Chương 3549: Tế Tửu là con rể ta?
Chương 3549: Tế Tửu là con rể ta?Chương 3549: Tế Tửu là con rể ta?
Tân Vấn Như xấu hổ, nhưng khóe môi đã bán ý tưởng chân thật của nàng lúc này.
Cứ như vậy xe ngựa một đường đi tới hậu sơn, học sinh xung quanh cũng càng ngày càng ít, cảnh sắc cũng càng ngày càng thanh u, trong sơn cốc chỉ có thanh âm xe ngựa chuyển động.
Tân Vấn Như lại cẩu thả cũng ý thức được có chút không ổn, vội vàng vén rèm xe lên nói.
- A Tổ, chúng ta xuống xe đi bộ đi, nghe nói Ngọc Tuyền Sơn chính là nơi thanh tu của Tế Tửu, đồng thời cũng là nơi bế quan của mấy vị đệ tử thân truyền, nếu chọc giận bọn họ sẽ không tốt.
Ấu Chiêu còn ở nơi này, tuy có Khương hiệu trưởng trông nom, nhưng nàng dù sao chỉ là một trong các đệ tử, không thể để nàng khó xử, người Sở gia chúng ta không phải loại không hiểu quy củ.
Tổ An cười nói.
- Yên tâm đi, Tế Tửu sẽ không để ý.
- Thế nhưng...
Tần Vãn Như không dám tin lời hắn nói, cảm thấy như vậy có chút càn rỡ.
Nhưng thái độ của Tổ An kiên quyết, nàng phát hiện mình chạm vào ánh mắt đối phương, lại không dám tranh luận với hắn, chỉ có thể nhụt chí trở lại trong xe ngựa.
Cách một hồi mới phục hồi tỉnh thần lại, vừa rồi thật sự là không có phát huy tốt, ta rõ ràng nói có đạo lý, sợ hắn làm gì! Ai u, chỉ sợ từ nay về sau, hắn sẽ càng cưỡi ở trên đầu ta làm mưa làm gió.
Muốn đi ra cùng đối phương tranh luận một phen, nhưng vừa nghĩ tới đối phương là Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, như vậy Vương gia cũng dám đánh, trong lúc nhất thời có chút rụt rè.
Cứ như vậy một đường xoắn xuýt, tâm thần bất định, không còn hưng phấn như lúc đầu.
Ngược lại Sở Hoàn Chiêu một đường líu ríu, nhìn cảnh đẹp xung quanh hô to gọi nhỏ, thỉnh thoảng hỏi thăm Tổ An đây là địa phương nào.
Tổ An thì như hướng dẫn viên du lịch tận tâm, kỹ càng giới thiệu từng nơi.
Mới đầu Tân Vãn Như còn có chút buồn bực, có điều rất nhanh liền bị thanh âm hắn hấp dẫn lực chú ý, vểnh tai lắng nghe.
Quả nhiên không hổ là địa phương Tế Tửu thanh tu, dọc theo con đường này nhìn gió êm sóng lặng, vậy mà trong bóng tối giấu nhiều trận pháp cùng sát cơ như vậy, về sau mình không nên ở trong núi chạy loạn, không cẩn thận phát động cấm chế thì xong đời.
Đúng lúc này, nơi xa bỗng nhiên truyền đến tiếng gầm thét.
- Ai cho phép các ngươi lái xe ngựa lên núi!
Sắc mặt Tần Vãn Như trắng nhợt, xong, sợ điều gì sẽ gặp điều đó.
Quả nhiên đắc tội tiên sinh trên hậu sơn.
Vừa rồi ta đã nhắc nhở A Tổ, hắn lại không nghe.
Nàng vội vàng vén rèm xe, muốn bồi tội đối phương, cũng không biết đối diện là vị tiên sinh nào.
Y phục trên người trắng đen xen kẽ, giống như bàn cờ, hẳn là Ngũ đệ tử của Tế Tửu... Hắc Bạch Tử.
Tiểu tử Tạ gia kia hình như bái nhập môn hạ của hắn, ngày thường lúc tụ hội, Tạ phu nhân không ít lần khoe khoang.
Hừ, rõ ràng trong lòng cực kì đắc ý, lại giả ra vẻ phát sầu, nói cái gì tính khí của Hắc Bạch Tử không tốt, lo lắng Tạ Tú chọc giận hắn...
Phi, tiểu tâm tư của ngươi người nào không biết.
Bất quá hai đứa bé của người ta một cái theo Ngũ tiên sinh, một cái theo Đại tiên sinh, xác thực có tiền vốn khoe khoang.
Nào giống ta, chỉ có Sơ Nhan coi như xuất sắc, Hoàn Chiêu là học bã, Ấu Chiêu cũng là Tân gia dùng quan hệ mới vào Quốc Lập Học Viện, chỉ là đệ tử phổ thông, căn bản vô duyên bái nhập những lão sư này.
- Ngũ tiên sinh, chúng ta không có ý...
Nàng đang nghĩ làm sao xin lỗi Hắc Bạch Tử, bỗng nhiên trừng to mắt.
Bởi vì nàng nhìn thấy Hắc Bạch Tử vốn giận dữ bỗng nhiên tươi cười, một đường chạy chậm tới cạnh xe ngựa, nhìn Tổ An cung cung kính kính thi lễ.
- Bái kiến Tế Tửu đại nhân.
Tổ An cười cười, nâng đỡ hắn dậy.
- Trước đó không phải nói, giữa chúng ta tự luận thân phận sao, không cần trịnh trọng như vậy.
Hắc Bạch Tử nghiêm mặt nói.
- Vậy không được, lễ nghi vẫn phải có, Tế Tửu học viện thân phận đặc thù, không thể ngạo mạn.
Lại nhìn về phía xe ngựa, thấy một mỹ phụ thì hiếu kỳ hỏi.
- Vị này là tình nhân của Tế Tửu sao?
Nhìn rất xinh đẹp, chỉ là tuổi tác hơi lớn chút.
Chẳng lẽ Tế Tửu thích loại thành thục này?
Khuôn mặt Tân Vãn Như đỏ bừng, nhưng lại bởi vì những năm này Tạ phu nhân miêu tả, lo lắng làm tức giận Hắc Bạch Tử nên không dám phản bác.
Tổ An tức xạm mặt lại.
- Đây là nhạc mẫu của ta, phu nhân và tiểu thư của Minh Nguyệt Công Sở gia, các nàng đến kinh thành thăm viếng gia tộc, ta thuận tiện dẫn các nàng tới đón Ấu Chiêu.
Những đệ tử này của lão Tế Tửu xác thực đều là nhân tài, nhưng hành vi đều có chút phóng túng, không câu nệ lễ tiết thế tục, lời gì cũng dám nói.
Hắc Bạch Tử có chút xấu hổ.
- Nguyên lai là Sở phu nhân, không nghĩ tới còn trẻ như vậy, làm ta còn tưởng là tỷ tỷ của Tế Tửu, ha ha.
Tần Vãn Như nhất thời tâm hoa nộ phóng, trong lòng khó chịu không cánh mà bay, nguyên lai mình vẫn là Vãn Như trẻ tuổi xinh đẹp.