Chương 3528: Góa phụ (2)
Chương 3528: Góa phụ (2)Chương 3528: Góa phụ (2)
Ngọa tác nghiêm túc nói:
- Xin Vương phi tin tưởng trình độ chuyên nghiệp của ta.
Vừa rồi hắn mặt ngoài là nghiệm thi, trên thực tế là khắc phục hậu quả.
Trải qua hắn một phen thao tác, bây giờ coi như ngọa tác khác tới kiểm tra, cũng chỉ ra kết luận như thế.
Tú Y Sứ Giả, ở bất kể phương diện nào cũng là chuyên gia.
- Thế nhưng nhiều người nhìn thấy như vậy...
Tấn Vương Phi lẩm bẩm.
- Mắt thấy chưa hẳn là thật.
Tổ An đáp.
Tấn Vương Phi cắn môi, thân thể run rẩy, không biết là tâm thần khuấy động hay vì cái gì.
Cách một hồi, nàng ôn nhu nói:
- Đại thống lĩnh, ta có mấy lời muốn đơn độc nói với ngươi.
Nói xong cố ý nhìn những Tú Y Sứ Giả khác.
Tổ An do dự, phất tay ra hiệu thủ hạ ra ngoài.
Những Tú Y Sứ Giả kia tự nhiên không có ý kiến, Tấn Vương Phi chỉ là cô gái yếu đuối, chẳng lẽ còn có thể tổn thương Đại thống lĩnh?
Đợi những Tú Y Sứ Giả kia rời đi, Tấn Vương Phi cũng nhìn nha hoàn:
- Các ngươi cũng lui ra.
Nha hoàn do dự:
- Nhưng như vậy có chút... Nàng không tiện nói thẳng, cô nam quả nữ cùng một phòng, có chút không hợp lễ pháp.
Tấn Vương Phi hừ một tiếng:
- Ở trong linh đường của Vương gia, chẳng lẽ Đại thống lĩnh còn khi dễ một cô gái yếu đuối như ta sao?
Nha hoàn kia nghĩ cũng phải, Đại thống lĩnh Tú Y Sứ Giả này cho nàng cảm giác thật đáng sợ, thật không muốn ở chỗ này lâu.
Đợi tất cả mọi người rời đi, Tổ An bí mật truyên âm nói:
- Đái Lão Thất, Trần Lão Bát, các ngươi thừa cơ tìm hạ nhân hỏi thăm tình báo.
- Vâng!
Đái Lão Thất và Trần Lão Bát thi lễ, mang theo một bộ phận người rời đi, sau đó phân phó thủ hạ còn lại thủ ở ngoại vi, không có mệnh lệnh của Đại thống lĩnh, không cho phép bất luận kẻ nào đi vào quấy rầy.
Những Tú Y Sứ Giả kia cũng không nghĩ nhiều, tình huống vừa rồi, hiển nhiên là Tấn Vương Phi có chút bí mật muốn nói với Đại thống lĩnh, tự nhiên không thể để cho người đi qua quấy rầy.
Đợi xung quanh đều an tĩnh lại, Tổ An nhìn về phía Tấn Vương Phi, quả nhiên nữ muốn xinh đẹp phải mặc áo tang...
Hắn nhướng mày, hôm nay sao nhiều suy nghĩ lung ta lung tung như thế, chẳng lẽ do vừa rồi bị Nam Huân câu dẫn.
Hắn tập trung ý chí, ho nhẹ một tiếng:
- Vương phi có lời gì muốn nói? Tấn Vương Phi đi đến trước mặt hắn, sau đó bịch một tiếng quỳ xuống, ngẹn ngào nói:
- Xin Đại thống lĩnh làm chủ cho thiếp thân!
- Vương phi mau mau đứng lên!
Tổ An giật mình, tuy Tú Y Sứ Giả địa vị cao cả, nhưng đối phương đường đường là Vương phi, nếu để người thấy cảnh này, còn không cắn chết hắn.
Hắn vô ý thức nâng đỡ đối phương, đợi tiếp xúc da thịt mới ý thức được không ổn, bất quá lúc này thu lại thì quá mức tận lực, chỉ có thể bất động thanh sắc đỡ nàng dậy.
Tiếp xúc gần gũi, trên người đối phương còn truyền đến mùi thơm nhấp nhô, rất dễ ngửi.
Dù hôm nay thủ linh cho Tấn Vương, Tấn Vương Phi ăn mặc mộc mạc, cũng không có tận lực trang điểm, bất quá mùi thơm đặc biệt trên người nữ nhân luôn có.
Cảm nhận được nhiệt độ nóng hổi trong lòng bàn tay đối phương, trái tim của Tấn Vương Phi cuồng loạn, nàng cho tới bây giờ không tiếp xúc với nam tử khác trừ trượng phu, khí tức dương cương trên người đối phương hoàn toàn không giống Tấn Vương.
- Tấn Vương Phi?
Thấy nàng thất thần, Tổ An nhịn không được lại hô một tiếng.
-A2
Lúc này Tấn Vương Phi mới hồi phục tỉnh thần lại, vội vàng thu tay về, nghĩ thầm mình rốt cuộc làm sao vậy, có chút bối rối nói.
- Tổ An kia ỷ vào Thái Tử Phi sủng hạnh, tàn nhẫn giết hại phu quân ta, thiếp thân đã tìm không thấy người khác dựa vào, xin Đại thống lĩnh làm chủ cho thiếp thân.
Tổ An nhíu mày:
- Vương phi không nghe được vừa rồi ngọa tác nói sao, Tấn Vương là chết bởi ngoài ý muốn, thân thể hắn quá hư nhược, đã định trước mệnh không lâu dài, Vương phi hẳn đã sớm có tâm lý chuẩn bị mới phải, còn xin nén bi thương.
Tấn Vương Phi khẽ cắn răng, hai mắt đẫm lệ rưng rưng, cách một hồi mới nói:
- Thân thể Tấn Vương xác thực không tốt, nhưng không đến mức... tuy hắn không phải do Tổ An trực tiếp giết chết, nhưng bởi vì hắn đe dọa mới kinh hãi mà chết, cho nên nghiêm ngặt nói ra, họ Tổ kia vẫn là hung thủ.
Tổ An thở dài, lạnh lùng nói: - Một người nếu muốn nhảy núi, sau đó có thể trách vách núi sao?
Tấn Vương Phi ngẩn ngơ, nàng minh bạch đối phương nói có đạo lý, nhưng loại sự tình này nàng làm sao còn lý trí, hoàn toàn không trách Tổ An kia.
Nàng hít sâu một hơi:
- Ý tứ của Đại thống lĩnh ta minh bạch, nhưng họ Tổ kia còn phái người đối phó gia tộc của thiếp thân, thật sự là khinh người quá đáng!
Tổ An sững sờ, ta làm sao không biết.
- Ngươi nói họ Tổ kia đối phó gia tộc ngươi?
Tấn Vương Phi gật đầu:
- Mặc dù Hà gia chúng ta là tiểu môn tiểu hộ, nhưng ở địa phương cũng coi như nhân vật tai to mặt lớn, huống chi về sau ta thành Tấn Vương Phi, các quan viên đều lễ ngộ. Thẳng đến hai ngày này hết thảy đều biến, ta thu được trong nhà dùng bồ câu đưa tin, quan viên địa phương đến cửa gây chuyện, trừ họ Tổ gợi ý, còn có ai sẽ làm ra sự tình này!