Chương 3557: Người tốt thì phải bị khi dễ sao? (2)
Chương 3557: Người tốt thì phải bị khi dễ sao? (2)Chương 3557: Người tốt thì phải bị khi dễ sao? (2)
Tuy quan phương gọi Tam Công Tào, nhưng mọi người bí mật quen xưng là Hình Bộ.
Lúc này đám quan viên Hình Bộ kia nhìn thấy nơi đây tụ nhiều người như vậy cũng khẽ giật mình.
Trong thiên lao lúc nào có nhiều người không phận sự, còn nhiều mỹ nữ như vậy?
Có thục phụ mỹ diễm, có thiếu nữ thanh xuân, còn có vớ đen chân dài!
Thân là người trong Hình Bộ, tự nhiên biết bên thiên lao có một vài điều lệ bất thành văn.
Chẳng lẽ vị đại lão có hứng thú, người phía dưới đưa nữ nhân tới cho hắn.
Mấu chốt là nhiều như vậy, còn phong cách khác nhau, là muốn ngày ngày trong lao đóng gạch sao?
Người cầm đầu lưu luyến không rời thu hồi ánh mắt ở trên chân Khương La Phu lại, sau đó căm tức nhìn ngục tốt.
- Bọn họ là ai, sao lại ở trong thiên lao!
Ngục tốt đau đầu, đều trách những người này không nghe lời ta trốn đi, đã như vậy cũng đừng trách ta.
Sau đó hăn cười làm lành nói.
- Hồi bẩm Diệp đại nhân, hẳn là thu mua ngục tốt phía dưới, tới thăm thân nhân.
- Thăm viếng?
Quan viên kia buông lỏng một hơi, xem ra không phải đại lão gì tìm người, vậy thì dễ đối phó.
Hắn nhìn về phía mấy người.
- Thiên lao trọng địa, há cho phép các ngươi tùy ý ra vào? Hơn nữa các ngươi còn dính líu hối lộ quan viên triều đình, tội thêm một bậc, người đâu, bắt bọn hắn lại, đợi lát nữa sẽ chậm rãi thẩm vấn.
Ánh mắt hắn có chút tham lam liếc nhìn bộ ngực to tròn của Tân Vấn Như, còn có đôi chân xuất chúng của Khương La Phu, một cái thục phụ một cái ngự tỷ, đây mới gọi có vị đạo, so sánh mà nói, tiểu cô nương kia ngây ngô quá nhiều.
Chỉ cần vào thiên lao này, Thiên Vương lão tử cũng phải theo ý hắn, chờ chơi thoải mái mấy ngày, người nhà bọn họ bỏ tiền đến cầu xin, mình lại miễn cưỡng thả người, bọn họ không chỉ không trách ta, ngược lại còn mang ơn. Còn những nữ quyến bị khi dễ kia, vì danh tiết căn bản không dám nói với người nhà, chơi cũng là chơi không, loại sự tình này cũng không phải lần đầu tiên làm, quả thực là xe nhẹ đường quen.
Tân Vấn Như nghe vậy sắc mặt trắng nhợt, quả nhiên xảy ra chuyện, vừa rồi nên tránh một chút.
Nàng cảm nhận được ánh mắt ác ý của đối phương, thân là nữ nhân, nàng trời sinh có thể đọc hiểu ham muốn trong lòng nam nhân, nghĩ thầm xong, thật là dê vào miệng cọp.
Lúc này Khương La Phu nhíu mày, lạnh giọng nói.
- Ngươi là theo điều luật nào của Đại Chu, người còn chưa trải qua bộ nghành tương quan thẩm phán, liền trực tiếp bắt vào thiên lao.
Lúc này trong các quan viên có người chợt nhớ tới cái gì, vội vàng ở bên tai họ Diệp nói nhỏ vài câu.
Họ Diệp kia giật mình, quan sát Khương La Phu tỉ mỉ, lại nhìn vớ đen mang tính tiêu chí.
- Ngươi là tiểu thư nhà Khương Đình Úy?
- Không sai, đúng là ta, bất quá cái này không quan hệ gì tới thân phận ta, coi như ta là người bình thường, ngươi cũng không thể biết pháp lại phạm pháp.
Trên mặt Khương La Phu tràn ngập lãnh ý, nàng cả đời nghiên cứu luật pháp, tự nhiên ghét cay ghét đắng loại hành vi này.
- Nhìn quan phục của ngươi, lại họ Diệp, xem ra là Hình Bộ Thị Lang Diệp Bình.
Tổ An nhịn không được liếc nhìn người kia, họ Diệp? Kiếp trước rất nhiều nhân vật chính đều họ Diệp, trên Internet không phải lưu truyền một câu, họ Diệp, họ Tiêu, họ Sở... không thể gây sao.
Bất quá gia hỏa kia nhìn bình thường, trên người cũng không có Vương Bá chỉ khí gì, hẳn không có mệnh cách nhân vật chính.
- Không nghĩ tới Khương tiểu thư lại biết ta, bất quá Khương tiểu thư mắng ta thật dễ dàng, nhưng chính ngươi dẫn người tiến vào thiên lao, không phải cũng biết pháp phạm pháp sao.
Quan viên họ Diệp kia cười lạnh nói.
- Không phải ta nói nha, ngươi ở trong thư viện nghiên cứu chỉ là đàm binh trên giấy, làm sao biết chúng ta làm việc vất vả.
- Vừa rồi ngươi nói thật êm tai, những người Mộ Dung gia phía sau ngươi, trải qua ngành gì thẩm phán? Còn không phải phía trên mói một câu, trực tiếp bị đánh vào thiên lao?
Hình Bộ vốn là bộ môn thiết lập để quản thúc Đình Úy, song phương quan hệ vốn không tốt, cho nên biết sau khi thân phận của Khương La Phu, hẳn càng không nể mặt mũi.
Người Mộ Dung gia nghe hắn nói, không khỏi giận mắng, hiển nhiên sự kiện này để bọn hắn tích lũy rất nhiều oán khí.
Nghe bọn họ mảng, thần sắc Diệp Bình lạnh lẽo, ánh mắt nheo lại.
Khương La Phu trầm mặc một lát, cuối cùng nói.
- Không sai, Đại Chu triều xác thực còn có không ít địa phương làm không tốt, nhân sĩ luật pháp chúng ta cần phải vì thế nỗ lực cải biến, mà không phải nhờ vào đó thêu dệt tội danh lung tung cho người, tùy tiện liền nhốt người.
- Ngây thơ!
Diệp Bình cười nhạo.
- Khương tiểu thư đã muốn nói luật pháp, vậy ta cùng ngươi nói luật pháp đi.
- Các ngươi không có xin triều đình, tự ý đến thăm phạm nhân có phải phạm pháp hay không?
- Vừa rồi các ngươi dùng tiền thu mua ngục tốt, có phải phạm nhận hay không?