Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3529 - Chương 3529: Góa Phụ (3)

Chương 3529: Góa phụ (3) Chương 3529: Góa phụ (3)Chương 3529: Góa phụ (3)

Nàng là Vương phi, dù Tấn Vương chết, nhân vật trên quan trường cũng không có đạo lý đi đối phó gia tộc nàng, nghĩ tới nghĩ lui chỉ có Tổ An có động cơ này.

Đầu tiên là giết trượng phu nàng, vì trảm thảo trừ căn lại phái người đối phó Hà gia, thật sự là không bằng cầm thú!

Nghe đối phương khóc lóc lên án, Tổ An nhíu mày:

- Tổ An kia đã bị khống chế ở trong cung, Tú Y Sứ Giả giám thị chặt chẽ, hắn không có cơ hội đi làm khó dễ gia tộc ngươi.

- Nhưng nếu không phải hắn, thì còn có thể là ai?

Tấn Vương Phi oán hận nói. - Hắn cùng người Đông Cung quen thuộc như vậy, khẳng định có biện pháp truyền tin tức ra ngoài.

Tổ An trầm giọng nói:

- Đương kim Thái Tử và Tấn Vương là thân huynh đệ, coi như người Đông Cung quen hắn, cũng không có khả năng giúp hắn làm chuyện ngu xuẩn này?

- Thế nhưng...

Tấn Vương Phi còn muốn nói tiếp, đã bị Tổ An đánh gãy:

- Vừa rồi nói qua, mắt thấy chưa hẳn là thật. Trong khoảng thời gian này có người nào nói gì với Tấn Vương không, làm hắn nhất thời xúc động, chạy tới xung đột với Tổ An.

Tấn Vương Phi giật mình:

- Đại thống lĩnh nói là có người giật dây phu quân ta đi đối phó Tổ An? Tổ An do dự:

- Những lời này vốn không nên nói cho ngươi, nhưng ta thấy Vương phi quá mức thương tâm... Cũng được, liền nói cho ngươi đi.

- Hiện tại kinh thành mặt ngoài bình tĩnh, trên thực tế sóng ngầm cuồn cuộn, bây giờ hoàng thượng băng hà, có hoàng tử ngấp nghé hoàng vị, cho nên chúng ta hoài nghỉ có người cố ý khiêu khích Tấn Vương đi đối phó Tổ An, như vậy có thể chém rụng một viên đại tướng của Đông Cung, để thực lực bên Thái Tử nhất mạch tổn hại, bọn họ liền có thể ngồi thu ngư ông chỉ lợi.

-AI

Tấn Vương Phi cả kinh há to mồm, có điều miệng nàng quá thanh tú, dù giật mình cũng nhét không được một quả trứng gà. - Có phải Vương phi nghĩ đến cái gì hay không?

Tổ An chăm chú nhìn ánh mắt của nàng.

Sắc mặt Tấn Vương Phi âm tình biến hóa, cuối cùng chậm rãi thở ra một hơi:

- Đại Vương Phi, đoạn thời gian trước đến thăm ta, về sau còn cùng phu quân mật đàm, chỉ bất quá ta xưa nay không hỏi chính sự của phu quân, cũng không biết bọn họ đến cùng nói cái gì.

Trong nội tâm nàng sóng to gió lớn, nghĩ thầm khó trách những ngày này Đại Vương cần mãn như thế, nguyên lai hai vợ chồng kia dụng ý khó dò.

Trong lòng Tổ An hơi động, quả thế, xem ra là Đại Vương cùng Mạnh gia liên hợp, khiêu khích Tấn Vương đến nhắm vào mình, muốn dao động uy vọng của Đông Cung.

Chỉ không nghĩ đến ta sẽ trực tiếp giết Tấn Vương.

Bất quá như vậy, ngược lại càng hợp ý bọn họ, cho nên đẳng sau một vòng dính một vòng âm mưu nhằm vào hẳn.

Đổi lại người khác, lúc này chỉ sợ thi thể đã lạnh, bọn họ duy nhất không tính tới, là mặc kệ hoàng hậu hay Thái Tử Phi, đều là nữ nhân của ta.

Cũng không biết hết thảy là Mạnh Di hay vị Đại Vương Phi kia mưu đồ.

Lúc này bỗng nhiên Tấn Vương Phi cầm tay hắn, ngửa đầu nhìn hắn, hơi nhỏ giọng nói:

- Đại thống lĩnh, nếu ngươi có thể giúp thiếp thân báo thù, thiếp thân nhất định báo đáp ngươi.

Đôi mắt nàng hơi nước mông lung, thanh âm có chút ngọt ngào.

Trong lòng Tổ An rung động, nếu như một nữ tử ngày thường lẳng lơ ôm ấp yêu thương, có lế hắn sẽ không có phản ứng lớn như vậy.

Nhưng một thiếu nữ nhà lành, bỗng nhiên trở nên kiều mị, mị lực kia thật gánh không được.

Thật vất vả mới tập trung ý chí:

- Vương phi muốn báo thù là chỉ Tổ An?

Tấn Vương Phi gật đầu:

- Không sai, tuy ta rõ ràng cả sự tình hắn có lẽ cũng là người bị hại, nhưng phu quân ta gián tiếp chết ở trong tay hắn, nếu hắn cẩn thủ lễ quân thần, sẽ không có nhiều sự tình như vậy, ta cũng không đến mức cơ khổ một người.

Nàng rõ ràng Tổ An là trọng thần của Thái Tử Phi, mình quá hiểu tẩu tử, nàng làm bất kỳ quyết định gì cũng cực kỳ lý trí, hết thảy đều từ lợi ích xuất phát.

Một Thái Tử thân đệ đã chết, làm sao so sánh với đại tướng biên cương?

Từ ẩn ý của Tú Y Sứ Giả vừa rồi, nàng ẩn ẩn phát giác được thái độ trong cung, rõ ràng là muốn bãi bình chuyện này, họ Tổ kia chắc chắn sẽ không có chuyện gì, nhiều lắm là xử phạt cho có lệ.

Hai vị trong hoàng cung kia đều không truy cứu, mình một nữ nhân đáng thương, làm sao có biện pháp báo thù.

Gia tộc nàng cũng không phải danh môn vọng tộc gì, hiện tại thậm chí ngay cả tự vệ cũng khó khăn, càng không nói đến cung cấp cho nàng trợ lực gì.

Tổ An nghe mà bực bội, cái này là chuyện gì, để hắn trả thù mình?

Phu phụ Tấn Vương thật biết chơi. Tấn Vương phách lối tìm đường chết thì thôi, nữ nhân này cũng là tai hoạ ngầm, lần này nhờ hắn thì cũng thôi, nếu cầu người khác, mình bất tri bất giác sẽ có rất nhiều địch nhân, không bằng sớm cắt cỏ...

Nghĩ đi nghĩ lại, bỗng nhiên hắn giật mình, mình làm sao thế, vì sao đột nhiên sinh ra ác niệm như vậy.
Bình Luận (0)
Comment