Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3488 - Chương 3488: Cũng Thành Khâm Phạm

Chương 3488: Cũng thành khâm phạm Chương 3488: Cũng thành khâm phạmChương 3488: Cũng thành khâm phạm

- Tỷ phu!

Sở Ấu Chiêu nghe được thanh âm quen thuộc thì vừa mừng vừa sợ.

- Tổ đại ca...

Mộ Dung Thanh Hà vốn tuyệt vọng, trong con ngươi cũng xuất hiện hào quang.

Tổ An chậm rãi đi về phía trước, chẳng biết tại sao, nơi hắn đi qua, những vệ sĩ kia tự động tránh ra.

- Ấu Chiêu, đừng sợ, tỷ phu trở về.

Tổ ra An thương tiếc nói, những ngày này Tần gia xảy ra biến cố lớn như vậy, lại thêm sự tình Mộ Dung gia, đoán chừng cả ngày tiểu nha đầu đều lo lắng hãi hùng. - Tỷ phu, ô ô...

Vành mắt của Sở Ấu Chiêu đỏ lên, trực tiếp nhào vào trong ngực hắn.

Thần sắc của Mộ Dung Thanh Hà cổ quái, Sở ca ca chỗ nào cũng tốt, chỉ là có lúc tính cách quá... mềm mại, mỗi lần ở trước mặt tỷ phu hắn đều giống như tiểu nữ sinh.

Bất quá nghĩ đến vừa rồi Sở ca ca che chở mình, so với nam nhân còn muốn nam nhân hơn, trên mặt nàng liền lộ ra ý cười ngượng ngùng.

Có thể được hẳn đối xử như thế, đời này cũng đáng...

Cảm nhận được thân thể mềm mại của Sở Ấu Chiêu khẽ run ở trong ngực, Tổ An nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc nàng an ủi.

Lúc này người Tấn Vương cũng lấy lại tỉnh thân, tướng lãnh họ Lưu hừ một tiếng.

- Ta tưởng là ai, nguyên lai là Tổ đại nhân.

Tổ An ngẩng đầu nhìn hẳn.

- Không có ý tứ, ngươi là ai?

Khuôn mặt tướng lãnh kia cứng đờ, mình biết hắn, hắn lại không biết mình, thật mất mặt, bất quá cũng rõ ràng ở kinh thành này mình quả thật không nổi danh bằng đối phương, đành phải tự giới thiệu.

- Ta chính là thống lĩnh thị vệ của Tấn Vương Phủ... Lưu Kim Hâm.

- Chưa từng nghe qua.

Tổ An thuận miệng nói, lại tiếp tục an ủi Sở Ấu Chiêu.

- Ngươi...

Lưu Kim Hâm sầm mặt lại. - Mong Tổ đại nhân chớ có ngăn cản chúng ta bắt khâm phạm triều đình.

Đến từ Lưu Kim Hâm, điểm nộ khí +288 +288 +288...

Lúc này Tổ An mới thoáng ngẩng đầu.

- Khâm phạm, nơi này có sao, sao ta không biết?

Trong mắt Lưu Kim Hâm ứa ra hỏa khí.

- Hoàng thượng gặp chuyện ở Tử Sơn, Mộ Dung Đồng thân là Quang Lộc Huân, phụ trách công tác bảo an, bỏ rơi nhiệm vụ dẫn đến hoàng thượng xảy ra chuyện, tự nhiên là đại tội. Mộ Dung gia không chỉ không phối hợp điều tra, ngược lại vụng trộm đưa Mộ Dung Thanh Hà đào tẩu, đây không phải có tật giật mình là gì. Triều đình sớm đã hạ lệnh truy nã, mà Sở Ấu Chiêu bao che khâm phạm, tự nhiên cũng cùng tội!

Đến từ Lưu Kim Hâm, điểm nộ khí +300 +300 +300...

Tổ An a một tiếng.

- Đã biết, các ngươi đi đi.

Hô hấp của Lưu Kim Hâm cứng lại.

- Có phải ngươi không có nghe rõ hay không, bọn họ là khâm phạm, ta muốn bắt bọn họi

Tổ An bảo hộ Sở Ấu Chiêu ở sau lưng, lúc này mới chậm rãi nói.

- Nếu ta nhớ không lầm mà nói, các ngươi chỉ là hộ vệ của Tấn Vương, không có tư cách bắt người, đây là chức trách của Kinh Triệu Duẫn, Đình Úy hoặc Ti Đãi Giáo Úy, dám hỏi Tấn Vương nhà ngươi lên làm chức vụ gì?

Lưu Kim Hâm sầm mặt lại.

- Bắt khâm phạm triều đình, người người đều có trách nhiệm, huống chi Tấn Vương là bào đệ của đương kim Thái Tử, đồng thời cũng là hoàng tử được hoàng thượng sủng ái nhất, Vương gia muốn báo thù cho cha, đây là xuất phát từ hiếu tâm, Đại Chu triều ta lấy hiếu trị quốc, dù cầm lên triều đình, cái này cũng là sự tình đáng ca ngợi.

Tổ An lạnh lùng nói.

- Ỷ vào hoàng thượng sủng ái, thì có thể không nhìn phép tắc triều đình, lạm dụng tư hình sao?

Lưu Kim Hâm cũng nhịn không được nữa.

- Tổ đại nhân, ta kính ngươi là trọng thần của Thái Tử Đông Cung, cùng Tấn Vương chúng ta thuộc về một trận doanh, cho nên mới nói chuyện thật tốt với ngươi, ngươi bây giờ đến cùng là hành vi cá nhân của ngươi, hay đại biểu ý tứ của Thái Tử... Phi?

Đến từ Lưu Kim Hâm, điểm nộ khí +310 +310 +310...

Tổ An bình tĩnh nói.

- Chút chuyện nhỏ này còn không cần làm phiền Thái Tử Phi.

- Vậy xem ra là Tổ đại nhân khư khư cố chấp, dự định bao che khâm phạm?

Lưu Kim Hâm buông lỏng một hơi, chỉ cần không phải ý tứ của Thái Tử Phi vậy thì tốt, mình đại biểu cho Tấn Vương, sợ hẳn cái gì.

- Bọn họ có phải khâm phạm hay không còn chưa nói, ngươi lại dám định tội bọn hắn?

Tổ An cũng không thèm phí lời.

- Muốn mang người đi, bảo Đình Úy tới tìm ta.

Lưu Kim Hâm cười ha ha. - Tổ đại nhân, ngươi cho rằng ngươi là ai, mệnh lệnh của Tấn Vương còn kém Đình Úy sao, muốn bảo lãnh người, ngươi một người chống đỡ được nhiều thị vệ như vậy sao?

Nếu là lúc trước, tựa hồ tu vi của Tổ An còn rất khá, về sau nghe nói đến Yêu tộc một chuyến, không biết là bản thân trọng thương hay duyên cớ gì, tu vi đã phế.

Vừa rồi hắn cố ý điều tra, trên người đối phương quả nhiên không có chút nguyên khí ba động nào, giống như một người bình thường.

Hừ, cũng không biết lá gan nơi nào đến, dám ngăn cản chúng ta bắt người, thật nghĩ mình được Thái Tử Phi tin mù quáng thì có thể không kiêng nể gì cả, xem như Thái Tử Phi, cũng phải cho Tấn Vương nhà chúng ta mấy phần mặt mũi.
Bình Luận (0)
Comment