấn ân ân!

Tạ Đạo Uẩn không ngừng gật đầu, cảm động muốn khóc.

Xém chút bị hiểu lầm thành tự tiến cử giường chiếu, may mắn Tổ đại ca hiểu ta. Hắn thật là một nam tử khéo hiểu lòng người.

Tạ Đạo Uẩn lặng lẽ liếc nhìn Tổ An, lại vội vàng thu hồi ánh mắt.

Tổ An gật đầu:

- Cũng không biết lát nữa có sát thủ khác tới hay không, chúng ta ở cùng một chỗ cho thỏa đáng, như vậy có thể chiếu cố lẫn nhau.

Vạn nhất lại xảy ra sự tình tương tự vừa rồi, dẫn đến Tạ Đạo Uẩn xảy ra chuyện gì thì hối hận không kịp.

Tạ Đạo Uẩn bé không thể nghe ân một tiếng, rõ ràng là hắn chiếu cố mình, lại biến thành mọi người chiếu cố lẫn nhau, Tổ đại ca thật thân mật.

- Ngươi nhanh ngủ đi, thuận tiện vận công bức hàn khí trong cơ thể ra, miễn cho cảm lạnh. Tổ An vốn muốn bức giúp nàng, nhưng hôm nay hai người thân thể tiếp xúc quá nhiều, thực không tiện mở lời.

- Ừm, đa tạ Tổ đại ca.

Tạ Đạo Uẩn gật đầu, sau đó ngồi ở trên giường bắt đầu vận công, hiện tại tu vi của nàng không thấp, nếu không phải trúng độc, vừa rồi những sát thủ kia nói không chừng còn không đánh lại nàng.

Tổ An nhìn nàng vận công hoàn tất, lúc này mới kéo bình phong thoáng ngăn cách gian phòng, đi ra bên ngoài bắt đầu Tĩnh tọa.

Tạ Đạo Uẩn ở trên giường lăn lộn khó ngủ, nghĩ đến hôm nay đủ loại, gương mặt nhất thời đỏ bừng.

Xoay người, cách bình phong lờ mờ nhìn thấy bóng người tuấn dật tiêu sái kia, bỗng nhiên nàng có chút áy náy, bây giờ Tổ đại ca thân phận như thế nào, lại ngay cả chỗ ngủ cũng không có, còn phải tân tân khổ khổ ở bên ngoài gác đêm cho ta.

Nàng lòng sinh thương tiếc, không khỏi nói:

- Tổ đại ca, ngươi có thể lên giường ngủ.

Sau khi nói xong, trái tim nhảy đến nhanh hơn vừa rồi không biết bao nhiêu lần, không nghĩ đến mình sẽ nói ra lời không biết xấu hổ như thế.

Đến thời điểm Tổ đại ca sẽ nhìn ta như thế nào?

Có thể cho rằng ta là nữ nhân tùy tiện không?

Hơn nữa Tổ đại ca đáp ứng thì thôi, nếu hắn cự tuyệt, về sau mình càng khó làm người.

Dù sao hôm nay tựa hồ nhiều lần "tự tiến cử giường chiếu" như vậy, nếu đưa cũng đưa không ra...

Nghĩ tới đây khuôn mặt nàng nhất thời trắng bệch, hận không thể tát mình hai bạt tai, hôm nay mình đến cùng làm Sao Vậy.

Nàng suy nghĩ ngàn vạn, trên thực tế thời gian mới qua một cái chớp mắt, lập tức bù một câu:

- Chúng ta cùng ngủ, cái giường này rất lớn.

Ai nha, như vậy vẫn rất mất mặt, nào có thục nữ chủ động mời nam tử lên giường.

Lúc này Tổ An cũng rất xoắn xuýt, hắn rõ ràng Tạ Đạo Uẩn mời hắn không có tà niệm gì, chỉ đơn thuần không có ý tứ để một mình hắn tĩnh toạ ở chỗ này.

Vốn muốn cự tuyệt, nhưng cảm nhận được ánh mắt khẩn trương lại lo lắng của đối phương, bỗng nhiên hắn trầm mặc.

Hôm nay mình cự tuyệt nàng nhiều lần, nếu cự tuyệt lần nữa, mặt mũi của nữ hài tử đặt chỗ nào.

- Cũng tốt, vậy quấy rây Lệnh nhi muội muội.

- Không quấy rầy, không quấy rầy.

Nghe đối phương đáp ứng, Tạ Đạo Uẩn xém chút khóc lên, nàng biết bên người Tổ đại ca nhiều hồng nhan tri kỷ xinh đẹp như vậy, đáp ứng mình khẳng định không phải xuất phát từ phương diện kia dụ hoặc, hoàn toàn là lo lắng làm bị thương mặt mũi của ta.

Tổ đại ca thật tốt...

Cảm nhận được hắn đi tới, Tạ Đạo Uẩn đưa cho hắn một cái chăn khác, mình thì bọc lấy chăn mền co lại ở bên trong, gian phòng an tĩnh thậm chí có thể rõ ràng nghe được tiếng tim đập.
Bình Luận (0)
Comment