Chương 3533: Giúp ngươi báo thù (2)
Chương 3533: Giúp ngươi báo thù (2)Chương 3533: Giúp ngươi báo thù (2)
- Nô tỳ biết, hơn nữa Đại thống lĩnh kia cũng cảnh cáo ta, hắn rất hung.
Đông Nhi nghĩ đến tràng cảnh lúc trước đối phương uy hiếp mình, nhịn không được rùng mình.
Chẳng qua là té xỉu, sự cấp tòng quyền giúp đỡ bế một chút mà thôi, cũng không phải ngủ với Vương phi, cần khẩn trương như thế sao.
Nghe nàng nói như vậy, lúc này Tấn Vương Phi mới buông lỏng một hơi, đồng thời không khỏi dâng lên một tia hảo cảm, người này ngược lại biết quan tâm, bận tâm thanh danh của ta.
- Đúng rồi, Đại thống lĩnh kia đâu, còn ở đó không? Đông Nhi lắc đầu:
- Hắn bế ngươi tới nơi này liền rời đi, bất quá còn lưu mấy Tú Y Sứ Giả canh giữ ở trong phủ, nói là bảo vệ chúng ta.
- Đi...
Tấn Vương Phi khẽ nhếch miệng, chẳng biết tại sao, nội tâm nàng có chút thất lạc.
- Đi còn không tốt sao, những Tú Y Sứ Giả kia quá dọa người, rất nhiều gia đỉnh trong phủ bị đánh cho da tróc thịt bong, bây giờ còn kêu cha gọi mẹ đây.
Đông Nhi lầu bầu, ánh mắt lại nhịn không được dò xét đối phương, mi cong miệng nhỏ, dung mạo của Vương phi thật xinh đẹp, hơn nữa bây giờ nhìn tựa hồ màu da hồng nhuận phơn phớt hơn trước, càng thêm kiều diễm.
Bất quá không biết có phải ảo giác hay không, luôn cảm thấy miệng Vương phi tựa hồ lớn hơn một chút, là khóc quá nhiều hay bị đồ vật gì chen?
Nhưng gần đây mình không có chuẩn bị cho nàng quả cây quá lớn nha.
- Đông Nhi, ngươi đi chuẩn bị một chút, ta muốn tắm rửa thay quần áo.
Tấn Vương Phi xoay thân thể, không biết vì sao, luôn cảm thấy toàn thân sên sệt không thoải mái.
- Vâng...
Lại nói lúc trước sau khi Tổ An bế Tấn Vương Phi về khuê phòng, lại trở về linh đường.
Nghĩ đến vừa rồi hoang đường, cả người cũng có chút hoảng hốt.
Vừa rồi hai người dường như mê muội, lý trí không còn tồn tại.
Bỗng nhiên trong lòng hẳn hơi động, sau khi dục vọng triệt để phóng thích, cả người hắn cực kỳ thanh tỉnh.
Cái này không bình thường!
Hắn nhìn bốn phía, bỗng nhiên chóp mũi ngửi ngửi, ánh mắt rơi vào lư hương.
Hẳn đi qua se se tro hương, sau đó đặt lên mũi ngửi ngửi.
- Vong Ưu Mê Điệt Hương?
Trong Bão Phác Chân Kinh có ghi chép tương quan, không nghĩ đến đồ vật gần như thất truyền này, lại sẽ tái hiện thế gian.
Người trúng hương này, sau đó sế quên sự tình phát sinh trước đấy, còn có chút hình ảnh lưu lại, cũng chỉ cho rằng mình chỉ nằm mộng.
Quả thật là linh dược cao cấp của hái hoa tặc, vô số người tâm tư không thuần, nằm mơ cũng cũng muốn lấy được vật này. Chỉ bất quá thuốc này luyện chế cực kỳ khó khăn, dược phương đã thất truyền, hơn nữa cần đều là kỳ vật thế gian hiếm có.
Năm đó Vong Ưu Lang Quân sáng tạo thuốc này quả thật là thiên tài luyện dược giới, đáng tiếc một thân bản lĩnh của hắn không dùng ở chính đồ.
Hắn đam mê kỳ quái, không thích thiếu nữ, chỉ thích chơi vợ người ta.
Bằng vào thuốc này, ngủ không biết bao nhiêu phu nhân xinh đẹp nổi danh trong giang hồ, sau đó người ta căn bản không biết phát sinh cái gì.
Ban ngày hắn cùng trượng phu người ta xưng huynh gọi đệ, buổi tối sẽ hạ thuốc hai vợ chồng.
Cứ như vậy sống rất nhiều năm như thần tiên, chỉ bất quá giấy không gói được lửa. Có một đôi phu phụ nổi danh trong giang hồ, trượng phu nàng bởi vì một lần ngoài ý muốn, tuy còn có thể ân ái, nhưng không cách nào sinh đẻ, việc này hai người đều không có nói cho ai.
Vong Ưu Lang Quân không biết rõ tình hình, sau cùng làm cho phu nhân kia mang thai.
Trượng phu biết việc này liền nổi giận, phu nhân kia cũng mộng bức, sau khi truy tra, cuối cùng khóa chặt Vong Ưu Lang Quân.
Việc này rốt cục bạo phát, vô số khổ chủ tức giận truy sát, cuối cùng Vong Ưu Lang Quân chết thê thảm không gì sánh được, Vong Ưu Mê Điệt Hương của hắn cũng theo đó thất truyền.
- Nơi này làm sao sẽ có vật kia?
Tổ An cau mày.
Bỗng nhiên nghĩ đến trước đó Đại Vương biểu hiện không bình thường, trong lòng bừng tỉnh, nguyên lai là hắn.
Hắn đi tới trước mặt quan tài, ở trên cao nhìn xuống Tấn Vương, lúc này sắc mặt hắn xám xịt, không biết có phải do những Hàn Ngọc kia chiếu rọi hay không, cả người ẩn ẩn hiện ra lục quang, thần sắc cực kỳ ngoan lệ.
Tổ An thở dài:
- Nói đến ngươi cũng rất đáng thương, bất tri bất giác bị người lợi dụng, uổng đưa tánh mạng, kết quả vừa mới chết, ca ca ngươi đã đánh chủ ý tới em dâu.
- Đừng trách ta, coi như không có ta, hôm nay cũng có người khác khi dễ Tấn Vương Phi, nói đến ta coi như cứu nàng một lần.
- Đây là Vong Ưu Mê Điệt Hương, là vị ca ca Đại Vương kia của ngươi hạ. Thuốc này ngược lại có chỗ tốt, sau đó Tấn Vương Phi sẽ không nhớ sự tình vừa rồi phát sinh, trong lòng nàng, mình vẫn là thê tử diệu hiền.
- Ta sẽ giúp ngươi bảo vệ tốt nàng, mặt khác sẽ tìm ra hắc thủ, cũng coi như báo thù cho ngươi. ...
Không biết có phải nghe được những lời này của hắn hay không, sắc mặt ngoan lệ của Tấn Vương trở nên nhu hòa rất nhiều.