Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3491 - Chương 3491: Phù Sa Không Lưu Ruộng Người Ngoài (2)

Chương 3491: Phù sa không lưu ruộng người ngoài (2) Chương 3491: Phù sa không lưu ruộng người ngoài (2)Chương 3491: Phù sa không lưu ruộng người ngoài (2)

Lúc này Tổ An nhìn về phía Mộ Dung Thanh Hà.

- Thanh Hà muội muội, lúc trước không phải ngươi ở trong quân đội sao, sao bỗng nhiên thành khâm phạm?

Nghe hỏi, vành mắt của Mộ Dung Thanh Hà nhất thời đỏ lên, nghẹn ngào.

- Lúc trước hoàng thượng xảy ra chuyện trên Kim Đỉnh, về sau văn võ bá quan thật vất vả đánh vỡ đại trận hộ sơn, lại phát hiện Kim Đỉnh hỗn độn, hiển nhiên là trải qua đại chiến thảm liệt, khắp nơi đều là vết máu, hoàng thượng cũng không biết tung tích.

- Về sau mọi người ở phụ cận tìm kiếm một tháng, phát hiện ngay cả ngọc bài thân phận của Chu Tà Xích Tâm cũng rơi xuống, bên trên dính đầy máu tươi, hơn phân nửa là dữ nhiều lành ít. Lục tục ngo ngoe còn tìm được binh khí vỡ vụn, hoàng thượng cũng một mực không xuất hiện, ngay cả các đại thần trước đó kiên định tin tưởng hoàng thượng tu vi cái thế, không có khả năng xảy ra chuyện cũng dao động.

- Mọi người bắt đầu suy tính cả sự tình, đại khái suy đoán là Tề Vương bố cục, mời cao thủ ở chỗ này ám sát hoàng thượng, còn cụ thể có người nào thì không rõ lắm...

- Tiếp xuống cũng bắt đầu điều tra cả sự tình, mà cha ta thân là Quang Lộc Huân, gánh vác chức trách hộ vệ an nguy của hoàng thượng, cho nên trước tiên bị vấn trách hạ ngục.

Tuy ngày thường nàng trà trộn quân doanh, cho nên từ nhỏ tính tình hơi bốc đồng, nhưng cuối cùng chỉ là tiểu cô nương mười mấy tuổi, trải qua biến cố gia tộc như thế, làm sao còn nhịn được, nói đến đây đã khóc lên.

Tổ An nhíu mày.

- Thật buồn cười, thế nhân đều biết hiện tại chức vị Quang Lộc Huân chỉ còn trên danh nghĩa, cũng chính là Cửu Khanh trên danh nghĩa mà thôi, liên quan gì tới Mộ Dung tướng quân!

Lúc trước Quang Lộc Huân xác thực chưởng quản cấm vệ hoàng cung, gánh vác chức trách bảo hộ hoàng đế, là vị trí quyền cao chức trọng, bách tính hâm mộ.

Nhưng nhiều năm phát triển như vậy, Quang Lộc Huân đã dần dần hư hóa, quyền lực trong tay bị phân tán đến Tả Hữu Vệ tướng quân.

Điều Mộ Dung Đồng từ Quang Lộc Huân đến Ti Đãi Giáo Úy, trên danh nghĩa là cùng cấp điều động thậm chí thăng quan, nhưng trên thực tế lại thành nhàn chức.

Mộ Dung Thanh Hà lau nước mắt.

- Tất cả mọi người biết điểm ấy, nhưng ai bảo gia gia là Tê Vương nhất mạch, lần này là Tê Vương bố cục ám sát hoàng thượng, tạm thời tìm không thấy Tề Vương, cũng nên có người đi ra phụ trách, gia gia ta vừa vặn là Quang Lộc Huân, lại thêm ngày thường tính cách cương trực, đắc tội rất nhiều người, cho nên thành dê thế tội.

- Vậy vì sao ngươi lại đào tẩu, biến thành khâm phạm truy nã?

Tổ An hiếu kỳ hỏi.

Mộ Dung Thanh Hà nhếch miệng.

- Lúc trước binh lính bắt người đến cửa, gia gia ta rõ ràng lần này Mộ Dung gia xong, không nguyện ý để ta rơi vào vận mệnh bi thảm, cho nên tìm cơ hội đưa ta ra ngoài.

Tổ An gật đầu, tuy tính khí của Mộ Dung Đồng nóng nảy, nhưng đầu còn thông minh, biết hắn thành dê thế tội, tất nhiên không có kết quả tốt, nếu Mộ Dung Thanh Hà cũng bị bắt vào ngục, không nói phải tiếp nhận các loại tra tấn cùng thẩm vấn tàn ác, nàng là cô gái xinh đẹp còn gặp phải nguy hiểm khác.

Cuối cùng hơn phân nửa sẽ bị phế sạch tu vi, đánh thành phế nhân ném vào Giáo Phường Ty, sinh hoạt ở trong thống khổ vô tận.

Hắn bình sinh thương yêu nhất cháu gái này, làm sao có thể để nàng chịu kết cục như vậy, cho nên mới nghĩ biện pháp trợ giúp nàng phá vây đào tẩu.

- Ngươi không nên trở về kinh thành, cô phụ nỗi khổ tâm của gia gia ngươi. Tổ An cảm khái nói.

Mộ Dung Thanh Hà lau khô nước mắt trên mặt.

- Toàn bộ Mộ Dung gia đều gặp nạn, ta lại một người tham sống sợ chết sao. Sở dĩ ta về kinh thành, là muốn nhìn có cơ hội cứu vấn người Mộ Dung gia không.

Nhìn Mộ Dung Thanh Hà y phục tổn hại, trên mặt đầy vết máu cùng bụi đất, nghĩ đến những ngày này ăn không ít khổ, Tổ An thở dài.

- Lấy tu vi của ngươi, hơn phân nửa không cứu được bọn họ, ngược lại chỉ đưa tánh mạng.

- Nếu không cứu được, thì chết cùng bọn họ mà thôi. Người Mộ Dung gia, vô luận nam nữ, chưa từng có tham sống sợ chất.

Tuy Mộ Dung Thanh Hà tuổi nhỏ, nhưng trên mặt lại có vẻ kiên nghị.

Tổ An không khỏi bội phục, trên người tiểu cô nương này có khí khái hào hùng đặc biệt.

Lúc này Sở Ấu Chiêu lôi kéo tay áo của hắn.

- Tỷ phu, ngươi có thể giúp Tiểu Thanh Hà không, nàng quá đáng thương.

Nghe hắn xưng hô, sắc mặt Mộ Dung Thanh Hà ửng đỏ.

- Sở ca ca, lần này sự tình của Mộ Dung gia quá lớn, đừng để Tổ đại ca khó xử.

Nàng hết sức rõ ràng, lần này hoàng thượng gặp chuyện, cũng nên có cái bàn giao với thiên hạ, mà Mộ Dung gia bọn họ, cha không yêu mẹ không thích, đương nhiên là nhân tuyển làm dê tốt nhất. Mặc kệ là hoàng đế nhất mạch, hay Tề Vương nhất mạch, song phương đều muốn dùng Mộ Dung gia bàn giao cho thiên hạ, ở đâu là năng lực cá nhân có thể thay đổi.
Bình Luận (0)
Comment