Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3548 - Chương 3548: Có Tật Giật Mình (3)

Chương 3548: Có tật giật mình (3) Chương 3548: Có tật giật mình (3)Chương 3548: Có tật giật mình (3)

- Tỷ phu, bên Yêu tộc là tình huống như thế nào, nghe nói Yêu tộc đều ăn người?

Tâm tư thiếu nữ chuyển biến cũng nhanh, Sở Hoàn Chiêu lại chú ý tới vấn đề khác.

- Nào có khoa trương như vậy, thực ra Yêu tộc và Nhân tộc không sai biệt lắm, chỉ bất quá huyết mạch không giống nhau mà thôi...

Sau đó Tổ An đại khái nói tình huống bên Yêu tộc cho nàng.

Sở Hoàn Chiêu nghe say sưa ngon lành, thời gian trôi qua rất nhanh.

Lúc này đoàn người đi tới cửa Quốc Lập Học Viện. Lúc này bỗng nhiên bên ngoài truyền tới thanh âm lạnh như băng.

- Học viện trọng địa, xe ngựa không cho phép đi vào.

Lúc này vang lên thanh âm của Nhạc Sơn.

- Vị tiểu ca này, chúng ta là người trong phủ Minh Nguyệt Công, thế tử của chúng ta đang ở hậu sơn, trên xe là nữ quyến có chút bất tiện, không biết có thể dàn xếp một chút không.

- Không được, dù là Vương gia đến cũng phải xuống xe đi bộ.

Thanh âm lạnh như băng kia truyền đến lần nữa.

Tần Vấn Như không có ngạo khí như ở Minh Nguyệt thành, vội vàng ngăn cản Nhạc Sơn.

- Chúng ta xuống xe là được. Quốc Lập Học Viện là địa phương thần thánh bực nào, vị Tế Tửu kia càng là †ồn tại trong truyền thuyết, nàng nào dám nháo sự ở chỗ này.

Tổ An ra hiệu nàng ngồi xuống.

- Không sao, ta đi nói với bọn hẳn một chút.

Tân Vấn Như giật mình.

- A Tổ ngươi đừng xúc động, chúng ta xuống xe đi bộ là được, ngươi đừng động thủ, phải biết Tế Tửu của học viện là Địa Tiên trong truyền thuyết, những đệ tử thân truyền dưới trướng đều là cao thủ đỉnh phong, không phải chúng ta có thể đắc tội được.

Thần sắc của Tổ An có chút cổ quái.

- Yên tâm đi, không có xung đột.

Nói xong vén rèm xe nhảy xuống, Tần Vấn Như không yên lòng, lặng lẽ vén rèm lên nhìn bên ngoài.

Cũng nghe không rõ Tổ An cùng đệ tử giữ cửa kia nói cái gì, mới đầu đệ tử kia còn có chút lãnh ngạo, nhưng bỗng nhiên cúi đầu, biểu lộ cực kì nhiệt tình, sau đó chủ động dắt xe ngựa, cùng vừa rồi quả thực giống như hai người.

Sở Hoàn Chiêu vươn cái đầu nhỏ ra, thấy thế sợ hãi nói.

- Tựa hồ tỷ phu ở học viện lăn lộn rất khá.

Tân Vãn Như để rèm xuống, nhỏ giọng lầu bầu.

- Hắn sống quá tốt đối với chúng ta cũng chưa hẳn là chuyện tốt, đến thời điểm khả năng sẽ không để Sở gia chúng †a vào mắt, vừa rồi hắn trừng ta.

Sở Hoàn Chiêu sững sờ. - A, vừa rồi hắn chỉ liếc nhìn ngươi một chút, nói không chừng là do mẫu thân quá xinh đẹp, hắn nhịn không được nhiều nhìn một chút nha.

- Phi.

Tân Vãn Như đỏ mặt.

- Rõ ràng là trừng ta, làm ta kinh hồn bạt vía, hiện tại không dám lớn tiếng nói chuyện.

Sở Hoàn Chiêu cười hì hì.

- Ai bảo trước kia ngươi hung như vậy, cái này gọi là thấp thỏm không yên.

- Nào có hung như ngươi nói?

Tần Vãn Như xấu hổ, trực tiếp đi che miệng nàng, rất nhanh hai mẹ con lại rùm beng.

- Các ngươi đang làm gì?

Lúc này rèm xe bị xốc lên, Tổ An tiến vào. - Không có gì.

Tân Vãn Như sửa sang lại búi tóc lộn xộn.

- Những người kia là bởi vì Khương hiệu trưởng nên cho đi sao?

Thần sắc của Tổ An cổ quái.

- Coi như vậy đi...

- A Tổ, ngươi phải cảm tạ Khương hiệu trưởng, năm đó nàng rất tốt với ngươi, hiện tại ở trong học viện cũng chiếu cố ngươi như vậy, tuy ngươi là Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, nhưng lại không quản được bên Nhân tộc, làm người không thể quên cội nguồn.

- Nhạc mẫu dạy rất đúng, ta sẽ chiếu cố nàng thật tốt.

- Chiếu cố?

Tân Vấn Như cau mày, luôn cảm thấy cái từ này dùng có chút kỳ quái, không phải người ta chiếu cố ngươi sao.

Cứ như vậy xe ngựa một đường tiến vào học viện, sau đó Tổ An lo lắng Nhạc Sơn không biết đường, vì vậy đi ra ngoài chỉ đường cho hắn.

Tân Vãn Như thì cùng Sở Hoàn Chiêu thông qua cửa sổ thưởng thức phong cảnh ven đường.

Dù sao Quốc Lập Học Viện là Thánh Địa tu hành trong lòng các học sinh thiên hạ, các nàng cũng là lần đầu tiên tới nơi này.

Tân Vấn Như nhịn không được liếc nữ nhi mình một chút, nếu nha đầu này có thể đến đây học tập, chỉ sợ mình nằm mơ cũng có thể cười tỉnh.

Bất quá vừa nghĩ tới nàng ở Minh Nguyệt thư viện cũng đứng cuối, lập tức bỏ đi suy nghĩ không thực tế kia.

- A, sao bọn họ đều nhìn chúng ta? Rất nhanh Tân Vãn Như phát hiện một vấn đề, chính là học sinh ven đường đều chăm chú nhìn bên này, thái độ tựa hồ còn có chút kính cẩn.

- Đoán chừng là có rất ít xe ngựa có thể đi vào.

Sở Hoàn Chiêu hưng phấn đánh giá cảnh sắc xung quanh, nghĩ thầm trở về phải kể cho những tỷ muội kia, ai nói bản cô nương cả đời không thể tiến vào Quốc Lập Học Viện, đây không phải vào sao?

Đã gặp lại tỷ phu, còn tiến vào Quốc Lập Học Viện, lúc này tâm tình của nàng rất tốt, bổ sung một câu.

- Đương nhiên cũng có thể là thấy mẫu thân dung mạo xinh đẹp, nhịn không được nhìn nhiều vài lần.

- Ai nha, ngươi chỉ nói lung tung, nếu để cho người nghe được sẽ cười chúng ta.
Bình Luận (0)
Comment