Chương 3534: Phản kích
Chương 3534: Phản kíchChương 3534: Phản kích
Tổ An quay người rời đi, sau khi ra cửa phân phó Đái Lão Thất và Trần Lão Bát:
- Các ngươi dẫn người canh giữ ở trong phủ Tấn Vương, bảo hộ Tấn Vương Phi thật tốt, đặc biệt phải chú ý Đại Vương, đừng cho hắn đơn độc tiếp cận Tấn Vương Phi.
Đái Lão Thất và Trần Lão Bát sững sờ, trong lòng có chút nghi hoặc, lại không dám hỏi:
- Vâng.
Tổ An lại nói:
- Mặt khác các ngươi lại phái người đi điều tra một chút, đến cùng người nào nhằm vào nhà mẹ đẻ Hà gia của Tấn Vương Phi, bảo vệ Hà gia, mặt khác lại tra là ai đang giở trò quỷ.
- Vâng.
Tổ An quay đầu nhìn phương hướng khuê phòng của Tấn Vương Phi, nghĩ thầm sự tình hôm nay là cái sai lầm, để cho nàng coi như giấc mộng, quên cũng tốt.
Sau đó hắn không chút do dự dung nhập vào trong bóng tối, rời khỏi Tấn Vương Phủ.
Đợi hắn rời đi, Đái Lão Thất và Trần Lão Bát nhịn không được trốn ở một bên xì xào bàn tán:
- Ngươi nói vì sao Đại thống lĩnh chiếu cố Tấn Vương Phi như vậy, không phải nhìn trúng nàng chứ?
- Hắc hắc, Tấn Vương Phi kia thanh tú động lòng người, đặc biệt là miệng, quả thực như anh đào nhỏ nhắn, ta cho tới bây giờ chưa thấy qua miệng ai thanh tú như thế, hơn nữa trên người nàng có một loại khí chất điềm đạm đáng yêu, nam nhân nào nhìn thấy cũng sẽ muốn bảo hộ.
- Nhưng nàng tốt xấu gì cũng là Vương phi, có thể...
- Những thứ này không cân chúng †a cân nhắc, nghe lệnh hành sự là được.
Lúc này trong hậu viện của Tấn Vương Phủ, hơi nước bốc hơi, Tấn Vương Phi nằm ở trong thùng tắm, nhìn những vết đỏ do xoa nắn và hôn hít trên thân thể trắng nõn, còn có dịch nhờn từ trong hoa tâm chảy ra, nơi kia sưng tấy ửng hồng, trong lúc nhất thời thần sắc mê man:
- Cái kia.. Thật sự chỉ là mộng sao?...
Đêm đó Tổ An tiến cung, đi thẳng đến Đông Cung tìm Thái Tử Phi, nói cho nàng biết sự tình mình tra được.
Tuy bây giờ Tổ An cần phải bị "giam lỏng" trong cung, nhưng có quan hệ gì tới Đại thống lĩnh Tú Y Sứ Giả?
Hơn nữa có bộ y phục này, sau khi tiến cung một đường thông suốt, Tú Y Sứ Giả hung danh lan xa, vô luận là ai cũng không muốn dính líu quan hệ với bọn hắn.
Thậm chí đến Đông Cung, bí mật gặp mặt Bích Linh Lung, người Đông Cung cũng không ai dám dị nghị.
Dù sao Tú Y Sứ Giả là cơ cấu tình báo bí mật, bọn họ giao lưu nhất định là bí mật, toàn bộ thái giám cung nữ ở Đông Cung, ai dám đứng bên cạnh nghe.
Nhìn mặt nạ dữ tợn kia, Bích Linh Lung có chút thất thần, sau một lúc lâu mới thở dài:
- Ta vẫn thích bộ y phục Kim Bài Thập Nhất kia.
Ban đầu ở trong bí cảnh, hai người cùng nhau liên thủ đối phó phân hồn của Triệu Hạo, cùng một chỗ đồng sinh cộng tử, đã không có bí mật.
Sau khi ra ngoài, bởi vì Triệu Hạo uy hiếp, hai người vì chỉnh hợp tình báo, ở thời điểm hẹn hò, trao đổi tư nguyên cùng năng lượng mỗi người nắm giữ.
Khi biết đối phương còn có thân phận Kim Bài Thập Nhất, Bích Linh Lung hạnh phúc đến sắp ngất.
Phải biết lúc trước Ma giáo hành thích, nàng xém chút bị giết, may mắn được Kim Bài Thập Nhất cứu, đến tiếp sau hai người lại có vài lần tiếp xúc, nàng bất tri bất giác sinh ra hảo cảm với Kim Bài Tú Y kia.
Bất quá trong bí cảnh, trời đưa đất đẩy làm sao lại giao thân thể cho Tổ An, hai người dục huyết phấn chiến, kìm lòng không được yêu mến hắn.
Cảm tình tự nhiên không phải Kim Bài Tú Y có thể so sánh.
Nhưng chẳng biết tại sao, lúc đêm khuya vắng người, nghĩ đến người kia, trong nội tâm nàng đều sẽ dâng lên tiếc nuối nhàn nhạt.
Đối phương như mối tình đầu của thuở thiếu thời, chính bởi vì tràn ngập tiếc nuối, cho nên cả đời khó quên.
Bất quá sau khi có Tổ An, nàng vẫn chôn sâu bóng hình kia, xem như một bí mật vĩnh viễn không nói ra.
Vì sự kiện này, nàng còn thường xuyên áy náy, luôn cảm giác mình đồng thời ưa thích hai nam nhân, thực không phải một cô gái tốt.
Còn Triệu Duệ Trí, nàng cho tới bây giờ không có coi đối phương là nam nhân.
Lúc đó hạnh phúc to lớn trùng kích, hiện tại nàng còn khắc sâu, chẳng trách mình cảm thấy trên thân hai người có một loại cảm giác quen thuộc không hiểu, nguyên lai là một người.
Đêm đó nàng cực kỳ động tình, thay đổi vẻ ngượng ngùng ngày thường, hết sức chủ động quấn quýt đối phương một đêm.
Tổ An cười cười:
- Vê sau tới gặp ngươi sẽ mặc y phục của Kim Bài Thập Nhất.
- Được.
Bích Linh Lung hơi đỏ mặt, nhịp tim tăng tốc mấy phần.
Hai người trò chuyện một hồi, tâm tư của Bích Linh Lung trở lại chính sự, nàng rõ ràng đây là một cơ hội đả kích Đại Vương, sau đó vội vàng hạ lệnh, trong đêm triệu tập đại thần Đông Cung tiến cung thương nghị.
Mọi người thảo luận mấy canh giờ, chờ Bích Linh Lung đưa tất cả mọi người đi, phát hiện Tổ An sớm đã không thấy tăm hơi.
- Mạc Mạc, hắn đâu?
Bích Linh Lung hỏi.
-Ai?
Dung Mạc giật mình.
- Đương nhiên là... Khụ khụ, là Đại thống lĩnh Tú Y Sứ Giả.
Bích Linh Lung nghĩ thầm thị nữ của mình tựa hồ càng ngày càng đần.