Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3473 - Chương 3473: Tình Thế Khó Xử (2)

Chương 3473: Tình thế khó xử (2) Chương 3473: Tình thế khó xử (2)Chương 3473: Tình thế khó xử (2)

Tổ An muốn nói lại thôi, thấy nàng cao hứng bừng bừng, thực không đành lòng giội nàng nước lạnh.

Cũng được, xem như giúp đỡ một chút đi.

Lúc này Bích Linh Lung đã trang điểm xong, đứng dậy nói:

- Chúng ta phải ra ngoài, dù sao tiếng người đáng sợ, cùng một chỗ quá lâu rất dễ dàng để hoàng hậu tìm được lý do công kích.

Gương mặt da thịt trong trắng lộ hồng, căn bản không cần son phấn.

Tổ An cũng rõ ràng bên Đông Cung người nhiều phức tạp, lại thêm trong lòng lo lắng sự tình khác, nên không có kiên trì. Bích Linh Lung lưu luyến không rời hôn hắn một cái, tự mình tiễn hắn rời đi.

Thời điểm cửa mở, Triệu Duệ Trí đang ngồi xổm trong sân nhìn cung nữ chơi thỏ.

Tựa hồ không hài lòng động tác không đủ thô bạo của tiểu cung nữ, trách móc muốn tự mình động thủ.

Thấy cảnh này, Bích Linh Lung nhướng mày:

- Thái Tử!

Triệu Duệ Trí nhìn lại, không chỉ có Bích Linh Lung, còn có đại sát tinh Tổ An, dọa đến vong hồn đại mạo:

- Không phải ta, không có quan hệ gì tới ta, ta không biết.

Vừa nói vừa bỏ trốn mất dạng.

Bích Linh Lung tức giận đến bộ ngực không ngừng chập trùng, tâm tình vốn tốt đi hơn phân nửa, ngược lại không phải để ý Thái Tử, mà là nghĩ mình lại xót cho thân.

Tổ An an ủi nàng vài câu, liền rời Đông Cung.

Vừa ra Đông Cung không bao lâu, một bóng người ở sau hòn non bộ đi tới:

- Tổ đại nhân, đã lâu không gặp.

- Từ biệt mấy tháng, tựa hồ khí sắc của Lữ công công tốt hơn rất nhiều.

Tổ An nhận ra đối phương, thực ra tướng mạo của Lữ công công rất tốt, nhưng không ngăn nổi khí chất u ám trên người, nhìn như thế nào cũng giống nhân vật phản diện.

- Nhưng không cách nào so được với Tổ đại nhân, mỗi lần nhìn thấy Tổ đại nhân đều ngọc thụ lâm phong, anh tuấn đến chói mắt. Lữ công công cười híp mắt trêu ghẹo.

- Tựa hồ tâm tình của Lữ công công không tệ.

Tổ An cười nói.

- Gần đây tâm tình của nương nương rất tốt, ta làm nô tài tự nhiên tâm tình cũng tốt theo.

Lữ công công thi lễ.

- Tổ đại nhân, nương nương biết ngài hồi cung, cố ý phái ta đến mời ngươi qua một lần.

- Làm phiền công công dẫn đường.

Tổ An cười cười, hắn xác thực cũng có sự tình muốn tìm Liễu Ngưng tâm sự.

Hai người tới Khôn Ninh Cung, toàn bộ cung điện náo nhiệt hơn ngày thường rất nhiều, nghĩ đến là trong khoảng thời gian này Liễu gia bắt đầu cầm quyền, hoàng hậu lại khôi phục tu vi, làm rất nhiều người bắt đầu xum xoe.

Hai tiểu thái giám một béo một gầy đang tiếp đãi những người kia, thần sắc kiêu căng lạnh lùng, nhưng những thái giám cung nữ khác vẫn nịnh hót lấy lòng bọn họ.

Tổ An nhận ra hai người, gầy là Tiểu Quế Tử, béo là Tiểu Trác Tử, không nghĩ tới bây giờ bọn họ sống thoải mái như thế.

Lúc này hai người nhìn thấy Tổ An, hai mắt nhất thời tỏa sáng, trực tiếp bỏ qua những người kia, vội vàng chạy tới hành lễ:

- Bái kiến Tổ đại nhân!

Bộ dáng nịnh nọt cùng vừa rồi phảng phất như hai người, bọn họ biết không ít bí mật, hiểu được hắn là người hoàng hậu coi trọng, lại thêm cứu qua tính mạng hai người, tự nhiên rất cảm kích.

Những người khác xì xào bàn tán, đều đang suy đoán thân phận của Tổ An, dù sao hắn thời gian dài không ở trong cung, không ít người chưa thấy qua.

- Đây là ai, ngay cả Quế công công, Trác công công cũng phải nịnh nọt.

- Thôi đi, không kiến thức, đây là Thân Hầu, Thái Tử Trung Thứ Tử Tổ đại nhân, ngươi không thấy dẫn đường là Lữ đại công công sao?

- Nguyên lai là hắn, nghe nói hắn còn là Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, không nghĩ tới còn trẻ lại anh tuấn như vậy.

- Nhiếp Chính Vương Yêu tộc? Nói tỉ mỉ...

Cùng Tiểu Quế Tử, Tiểu Trác Tử hàn huyên xong, Tổ An ở dưới Lữ công công dẫn đường, đến cửa tẩm cung của hoàng hậu.

Lữ công công dừng bước:

- Tổ đại nhân, nương nương ở bên trong chờ ngươi, ta không vào.

- Ta một người, cái này không thích hợp nha, dù sao bên ngoài nhiều người như vậy nhìn thấy ta đến.

Tổ An kinh ngạc, trước đó tới cơ bản đều không có người, bây giờ như vậy quá lộ liễu.

- Yên tâm, bọn họ không nhìn thấy tình huống bên này, huống chỉ hiện tại cũng không ai dám nói cái gì.

Ngữ khí của Lữ công công có chút ngạo nghễ.

Tổ An nghĩ thầm theo Triệu Hạo băng hà, dã tâm trong lòng rất nhiều người đều không giấu nữa.

- Tổ đại nhân đến rồi sao, mau vào đi.

Lúc này trong điện vang lên thanh âm của hoàng hậu, quả nhiên là kiều mị tận xương.

Hai mắt Lữ công công tỏa sáng:

- Tổ đại nhân, mau vào đi, đừng để nương nương chờ sốt ruột.

Nhìn hắn còn gấp hơn mình, Tổ An cũng không còn gì để nói, gia hỏa này thật nghịch thiên, tâm lý đã biến thái tới vặn vẹo.

Hắn gật đầu, đẩy cửa đi vào.

Trong phòng hương thơm lượn lờ, thấm vào ruột gan, ánh mắt quét nhìn một vòng, không có bất kỳ cung nữ hay thái giám gì.

Cách bức rèm che, nhìn thấy một bóng người uyển chuyển nằm trên giường, không giống Bích Linh Lung mặc cung trang long trọng, bây giờ toàn thân nàng phủ váy dài ở nhà, thân mật bao vây lấy da thịt, lộ ra đường cong kinh tâm động phách.
Bình Luận (0)
Comment