Chương 3496: Hài tử của chúng ta (3)
Chương 3496: Hài tử của chúng ta (3)Chương 3496: Hài tử của chúng ta (3)
Tang Thiến tức giận trợn mắt.
- Vừa mới cho ăn sữa xong, làm sao đói nhanh như vậy.
- Vậy sao nó khóc lợi hại như vậy?
Tang Hoằng lo lắng nói.
- Ta cũng không biết, Mục di, ngươi nói nàng đây là có chuyện gì?
Tang Thiến nhìn về phía Mục di.
Mục di đỏ mặt.
- Ta không biết, ta cũng không có sinh qua hài tử.
Mấy người luống cuống tay chân, ngược lại không nhìn Tổ An.
Trịnh Đán không ngừng dỗ, đáng tiếc đối phương vẫn khóc rất lợi hại, làm nàng chân tay luống cuống.
- Thiến Thiến, không bằng ngươi lại đút nàng ăn thêm chút nữa.
Nàng chưa từng sinh con, vô ý thức cảm thấy cho bú có thể giải quyết đại bộ phận vấn đề.
- Đây là...
Tổ An rốt cục nhịn không được, nhìn đứa bé kia, thanh âm có chút khô khốc.
Hai mắt Trịnh Đán tỏa sáng.
- Đúng, để cha nàng bế một chút, nói không chừng nàng muốn gặp phụ thân.
Nói xong Tang Thiến ôm oa nhỉ tới, mừng khấp khởi đưa cho Tổ An.
Tổ An nhất thời chân tay luống cuống, cảm nhận được sinh mệnh nho nhỏ trong tay, đôi tay không biết nên đặt ở đâu. Khí lực lớn sợ làm bị thương nàng, khí lực nhỏ lại sợ không ôm vững.
- Ngươi phải bế như vậy, nâng cái mông nàng, để cho thân thể nàng nằm ở trong khuỷu tay, chỗ cổ cũng phải nâng...
Nhìn động tác vụng về của hẳn, Tang Thiến đổ mồ hôi lạnh, vội vàng qua giúp đỡ.
Nóng đến đổ mồ hôi, Tổ An rốt cục học được, nhắc tới cũng kỳ quái, hài tử vốn khóc nỉ non, lúc này bỗng nhiên an tĩnh, ngược lại chớp mắt to đánh giá hắn, trong mắt tràn ngập hiếu kỳ.
- Nàng... Nàng là hài tử của ta?
Tang Thiến đỏ mặt.
- Ừm, hài tử của chúng ta, là nữ nhi.
Nói đến phần sau, ngữ khí có chút thương cảm, dù sao dựa theo kế hoạch, tốt nhất là sinh con trai để truyền thừa hương hỏa cho Tang gia.
Bất quá càng nhiều là mừng rỡ, dù sao đây cũng là thân sinh cốt nhục của nàng.
Ngón tay Tổ An nhẹ nhẹ vỗ về sinh mệnh nhỏ trong ngực, chọc cho hài tử cười khanh khách, đôi tay nhỏ vô ý thức khua khua.
Hắn nhịn không được đưa ngón tay tới, bàn tay kia quá nhỏ, toàn bộ nắm đấm mới miễn cưỡng nắm được một nửa ngón tay.
Tổ An nhất thời có một loại cảm giác huyết mạch tương liên, nhịn không được cười giống như ngu ngốc.
- Thật đáng yêu, sau khi lớn lên nhất định là đại mỹ nhân.
Nhìn hắn vui vẻ, Tang Thiến âm thâm buông lỏng một hơi, trên mặt hiện lên ý cười ngọt ngào. Trịnh Đán vốn cũng cười, bỗng nhiên lại có chút thất lạc.
- Sinh lúc nào?
Tổ An hiếu kỳ hỏi.
- Ước chừng hơn ba tháng trước, lúc ấy ngươi mất tích, chúng ta không cách nào thông báo ngươi.
Tang Hoằng hắng giọng, thần sắc cũng có chút phức tạp, trước đó mưu đồ hóa thành công dã tràng, ngược lại bồi cả nữ nhi cùng con dâu, nghĩ đến liền thiệt thòi.
- Đặt tên chưa?
Tổ An lại đắm chìm trong vui sướng.
- Còn chưa có, đang chờ ngươi trở về.
Tang Thiến ngượng ngùng nói.
-A2 Tổ An đau cả đầu.
- Ta không giỏi đặt tên.
Lúc này bỗng nhiên Trịnh Đán cười nói.
- Thực ra Thiến Thiến thầm nghĩ cái tên, gọi Tư An.
- Ai nha, ngươi muốn chết à.
Tang Thiến nhất thời xấu hổ, làm bộ muốn đi che miệng nàng.
- Tư An?
Tổ An giật mình, tưởng niệm mình sao, trong lòng không khỏi ấm áp, nhất thời có một loại cảm giác về nhà.
- Không bằng gọi Tư Tư đi.
Dù sao vẫn phải lưu cho Tang gia chút mặt mũi, cái tên Tư An này rất dễ dàng liên hệ đến mình, một khi bại lộ, danh tiếng của Tang gia sẽ triệt để hủy. Nghe hắn nói như vậy, Tang Hoằng buông lỏng một hơi, nữ nhi xưa nay thông minh, kết quả sự kiện này phạm hồ đồ, lấy cái tên này không phải nói cho mọi người có liên hệ với Tổ An sao.
Lúc này Tổ An còn nói thêm.
- Để cho nàng mang họ Tang, hiện tại mọi người đều biết con dâu Tang gia sinh hài tử mồ côi từ trong bụng mẹ, nếu biến thành họ khác, sẽ có nói bóng nói gió.
Hắn cũng không muốn Trịnh Đán bị người gièm pha.
Tang Hoằng cảm kích nhìn Tổ An, hắn mở miệng nói.
- A Tổ, đa tạ ngươi, tạm thời để cho nàng mang họ Tang trước, qua mấy năm tìm cơ hội để nàng đổi họ lại.
Vốn mưu đồ sinh con trai, đã có huyết mạch Tang gia, lại có thể mượn danh nghĩa Tang Thiên, nhưng kết quả là nữ nhi, dẫn đến hết thảy mưu đồ đều thành hư không.
Dù sao không có khả năng lại để cho Tang Thiến sinh một đứa, đứa bé này còn có thể nói là con mồ côi từ trong bụng mẹ, lại đến một đứa, nếu như nói là con mồ côi từ trong bụng mẹ, cam đoan ngày thứ hai sẽ lưu truyền tin tức con dâu Tang gia hồng hạnh leo tường.
Mưu đồ thất bại, hắn không khỏi có chút nản lòng thoái chí.
Tang Thiến cũng uể oải, bất quá nhìn nữ nhi ngoan, tâm tình rất nhanh tốt hơn nhiều.
Lúc này Trịnh Đán cười nói.
- Cái này cũng đơn giản, để Thiến Thiến và A Tổ lại sinh mấy đứa, đến thời điểm tìm một đứa làm con nối dõi, nhận làm con thừa tự đến Tang gia không được sao. Tang Thiến nhất thời đỏ mặt. - Đán Đán!