Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3490 - Chương 3490: Phù Sa Không Lưu Ruộng Người Ngoài

Chương 3490: Phù sa không lưu ruộng người ngoài Chương 3490: Phù sa không lưu ruộng người ngoàiChương 3490: Phù sa không lưu ruộng người ngoài

Nhưng lúc này khuôn mặt của Sở Ấu Chiêu và Mộ Dung Thanh Hà đều trắng bệch, xong, giết thống lĩnh thị vệ của Tấn Vương Phủ, Tổ đại ca cũng thành khâm phạm.

Những thị vệ Vương phủ kia há hốc mồm, tựa hồ muốn nói cái gì, nhưng nhìn thảm trạng của Lưu Kim Hâm, không ai dám mở miệng.

Sau cùng cũng không biết người nào dẫn đầu, mọi người như ong vỡ tổ lao ra ngoài.

Tổ An cũng không phải người hiếu sát, không có khó xử những lính quèn này.

Nhìn xung quanh hỗn độn cùng vết máu, hắn không khỏi cau mày. - Không có ý tứ, làm bẩn tiểu viện của ngươi.

Nói xong ngón tay búng một cái, Bạch Liên Chân Hỏa bay về phía thi thể, rất nhanh thiêu đến cặn bã cũng không thừa.

Mí mắt của Mộ Dung Thanh Hà nhảy lên, gia hỏa này hủy thi diệt tích thuần thục như thế, cũng không biết làm bao nhiêu lần.

Sở Ấu Chiêu nhịn không được lo lắng nói.

- Tỷ phu, ngươi giết thống lĩnh thị vệ của Tấn Vương Phủ, cái này phiền phức lớn.

Lúc này Mộ Dung Thanh Hà nói.

- Ai làm nấy chịu, nói là ta giết, không thể liên lụy Tổ đại ca. Ta lập tức ra khỏi thành, đến thời điểm bọn họ cũng không bắt được. Sở Ấu Chiêu nhịn không được nắm tay nàng.

- Ngươi bây giờ một người, ở bên ngoài rất nguy hiểm.

- Ta không nên trở về, chỉ là không nỡ... Không nỡ Sở ca ca, muốn nhìn ngươi lần cuối, không nghĩ tới lại liên lụy các ngươi.

Mộ Dung Thanh Hà áy náy cùng ảo não.

- Giữa chúng ta còn nói những thứ này.

Sở Ấu Chiêu nắm tay nàng thật chặt, nghĩ đến sắp trời nam đất bắc, cũng không nhịn được rơi lệ.

Thấy hai người cầm tay nhìn nhau, hai mắt đẫm lệ, Tổ An buồn cười.

- Các ngươi nghĩ sự tình bi thảm gì vậy hả, bất quá là một thị vệ Vương phủ, giết thì giết, nào có quan trọng gì.

- Hắn không phải thị vệ Vương phủ bình thường, hắn là thị vệ trưởng của Tấn Vương Phủ, ngươi làm như vậy không phải công nhiên đánh mặt Tấn Vương Sao.

Sở Ấu Chiêu có chút gấp.

- Đến thời điểm Tấn Vương sẽ không bỏ qua ngươi, triều đình cũng sẽ không ngồi yên không lý đến.

Tổ An nghĩ thầm mặt Tấn Vương đáng tiền bằng cái mông của Thái Tử sao, trước đó trong cung ngay cả Thái Tử cũng bị đánh một trận, còn sợ Tấn Vương.

- Yên tâm đi, sự tình sau đó giao cho ta xử lý, ta nói không sao là không Sao.

Thấy hắn nói như vậy, hai nữ mới hơi yên lòng, bất quá thần sắc vẫn lo lắng.

Tổ An đánh giá xung quanh.

- Bất quá nơi này không tiện ở lại, các ngươi cùng ta về nhà đi.

Tân phủ đã rách nát, an toàn rất khó được bảo hộ.

Hai mắt Sở Ấu Chiêu tỏa sáng, đây chẳng phải có thể cùng tỷ phu ở chung?

- Tốt!

Mộ Dung Thanh Hà cũng động tâm, như vậy có thể cùng Sở ca ca ở chung một mái nhà, nghĩ đến cuộc sống hạnh phúc khi ở chung, ánh mắt nàng có chút chờ mong.

- Nhưng hiện tại ta là tội thần, như vậy sẽ liên lụy Tổ đại ca?

- Không sao, hiện tại ta bảo vệ các ngươi vấn đề không lớn.

Nhìn bóng người cao lớn của hắn, sắc mặt Mộ Dung Thanh Hà đỏ lên, nghĩ thầm Tổ đại ca thật cho người cảm giác an toàn không hiểu, còn đẹp trai, nếu không phải từ nhỏ cùng Sở ca ca thanh mai trúc mã, nói không chừng ta sẽ...

Phi phi, Mộ Dung Thanh Hà a Mộ Dung Thanh Hà, sao ngươi có thể đứng núi này trông núi nọ, rõ ràng Sở ca ca mới là tốt nhất trên đời!

Thấy Tổ An muốn mang hai người đi, vẻ mặt những hộ vệ Tần gia kia đưa đám.

- Tổ đại nhân, các ngươi đi chúng ta làm sao bây giờ, vạn nhất người Tấn Vương Phủ tìm tới cửa...

- Ăn ngay nói thật là được, bọn họ muốn tìm người, bảo tới tìm ta.

Tổ An lưu lại một câu, suy nghĩ một chút còn nói thêm.

- Các ngươi trông coi gia quyến Tần gia thật tốt, đợi lát nữa ta sẽ phái một số người tới, trợ giúp các ngươi bảo hộ Tân gia an toàn.

Hiện tại Tân gia như vậy thật không được, vạn nhất có gian tặc cướp bóc Tân gia, hoặc thương tổn nội quyến của Tần gia thì không tốt.

Mấy hộ vệ Tần gia kia nhất thời mừng rỡ.

- Tổ đại nhân cao thượng, đa tạ Tổ đại nhân!

Gia chủ Tần gia bị bắt, công tử cũng bị bắt, cả gia tộc lòng người bàng hoàng, rất nhiều người đều chạy, làm Tần phủ nhân thủ không đủ, không có cách nào phòng ngự, bây giờ có Tổ đại nhân trợ giúp, chí ít có thể để Tần phủ ổn định lại.

Tổ An gật đầu, mang theo hai nữ rời đi, đến Hầu Tước Phủ của mình.

- Tỷ phu, thật cám ơn ngươi. Sở Ấu Chiêu lau mắt, những ngày này Tần gia đột nhiên gặp tai vạ bất ngờ, nàng cả ngày hết lòng hết sức, nhưng Tần gia vẫn hở khắp nơi, bây giờ Tổ đại ca vừa về, những thứ này liền được giải quyết dễ dàng.

- Là ta nên làm.

Tổ An cười cười.

Sở Ấu Chiêu nghĩ thầm mới không phải nên làm, tỷ tỷ đã ly hôn, Tần gia càng không có quan hệ gì tới ngươi, hơn nữa người Tần gia đối đãi ngươi cũng không tốt, chẳng lẽ tỷ phu làm hết thảy đều vì ta?

Nghĩ tới đây, hai gò má nàng nhất thời nóng hổi.
Bình Luận (0)
Comment