Chương 3550: Tế Tửu là con rể ta? (2)
Chương 3550: Tế Tửu là con rể ta? (2)Chương 3550: Tế Tửu là con rể ta? (2)
Ánh mắt Hắc Bạch Tử lại rơi vào trên người Sở Hoàn Chiêu, nhìn đối phương xinh đẹp lanh lợi, nhịn không được hỏi thăm.
- Vị này là Sở tiểu thư, có hứng thú theo ta học cờ không?
Tân Vấn Như nhất thời mừng rỡ, nếu có thể bái Hắc Bạch Tử làm sư, về sau mình ở Minh Nguyệt thành liền có thể mũi vểnh lên trời, để cho các ngươi mỗi lần ở sau lưng chế giễu Tiểu Chiêu nhà chúng ta là phế vật không có tiền đồ, hiện tại mở mắt chưa.
Ai biết Sở Hoàn Chiêu lắc đầu.
- Không muốn, đánh cờ không có ý nghĩa, nhìn cũng nhìn không hiểu, ta muốn học theo tỷ phu học không được Sao.
Tân Vãn Như giận đến đau gan, nữ nhi ngốc này của mình có biết vừa rồi cự tuyệt cơ duyên như thế nào không?
A a a, ta sắp tức chết, trở về phải dùng gia pháp đánh mông nha đầu này một trận.
Nàng vội vàng cười làm lành nói.
- Ngũ tiên sinh chớ có để trong lòng, tiểu hài tử không hiểu chuyện, đồng ngôn vô ky, nếu có thể theo ngài học tự nhiên là vô cùng tốt...
Ai biết Hắc Bạch Tử lắc đầu.
- Được rồi, theo tỷ phu nàng học có tiền đồ hơn, ta không đoạt chỗ thích của người.
Hắn nhìn về phía Tổ An.
- Xem ra hôm nay Tế Tửu không có thời gian đánh cờ với ta, ngày khác đi. Nói xong cười phất phất tay, thân hình dần dần biến mất ở trong sơn dã.
Nhìn hắn rời đi, Tân Vấn Như nhịn không được năm chặt lỗ tai của nữ nhi.
- Nha đầu chết tiệt kia, ngươi có biết vừa rồi mình cự tuyệt cái gì không, nếu dựa vào ngươi, đời này cũng không có hi vọng tiến vào Quốc Lập Học Viện, kết quả vừa rồi dẫm nhằm cứt chó, Ngũ tiên sinh lại nguyện ý thu ngươi làm đệ tử, ngươi lại cự tuyệt.
- Ai u đau, tỷ phu mau giúp ta.
Sở Hoàn Chiêu vội vàng ôm lấy Tổ An.
- Tỷ phu, vừa rồi sao Hắc Bạch Tử kia gọi ngươi là Tế Tửu?
Tân Vãn Như cũng sửng sốt, vừa rồi bị hiểu lầm, còn có cơ duyên của Tiểu Chiêu chuyển di lực chú ý, hiện tại mới phục hồi tinh thần lại, vừa rồi Hắc Bạch Tử đúng là gọi hắn như thế.
Tổ An cười cười.
- Bởi vì hiện tại ta là Tế Tửu của học viện.
Tân Vãn Như vội vàng che miệng hẳn.
- A Tổ, chớ có nói lung tung, nghe nói Tế Tửu là Địa Tiên, có năng lực thông thiên triệt địa, ở địa bàn của hắn, ngươi nói lung tung chọc giận hắn, thì ai cũng không cứu được ngươi.
Tổ An thở dài.
- Ta thật không có gạt người, hiện tại ta thật là Tế Tửu, không có khả năng ngay cả Hắc Bạch Tử cũng liên hợp lại gạt các ngươi chứ.
Tần Vãn Như thất thần.
- Nhưng... nhưng làm sao có thể.
Hết thảy thực có chút vượt qua phạm vi hiểu biết của nàng, Tế Tửu trong truyền thuyết lại biến thành con rể ta?
Thánh Địa tu hành mà thiên hạ hướng tới, là do con rể ta quản?
Lúc này trong núi, trừ tiếng bánh xe lăn, rất nhanh lại vang lên một thanh âm khác vô cùng có vận luật, chỉ nghe thanh âm sẽ tưởng tượng đến một đôi chân dài giãm giày cao gót, gót nhỏ lạch cạch lạch cạch giãm lên đường đá xanh.
Lúc này một âm thanh kinh hỉ vang lên.
- A Tổ, ngươi trở về rồi.
Tân Vãn Như tập trung nhìn vào, đầu tiên đập vào mí mắt là một đôi đôi chân dài vớ đen, nhìn để nàng hâm mộ ghen ghét không thôi, thân là nữ nhân, mới biết đôi chân tròn trịa cân xứng, đồng thời lại thẳng tắp thon dài kia khó được như thế nào. - Khương hiệu trưởng!
Nhìn thấy người quen cũ, Tần Vãn Như cũng không lo được trước kia mình cảm thấy hoàng hoa khuê nữ này còn khiêu gợi hơn những quý phụ ở Minh Nguyệt thành, nhịn không được cười rộ lên.
- A Tổ, ngươi quả nhiên nói đùa với ta, Khương hiệu trưởng không có gọi ngươi Tế Tửu, thành thật khai báo, vừa rồi có phải Hắc Bạch Tử kia là ngươi tìm người giả vờ hay không?
Khương La Phu giật mình, vô ý thức đáp.
- Hắn là Tế Tửu nha, chỉ bất quá ta và hắn quá quen, trước kia mỗi lần đều là hắn hành lễ với ta, hiện tại đổi lại ta hành lễ với hắn có chút không quen mà thôi.
-ÊÂ...
Tân Văn Như ngây người, não ông ông tác hưởng, A Tổ thật là Tế Tửu?
Sở Hoàn Chiêu thì nhảy lên cao ba thước, ôm cánh tay Tổ An lay động.
- Tỷ phu ngươi thật lợi hại, ngươi còn có thân phận gì là ta không biết, nhanh nói ra, năng lực tiếp nhận của ta rất mạnh, không giống mẫu thân chưa trải qua sự đời.
Tân Vãn Như nghe vậy hung hăng trừng nữ nhi một cái, nha đầu chết tiệt này cũng dám chế giễu ta.
Khương La Phu nhìn Sở Hoàn Chiêu ôm cánh tay Tổ An, không ngừng cọ qua cọ lại lên hai bầu vú của mình, quan hệ không khỏi cũng quá tốt đi.
Tân Vãn Như vội vàng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
- Nhưng Tế Tửu không phải vị lão thần tiên kia sao... Khương La Phu thở dài.
- Đoạn thời gian trước lão sư xảy ra ngoài ý muốn, đã đi về cõi tiên, truyền vị trí Tế Tửu cho A Tổ...
Tân Vãn Như chỉ nghe rõ ràng mấy chữ này, lời đẳng sau một chữ cũng không nghe rõ.
Ha ha ha, A Tổ là Tế Tửu của Quốc Lập Học Viện!