Chương 3553: Đánh vỡ
Chương 3553: Đánh vỡChương 3553: Đánh vỡ
Nghe được hướng đi của bọn họ, Mộ Dung Thanh Hà mím môi.
- Ta... ta cũng muốn đi thăm phụ thân và gia gia.
Lúc này người Mộ Dung gia đều bị nhốt vào trong thiên lao, cũng không biết hiện tại bọn họ thế nào, có chịu khổ hay không.
Khương La Phu có chút khó xử.
- Hiện tại thân phận của ngươi vẫn là khâm phạm triều đình, trực tiếp đi thiên lao mà nói...
Thần sắc của Mộ Dung Thanh Hà buồn bã, biết mình hơn phân nửa là đi không được, đến thời điểm không chỉ mình nguy hiểm, còn sẽ liên lụy bọn họ.
Lúc này âm thanh của Tổ An vang lên.
- Không sao, hơi chút cải trang là được.
Nói xong lấy ra một mặt nạ đưa cho nàng.
- Đeo lên, đổi một bộ quần áo, giả vờ làm người hầu của chúng ta, không có người nhận ra ngươi.
Mộ Dung Thanh Hà vừa mừng vừa sợ.
- Đa tạ Tổ đại cal
Tỷ phu của Sở ca ca thật tốt, nếu không phải gặp Sở ca ca trước, nói không chừng ta sẽ thích hắn...
Phi phi phi, Mộ Dung Thanh Hà ngươi còn có biết hổ thẹn không, đó là tỷ phu của Sở ca ca, ngươi sao có thể có loại suy nghĩ này.
Nàng trở về phòng cải trang, rất nhanh liền đi ra, quả nhiên từ một thiếu nữ khí khái hào hùng, biến thành một người qua đường bình thường.
Khương La Phu không khỏi cảm thán nói.
- Mặt nạ này của A Tổ ngươi thật thần kỳ, dùng để thâu hương trộm ngọc đoán chừng không có người biết là ngươi.
Trong nháy mắt Tần Vấn Như và hai tỷ muội Sở Hoàn Chiêu vểnh tai, chẳng lẽ hẳn thật cầm mặt nạ này làm qua chuyện xấu.
Tổ An tức xạm mặt lại.
- Đây là trước kia ta trong lúc vô tình lấy được, thấy hành tẩu giang hồ hữu dụng nên lưu lại, nào có xấu xa như ngươi nghĩ.
Khương La Phu cười nói. - Thói quen nghề nghiệp mà thôi, những ngày này vừa lúc truy tra một vụ án dâm tặc, cho nên biểu lộ cảm xúc, ngươi chớ để ý.
- Cần giúp một tay không? Những dâm tặc kia đều am hiểu dùng thuốc, ngươi phải cẩn thận.
Tổ An vội vàng nhắc nhở, trước đó vài ngày vừa kiến thức uy lực của Vong Ưu Mê Điệt Hương, bây giờ lòng còn sợ hãi.
Khương La Phu xoay bút chì trong tay, khuôn mặt lãnh diễm ngạo nghễ.
- Yên tâm, ta dù sao cũng là đệ tử thân truyền của lão sư, Bát tiên sinh của học viện, nếu một tiểu dâm tặc cũng không giải quyết được, còn làm sao lăn lộn.
Thấy nàng chắc chắn như thế, Tổ An cũng không tiện nói cái gì, Khương La Phu cũng xem như cao thủ, lại là lão sư của học viện, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, xác thực không cần hắn quá lo lắng.
Rất nhanh đoàn người tiến đến thiên lao, xe ngựa phi nhanh, có lẽ là nghĩ đến người nhà ở trong thiên lao chịu khổ, nên trong xe ngựa không có nhẹ nhõm vui sướng như lúc tới, cả đám thần sắc đều ngưng trọng.
Cũng không lâu lắm liền đến thiên lao, đoàn người quyết định đi xem Mộ Dung gia trước, dù sao bây giờ Mộ Dung Thanh Hà chỉ có một thân một mình, mọi người đều chiếu cố nàng.
Rất nhanh có thủ vệ tuần tra tới hỏi thăm trong xe ngựa là ai, Khương La Phu xuống xe, thương lượng với bọn hắn.
Nàng là nữ nhi của Đình Úy, thân phận lại siêu nhiên, muốn dân mấy người tiến vào thiên lao thăm viếng cũng không có vấn đề quá lớn.
Mấy người trong xe ngựa thông qua cửa sổ đánh giá bên ngoài, Sở Hoàn Chiêu nhịn không được lầu bầu.
- Nam nhân đều háo sắc như này, ánh mắt những ngục tốt kia đều nhìn đùi của Khương hiệu trưởng.
- Đừng nói nam nhân, nữ nhân cũng phải nhìn nhiều vài lần, chân của Khương hiệu trưởng thật xinh đẹp, lại mặc tất đen.
Tân Vấn Như có chút động tâm, nghĩ thầm lúc nào mình cũng làm một bộ đi thử?
Có điều rất nhanh nàng phủ định ý nghĩ này, mình dù sao cũng là mẫu thân của ba nữ nhị, lại là phu nhân Công Tước, nếu bị người ở sau lưng nghị luận dâm đãng thì xong đời. Sở Hoàn Chiêu gật đầu.
- Chân của Khương hiệu trưởng quả thật rất đẹp, ta chưa thấy qua chân người nào xinh đẹp như thế.
Sở Ấu Chiêu nhịn không được nói.
- Ngươi mới thấy qua bao nhiêu đôi chân, Thanh Hà nhà chúng ta không kém nàng.
- Sở ca ca...
Mộ Dung Thanh Hà nhất thời đỏ mặt, nàng có tự mình hiểu lấy, chân nàng xác thực thon dài, nhưng không biết là tuổi tác hay duyên cớ gì, vẫn thiếu loại mượt mà nhục cảm như Khương La Phu, cảm giác vẫn kém mấy phần hỏa hầu.
Bất quá nghe người yêu tán dương mình, nàng vẫn ngăn không được cao hứng.
Sở Hoàn Chiêu giật mình. - Các ngươi phát triển đến nước này? Để cho ta ngó xem?
Nói xong chộp tới chân của Mộ Dung Thanh Hà, đáng tiếc bây giờ nàng mặc quần, rất khó trực quan đưa ra kết luận.
Sở Ấu Chiêu lấy tay đẩy nàng ra, bảo hộ Mộ Dung Thanh Hà ở sau lưng.
- Đừng sờ loạn.
Sở Hoàn Chiêu không để bụng.
- Ta là nữ, có cái gì lo ngại, cũng không phải để tỷ phu đi mò.
Tổ An.
Sao lại kéo ta vào.
Khuôn mặt Mộ Dung Thanh Hà đỏ ửng, lại có chút hâm mộ nhà các nàng ấm áp, so sánh mà nói, Mộ Dung gia giáo dục rất nghiêm khắc, rất khó tưởng tượng giữa phụ mẫu tỷ muội sẽ đùa giốn cùng mình như vậy.