Chương 3574: Hắn một mực dũng như thế sao? (2)
Chương 3574: Hắn một mực dũng như thế sao? (2)Chương 3574: Hắn một mực dũng như thế sao? (2)
Đúng lúc này, giữa sân vang lên từng tiếng kinh hô, hắn khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn lên, cả người nhất thời trợn tròn mắt, nụ cười cũng triệt để cứng đờ.
Bởi vì Tổ An đứng tại chỗ bình yên VÔ Sự.
Thậm chí đối phương không có đưa tay, tùy ý những thuật pháp kia oanh kích.
Nhưng những công kích kia tiếp cận Tổ An vài thước, liền phảng phất như trong hư không xuất hiện một cái hắc động nhìn không thấy, bị hấp thu vào, nhìn không thấy bóng dáng.
Mọi người trợn tròn mắt, cái này đã vượt qua phạm vi hiểu biết của bọn họ. Không ít người tâm tư linh hoạt đã không tự chủ được bắt đầu lui lại.
Tổ An cảm thán.
- Tu sĩ vốn nghịch thiên mà đi, dùng các loại thủ đoạn kiếm tài nguyên tu hành không gì đáng trách, nhưng có người nỗ lực giao dịch bình đẳng, các ngươi lại lựa chọn làm chó cho người, lòng dạ đã mất, còn tu cái đạo gì!
Trước đó không phải không gặp qua tán tu, tỉ như Thêm Tiền Cư Sĩ Đinh Nhuận, mặc dù là sát thủ, nhưng không chạy đến trong phủ quyền quý làm thủ hạ, mà bình đẳng nhận nhiệm vụ, nhân cách, lòng dạ chí ít vẫn còn hoàn chỉnh.
Nhưng những người trước mắt này, không ít tu vi còn cao hơn Đinh Nhuận lúc trước, nhưng tương lai tuyệt đối không đi xa bằng đối phương.
Nghe hẳn nói, không ít người lộ vẻ suy tư, có điều rất nhanh kịp phản ứng, vội vàng xoay người bỏ chạy.
Nói đùa cái gì, tuy Đại Vương ban thưởng phong phú, nhưng cũng phải có mệnh tiêu nha.
Tổ An không có làm khó bọn họ, nghiêm ngặt nói ra, hắn cũng là một tán tu, cần gì phải khó xử những người đáng thương kia.
Nhìn thấy Tổ An từng bước một tới gần, Đại Vương thật hoảng.
- Từ tiên sinh, Từ tiên sinh cứu tal
Trong lòng Tổ An hơi động, nhìn về phía bên trái, chỉ thấy một người áo đen chậm rãi từ trong một gian phòng đi ra, ánh sáng xung quanh tựa hồ bị hắn vặn vẹo, có chút u ám.
Tu vi người này, tựa hồ là Tông Sư đỉnh phong, Khí Phách cảnh. - Vương gia chớ hoảng sợ, tuy tiểu tử này nhìn như dọa người, nhưng ta đã thấy rõ hư thực, cũng không có lợi hại như vậy.
Người áo đen kia an ủi Đại Vương.
- Vậy ngươi nhanh giết hắn.
Đại Vương sắp khóc, bọn gia hỏa dưới tay kia ngày bình thường từng cái tự thổi là cao thủ, thế nhưng thật đánh nhau, không phải bị miểu sát, chính là lâm trận đào thoát.
Từ vừa rồi bắt đầu, thậm chí không thấy Tổ An xuất thủ, khách khanh bên mình đã tứ tán hầu như không còn.
Từ tiên sinh này cũng đừng bước theo gót những người kia nha.
Bất quá nghĩ đến thân phận đối phương, Đại Vương dần dần an định lại.
Thật nói ra, vị Từ tiên sinh này mới là đệ nhất cao thủ trong phủ, tu sĩ đầu trọc trước đó chỉ là đệ nhất nhân trên mặt nổi mà thôi.
Vị Từ tiên sinh này thân phận đặc thù, năm đó ở trên giang hồ phạm phải tội lớn ngập trời, triều đình phái rất nhiều cao thủ mới tróc nã hẳn quy án.
Trong thiên lao sắp bị chém đầu, là hắn nghĩ biện pháp cứu đối phương ra.
Vì báo ân, hoặc vì có nơi ẩn núp, tài nguyên tu hành... những năm này một mực tọa trấn Vương phủ, giúp hắn xử lý một số mục tiêu khó giải quyết.
Thời điểm vừa tới, ngay cả Hộ Đạo Giả Trần lão của mình cũng ngứa tay, không nhịn được muốn so chiêu một chút.
Tỷ thí rất nhanh chấm dứt.
Sau đó Trần lão nói với Thiền nhi, mình hoàn toàn không phải đối thủ của Từ tiên sinh, đối phương chỉ bất quá cố ky hắn là Hộ Đạo Giả do hoàng thượng đưa cho Đại Vương, ở trong phủ thân phận đặc thù, cho nên cố ý thủ hạ lưu tình.
Suy đoán đối phương chỉ dùng năm thành thực lực.
Trong lòng hắn và Vương phi hiếu kỳ, sau đó vụng trộm hỏi Từ tiên sinh, kết quả đối phương nói trong tỉ thí chỉ dùng ba thành thực lực.
Thật vật lộn sống mái, trong vòng ba chiêu tất sát Trần lão, nếu đánh lén, một chiêu miểu sát.
Lúc ấy Đại Vương và Đại Vương Phi vừa mừng vừa sợ, không nghĩ tới lại thu nạp được cao thủ đỉnh cấp như thế.
- Vương gia an tâm chớ vội.
Người áo đen kia nhìn về phía Tổ An. - Tiểu tử, vừa rồi ngươi công kích có lẽ hù được người khác, nhưng lại không hù được ta, ta ở bên cạnh quan sát nửa ngày, nhìn ra ngươi bất quá là tu luyện bí pháp hút công lực, cho nên mới tuỳ tiện nắm tu sĩ đầu trọc, mặt khác hấp thụ công kích của những tán tu kia.
- Không may mắn là ta cũng tu bí pháp như vậy, ta xem công pháp của ngươi và ta giống nhau, nghĩ đến công pháp của chúng ta có chút ngọn nguồn.
Người áo đen cười lạnh.
- Bất quá đây chính là bi ai của ngươi, bởi vì loại công pháp này đều có đặc tính lớn ăn nhỏ, đối mặt công pháp cấp bậc càng cao, cơ hồ không có lực phản kháng chút nào.
- Cho nên ở trước mặt lão phu, ngươi không khác tiểu nhi, thậm chí còn không bằng những tán tu kia. Nghe hẳn nói, lại liên hệ trang phục, Tổ An sầm mặt lại.
- Trước đó đến thiên lao là ngươi?
Người áo đen kia nao nao, sau đó cười nói.
- Nguyên lai là vì chuyện này mà đến, không sai, trước đó đúng là ta đi thiên lao một chuyến.