Chương 3489: Cũng thành khâm phạm (2)
Chương 3489: Cũng thành khâm phạm (2)Chương 3489: Cũng thành khâm phạm (2)
Lúc này Tổ An đi đến bên cạnh Mộ Dung Thanh Hà, tay nhẹ nhàng xẹt qua, những xiềng xích kia bất tri bất giác rớt xuống, nàng rốt cục giành lấy tự do.
- Thanh Hà, không có việc gì.
Sở Ấu Chiêu hưng phấn lôi kéo tay nàng, nghĩ thầm chỉ cần có tỷ phu, thì không có chuyện gì là hắn không làm được.
Bị nàng nắm tay, hai gò má của Mộ Dung Thanh Hà ửng đỏ, có điều rất nhanh lấy lại tinh thần, vội vàng nắm trường thương lên, muốn cùng Tổ An kề vai chiến đấu.
Thấy cảnh này, Lưu Kim Hâm không những không giận mà còn cười. - Tốt, tốt, Tổ An tư thả khâm phạm, tội ác tày trời, người đâu, bắt lại cho ta, nếu dám phản kháng, giết chết bất luận tội!
Vừa rồi hắn cố ý ngồi nhìn đối phương thả Mộ Dung Thanh Hà, như vậy dù tương lai nháo đến triều đình, mình cũng chiếm ý.
Còn chiến lực của Mộ Dung Thanh Hà, tuy tu vi của nàng không tệ, nhưng dù sao tuổi còn nhỏ, mình là Bát phẩm đỉnh phong, căn bản không sợ nàng xuất thủ.
Bên người vang lên tiếng hét, những vệ binh kia ào ào bổ nhào qua.
Mộ Dung Thanh Hà đang muốn động thủ, lại bị Tổ An bảo hộ ở sau lưng, sau đó nhìn đám vệ sĩ xông lại.
- Cút!
Một tiếng gầm vô hình tứ tán, đám vệ sĩ vốn như lang như hổ nhất thời kêu rên, ôm đầu thống khổ lăn lộn, ném binh khí qua một bên.
Sư Tử Hống của Yêu tộc, chuyên để quần công!
Hai mắt Sở Ấu Chiêu tỏa sáng, ánh mắt cười như Nguyệt Nha Nhi.
- Tỷ phu thật tuyệt!
Ánh mắt của Mộ Dung Thanh Hà cũng dị sắc liên tục, những vệ sĩ Vương phủ này nàng giao thủ nhiều lần, tu vi mỗi người đều không thấp, hơn nữa còn có trận pháp hợp kích, không nghĩ tới vừa đối mặt, thậm chí còn không cần Tổ đại ca xuất thủ đã quỳ.
Lưu Kim Hâm cũng trợn mắt há hốc mồm nhìn tình huống trước mắt, tiếp lấy khuôn mặt âm trầm nhìn Tổ An.
- Nguyên lai Tổ đại nhân thâm tàng bất lộ, khó trách vừa rồi có lực lượng lớn như vậy. Nghĩ đến trên người đối phương có công pháp gì che đậy khí tức, bất quá vừa rồi sóng âm công kia mình nghe tuy khó chịu, nhưng muốn làm bị thương hắn còn khó, xem ra cho dù họ Tổ này có chút thực lực, cũng mạnh có hạn.
Vừa dứt lời, hắn rút trường đao, từng bước một đi về phía Tổ An, trong mắt lấp lóe sát cơ.
Bây giờ trong kinh phong vân quỷ quyệt, rất nhiều hoàng tử đều có ý tranh giành vị trí hoàng đế, Tấn Vương bởi vì thân thể, đã định trước không có tiền đồ.
Trước đó người kia đã từng ám chỉ, nếu có thể...
Hừ, bây giờ mượn lý do quang minh chính đại này trừ họ Tổ, bên Thái Tử sẽ mất một đại tướng, sau đó ai cũng không truy cứu đến ta.
Chủ ý đã định, khí thế của hắn khóa chặt Tổ An, theo từng bước một đi về phía trước, chiến ý trèo đến đỉnh phong, hắn rõ ràng một đao kia của mình đủ để hủy diệt bất cứ địch nhân nào.
Ai biết Tổ An lại không nhìn hắn, ngược lại nhìn vết máu ở khóe miệng của Sở Ấu Chiêu.
- Vừa rồi hắn đánh ngươi?
Sở Ấu Chiêu vô ý thức gật đầu, lại vội vàng lắc đầu.
- Thực ra cũng không phải đại sự gì, thời điểm xung đột bị hắn đánh một chưởng, nhưng không có gì trở ngại.
Vừa rồi nàng mang theo gia đỉnh muốn cự tuyệt đối phương ở ngoài cửa, từng có giao phong ngắn ngủi ăn thiệt thòi, mới một đường lui đến nơi đây.
Có điều nàng phát giác được ngữ khí của Tổ An có chút không đúng, lo lắng hắn xúc động thương tổn đối phương, lúc này mới cố ý lắc đầu.
Tuy họ Lưu đáng giận, nhưng tốt xấu gì cũng là thống lĩnh thị vệ của Tấn Vương Phủ, nếu xảy ra chuyện gì làm mất lòng Tấn Vương, nàng lo lắng tỷ phu sẽ phiền phức.
Đúng lúc này Lưu Kim Hâm hét lớn.
- Đi chết đi!
Cảm giác bị khinh thị để trong lòng hắn phãn nộ, họ Tổ này cho rằng mình là Địa Tiên sao?
Chỉ thấy một đạo đao mang to lớn bổ tới, đừng nói Tổ An, ngay cả Sở Ấu Chiêu cùng Mộ Dung Thanh Hà cũng sẽ bị một đao kia chém thành sương máu.
Cảm nhận được đao khí thảm liệt, Mộ Dung Thanh Hà biến sắc, vô ý thức cầm lấy trường thương, thế nhưng một kích của Bát phẩm đỉnh phong, ở đâu là nàng có thể chống đỡ được. Đúng lúc này, chỉ thấy Tổ An chậm rãi nâng lên hai ngón tay, đao khí khủng bố biến mất không thấy.
Nguyên lai cây đao kia đã bị hai ngón tay của hắn nhẹ nhàng kẹp lấy.
Khuôn mặt Lưu Kim Hâm đỏ bừng, hắn sử dụng sức bú sữa cũng không thể rung chuyển mảy may, giờ mới hiểu được đối phương khủng bố như thế nào.
Vội mở miệng nói.
- Tổ đại nhân, đây là hiểu lầm...
Tiếng nói còn chưa dứt, hắn trơ mắt nhìn đao của mình xoay chuyển trở về, đồng dạng là đao khí vừa rồi, vô cùng quen thuộc, nhưng lại để hắn hoảng sợ.
Một giây sau, đầu lâu phóng lên trời, sau đó thi thể không đầu thất tha thất thểu đi mấy bước, ầm vang sụp đổ ở trên mặt đất. Những vệ sĩ kia kinh hãi gần chết.
Trước người Tổ An có khí kình hộ thể, nên không có bị huyết dịch phun ra lây dính.