Chương 3495: Hài tử của chúng ta (2)
Chương 3495: Hài tử của chúng ta (2)Chương 3495: Hài tử của chúng ta (2)
Mộ Dung Thanh Hà vội vàng nói.
- Tổ đại ca, không sao, hiện tại tình cảnh của ta như thế, ngươi có thể thu lưu ta đã bốc lên nguy hiểm rất lớn, sao còn có thể để ngươi dọn ra ngoài.
€oi như nàng lại không hiểu chuyện, cũng biết sự tình tu hú chiếm tổ hơi quá phận.
- Không sao, ta cũng có sự tình cần thường chạy ở bên ngoài, tỉ như khơi thông quan hệ cứu Tân gia, Mộ Dung gia...
Tổ An cười nói.
- Ở bên ngoài ngược lại thuận tiện hơn.
Nghe hắn nói như vậy, hai nữ không tiện khuyên bảo, Sở Ấu Chiêu lưu luyến không rời nói.
- Vậy lúc rảnh rỗi trở lại thăm chúng ta một chút, nơi này là nhà của ngươi, ngươi muốn về lúc nào thì về, ta và Thanh Hà muội muội luôn hoan nghênh, đúng không Thanh Hà.
Mộ Dung Thanh Hà ân một tiếng.
- Tổ đại ca muốn về lúc nào cũng được.
Tổ An tiêu sái phất tay từ biệt, thân hình biến mất ở trong màn đêm.
Nhìn bóng lưng của hắn, Mộ Dung Thanh Hà lẩm bẩm.
- Tổ đại ca thật là chính nhân quân tử.
- Chính nhân quân tử, ngược lại chưa chắc...
Sắc mặt Sở Ấu Chiêu nóng lên, trong đầu kìm lòng không được hiện ra hình ảnh tỷ tỷ bị hắn ấn trên bàn chà đạp, bất quá nghĩ lại, bọn họ là vợ chồng, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó, sao mình có thể bởi vì chuyện này cho rằng tỷ phu không phải chính nhân quân tử. ...
Lại nói Tổ An rời Hầu Tước Phủ của mình, một đường tăng tốc, bất tri bất giác đi tới Tang gia.
Nhìn ánh đèn trong sân, trong lúc nhất thời Tổ An có loại cảm giác gần nhà lo lắng, phân biệt lâu như vậy, không biết Trịnh Đán vẫn khỏe chứ.
Tang Thiến... vẫn khỏe chứ?
Hắn lặng lẽ tìm nơi hẻo lánh nhảy vào, không đi cửa chính, chủ yếu là xung quanh cửa nhà của các đại quan, không biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm, hắn không muốn bại lộ quan hệ với Tang gia. Đặc biệt là quan hệ cùng Tang Thiến, Trịnh Đán, hắn ngược lại không quan trọng, dù sao phương diện này danh tiếng vốn không tốt.
Nhưng một khi ra ánh sáng, mặt mũi Tang gia sẽ không nhịn được, cũng nên thay bọn họ suy tính một chút.
May mắn trước đó Tang Thiến và Trịnh Đán vụng trộm cho hắn lệnh bài thông hành ở trong Tang gia, cho nên leo tường sẽ không kích hoạt trận pháp phòng ngự.
Năm đó cảm thấy trận pháp phòng ngự của những gia tộc kia tỉnh diệu, nhưng lấy tạo nghệ trận pháp của hắn bây giờ, lại thấy toàn là hàng phế phẩm.
Trận pháp nên nhập gia tuỳ tục, bố cục trong nhà mỗi người cũng không giống nhau, dẫn đến vài gia đình không phù hợp những trận pháp thông dụng, ở trong mắt cao thủ trận pháp chính thức, có thể nói trăm ngàn chỗ hở.
Có điều hắn cũng rõ ràng, đây đều là trận pháp thông dụng mà học viện bán trên thị trường, muốn đặt hàng riêng, chỉ sợ phí tổn không ít.
Chí ít Tang gia không có tài lực này.
- Về sau có cơ hội giúp bọn hắn cải tiến trận pháp một chút.
Thời điểm Tổ An suy nghĩ, đã đi tới bên kia đại sảnh.
Thật vất vả trở về một chuyến, dù sao cũng phải chào hỏi Tang Hoằng, bằng không trực tiếp đi chỗ Trịnh Đán, một khi bại lộ, mặt mũi mọi người sẽ không dễ nhìn.
Ẩn ẩn nhìn thấy bên trong bóng người lay động, tựa hô mọi người đang dùng bữa tối, bất quá trước bàn ngược lại không có người, một đám người đang vây xung quanh lo lăng thảo luận cái gì đó.
- Chẳng lẽ Tang gia cũng đụng phải việc khó gì?
Tổ An giật mình, bước nhanh đi qua.
Hắn cũng không tận lực ẩn tàng tiếng bước chân, rất nhanh Tang Hoằng phát giác, bỗng nhiên quay đầu.
- Người nào?
Mấy người khác cả kinh, vội vàng quay đầu.
- Bá phụ tốt!
Tổ An mỉm cười, ánh mắt lại kìm lòng không được liếc nhìn hai nữ nhân ở bên cạnh.
Trịnh Đán bởi vì trên danh nghĩa là thủ tiết, nên y phục khá tao nhã, có điều nàng xưa nay thích đẹp đẽ, trên quần áo ẩn ẩn tô điểm mấy đóa tiểu hoa, để cả người sinh cơ bừng bừng, quả nhiên đúng với câu nói, muốn xinh đẹp thì mặc áo tang.
Trên khuôn mặt không có chút đau khổ khi góa chồng, ngược lại kiều diễm rung động lòng người, nam nhân đi ngang qua nhìn thấy sẽ kìm lòng không được quay đầu.
Tang Thiến thì có vẻ đẹp của tiểu thư khuê các, so với tẩu tẩu kiều diễm, nàng càng lộ vẻ thanh tú.
Chỉ bất quá một đoạn thời gian không thấy, nàng tựa hồ nở nang hơn, cả người thiếu mấy phần thiếu nữ ngây ngô, ngược lại nhiều mấy phần thiếu phụ phong tình.
- Tổ đại cai
- Tổ đại cal
Hai nữ không hẹn mà cùng hô lên, sau đó liếc nhau đỏ mặt. Tang Hoằng đã tập mãi thành thói quen, vui mừng nói.
-A Tổ, ngươi trở về lúc nào?
- Ta...
Tổ An đang muốn trả lời, bỗng nhiên sau lưng các nàng truyền đến tiếng khóc nỉ non của trẻ sơ sinh.
Tổ An giật mình, chỉ thấy Tang Thiến và Trịnh Đán chân tay luống cuống xoay người, từ trong nôi ôm lấy một trẻ Sơ sinh.
Tang Hoằng cũng khẩn trương, lại không tiện đi qua, chỉ có thể ở chỗ này giống như con kiến trên lò lửa đi qua đi lại.
- Thiến nhi, có phải nó đói hay không.