Chương 3556: Người tốt thì phải bị khi dễ sao?
Chương 3556: Người tốt thì phải bị khi dễ sao?Chương 3556: Người tốt thì phải bị khi dễ sao?
Nhưng không ngăn nổi dưới chân Thiên Tử, các đại gia tộc nội tình phi phàm, tổng có thể tìm được phương pháp quanh co.
Bí mật thu mua những người ở thiên lao, ngục tốt một là có thu nhập phong phú, hai là không muốn đắc tội những đại nhân vật ở kinh thành, cho nên có lúc sẽ thầm kín dẫn người vào thiên lao thăm viếng, thậm chí chỉ cần tội phạm đủ tiền, bối cảnh đủ sâu, bọn họ có thể để ngươi ăn uống giống như ở tửu lâu, thậm chí còn có thể đưa nữ tử đi vào ngày đêm phục thị.
Đương nhiên hết thảy đều là quy tắc ngầm, mọi người ăn ý không nói, không có cách nào đưa lên mặt bàn. Bây giờ cấp trên có quan viên đến thị sát, nếu bị bọn họ phát hiện, một khi làm lớn, sẽ cực kỳ phiền toái.
Những ngục tốt bọn họ khẳng định sẽ bị phạt nặng, những người làm trái quy tắc tiến vào thiên lao kia cũng sẽ không có quả ngon để ăn.
Tân Vấn Như cũng biết đạo lý này, cuống quít kéo tay hai nữ nhi.
- Nhanh, nhanh, chúng ta vào đó tránh một chút.
Xưa nay Minh Nguyệt thành Sở gia không được triều đình chào đón, nếu bị người có quyết tâm mượn cơ hội này bắt nàng lại, đây chính là xong đời.
Không chỉ không cứu được người Tần gia, ngược lại mình và nữ nhi cũng vào tròng, đến thời điểm Trung Thiên ở Minh Nguyệt thành làm sao bây giờ?
Tổng không thể tạo phản chứ? Vừa rồi tiến vào thiên lao nhìn thấy những phạm nhân kia thê thảm, hiện tại Tần Vãn Như còn có chút sợ hãi.
Nếu mình và hai nữ nhi bị nhốt ở loại địa phương này, sẽ sống không bằng chất.
Mấu chốt ở chỗ các nàng đều là nữ nhân, còn là nữ nhân rất xinh đẹp, vạn nhất những ngục tốt kia, hoặc đại nhân nào muốn làm loạn, là hoàn toàn không có cách nào phản kháng.
Bỗng nhiên trên mặt nàng có vẻ kiên nghị, nếu những người kia muốn khi dễ đám người Tiểu Chiêu, mình nhất định che ở trước người, để những người kia nhằm vào mình.
Ta dù sao cũng là phụ nhân sinh qua hài tử, hẳn sẽ gánh vác được, không thể để cho đám người Tiểu Chiêu bị làm bẩn. Một mình mình hẳn có thể đối phó, nhưng vạn nhất đến quá nhiều người làm sao bây giờ?
Ô ô, nghĩ đến thật đáng sợ...
Trong nháy mắt nàng đã tưởng tượng vô số hình ảnh bi thảm, sắc mặt trắng xám không gì sánh được.
Lúc này một cánh tay nhẹ nhàng đặt ở trên bả vai nàng.
- Không cần tránh, bây giờ trong kinh thành này, không có người nào cần †a tránh.
Chẳng biết tại sao, cảm giác được bàn tay trầm ổn của đối phương, trái tim bối rối của Tân Vãn Như dần dần an định lại.
Đúng vậy, con rể ta là Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, Tế Tửu Nhân tộc, còn là Đông Cung Trung Thứ Tử, sủng thân của Thái Tử Phi, Hầu Tước... ta cần gì phải sợ?
Vừa nghĩ như thế, sống lưng nàng thẳng tắp.
Trong mắt Sở Hoàn Chiêu và Sở Ấu Chiêu nhất thời dị sắc liên tục, nghĩ thầm tỷ phu thật tuyệt, đi cùng với hắn, luôn có một loại cảm giác an toàn không hiểu.
Rất nhanh ánh mắt hai thiếu nữ nhìn nhau, nhìn thấy ánh mắt đối phương nhìn về phía Tổ An, không khỏi hừ một tiếng, quay đầu qua một bên.
- Nhị tỷ khẳng định thèm thân thể tỷ phu, ai nha nha, ngàn phòng vạn phòng, cướp nhà khó phòng.
- Ánh mắt tam muội không thích hợp, chẳng lẽ nàng cũng thích tỷ phu? A, sao ta lại dùng chữ cũng.
Mộ Dung Thanh Hà vội vàng đeo mặt nạ lên, nàng không muốn bởi vậy mang đến phiền phức cho Tổ An. Đồng thời trong lòng có chút lo lắng, mọi người ở chỗ này, thật không có vấn đề sao?
Nếu làm người Mộ Dung gia bị đối đãi trầm trọng thêm, vậy sẽ không hay.
Khương La Phu võ vỗ thân thể đang run rẩy của nàng.
- Yên tâm đi, có hắn và... ở chỗ này, không có việc gì.
Vốn nàng muốn nói có Tổ An và nàng ở chỗ này, không có đại sự gì, nàng dù sao cũng là nữ nhi của Đình Úy, cha nàng xem như người lãnh đạo trực tiếp của giới tư pháp.
Bất quá so sánh với Tổ An, nàng có chút xấu hổ khi đánh đồng.
Nghĩ đến thiếu niên năm đó vừa tới Minh Nguyệt học viện còn có chút ngượng ngùng, nàng không khỏi mỉm cười. Lúc này mới qua bao lâu, quan hệ giữa hai người đã điên đảo, thật là khiến người ta bùi ngùi mãi thôi.
Ánh mắt Mộ Dung Thanh Hà phức tạp nhìn về phía Tổ An, nghĩ thầm khó trách Sở ca ca thích kề cận tỷ phu hắn, Tổ đại ca xác thực có mị lực rất lớn, Sở ca ca hẳn là sùng bái hắn.
Mấy người tâm tư dị biệt, nhưng ngục tốt thì lo lắng muốn chết.
- Ai, sao các ngươi không đi, ai u, thật không kịp rồi.
Hắn không lo được cái khác, đã cung cung kính kính khoanh tay đứng ở một bên.
Lúc này một hàng hơn mười người nối đuôi nhau đi vào, mỗi cá nhân đều mặc quan bào, phía trên thêu thú văn.
Thanh âm của Khương La Phu vang lên bên tai Tổ An. - Là người của Hình Bộ.
Tổ An gật đầu, ở Đại Chu triều, có năm Tào Thượng Thư xử lý sự vụ ngày thường ở mỗi lĩnh vực.
Như Tang Hoằng là Độ Chỉ thượng thư, chưởng quản sự tình tiền thuế.
Về sau triều đình vì phân tán quyền lực của Đình Úy, lại tăng thêm Tam Công Tào đến chưởng quản sự tình Đoạn Ngục.