Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3575 - Chương 3575: Một Thù Trả Một Thù

Chương 3575: Một thù trả một thù Chương 3575: Một thù trả một thùChương 3575: Một thù trả một thù

- Không thể không nói có chỗ dựa đúng là thoải mái, trước kia nào có cơ hội hút hai vị Quốc Công, quả nhiên là nhân gian mỹ vị, ta vốn ở Khí Phách cảnh nhiều năm không tiến thêm, bây giờ được tu vi của hai vị Quốc Công trợ giúp, đã sờ đến cánh cửa Tuệ Phách cảnh, rất nhanh sẽ đột phá Đại Tông Sư, ha ha, thật phải cảm tạ hai người bọn họ.

Sau đó ánh mắt hắn tham lam nhìn về phía Tổ An.

- Không nghĩ tới trời cao đối đãi ta không tệ, vậy mà lại đưa ngươi tới, đến thời điểm ta không chỉ ổn định Tuệ Phách cảnh, nói không chừng còn có thể đột phá Thiên Trùng Phách...

Đúng lúc này bỗng nhiên ánh mắt hắn co rụt, bởi vì hắn phát hiện mình mất đi bóng dáng đối phương.

Cái này không thể coi thường, hắn vội vàng né tránh, đồng thời vận chuyển ma công trải rộng bốn phía, như vậy coi như tốc độ của đối phương lại nhanh, chỉ cần tiếp xúc thân thể hắn sẽ bị hắn hút khô công lực toàn thân.

Hừ, tựa hồ tiểu bạch kiểm kia cũng †u luyện công pháp tương tự, nhưng làm sao có khả năng vượt qua hắn, hơn nữa †u vi của hắn tiếp cận Đại Tông Sư, càng nghiền ép đối phương.

Đến thời điểm hai tướng so đấu, tự nhiên là mình chiếm hết ưu thế.

- Nói nhảm quá nhiều!

Lúc này một bàn tay nắm lấy cổ hắn.

- Tốc độ của hắn làm sao nhanh như vậy? Người áo đen giật mình, lại không bối rối, dám đụng thân thể hắn, ngươi căn bản không có cơ hội dùng lực.

Ma công toàn lực thôi động, nỗ lực từ trên cổ hấp thu công lực của đối phương.

- A, làm sao hút bất động?

Bỗng nhiên người áo đen trợn tròn mắt, trong lòng rốt cục có chút bối rối.

Ngay sau đó hắn cảm nhận được tu vi toàn thân sôi trào, nguyên khí phảng phất như nhảy cẵng hoan hô, không ngừng lao tới cổ họng hắn, bị bàn tay kia hút đi.

- Làm sao có thểi

Đôi mắt của người áo đen xém chút trừng ra ngoài, đẳng cấp thần công của mình lại kém đối phương.

Tên tiểu bạch kiểm này mới bao nhiêu lớn, dù hắn từ trong bụng mẹ tu hành cũng không có khả năng cao hơn ta?

Hơn nữa ma công kia của hắn là năm đó cửu tử nhất sinh, từ trong một di tích Thần Điện mang ra, đó là một giáo phái cổ xưa mà cường đại, bất quá đã bao phủ ở trong dòng sông lịch sử.

Năm đó môn ma công này chính là gốc rễ lập giáo của bọn họ, bằng vào ma công này để tu sĩ thiên hạ nghe tin đã sợ mất mật.

Căn cứ văn bia ghi chép, môn ma công này thoát thai từ một công pháp thời thượng cổ trong truyền thuyết, phẩm giai cực cao, dù đụng phải người tu luyện pháp môn tương tự, cũng có thể phản chế đối phương.

Sao hôm nay lại bị phản chế?

Tên tiểu bạch kiểm này tu tổng không đến mức là công pháp trong truyền thuyết kia chứ?

Có điều rất nhanh hắn không còn tỉnh lực suy nghĩ, bởi vì tu vi trong chớp mắt đã bị hút cạn sạch sành sanh, cả người triệt để không còn khí lực.

- Hút thật nhanh, nhanh hơn ta nhiều...

Sắc mặt người áo đen tái nhợt, triệt để hiểu được phẩm giai của đối phương cao hơn hắn nhiều.

Tổ An tiện tay ném đối phương xuống đất, lạnh lùng nhìn hắc y nhân, trầm giọng nói.

- Vừa vặn để ngươi nếm thử thống khổ mà hôm nay ngươi gây cho người khác.

Sắc mặt người áo đen vô cùng thống khổ, còn có gì thống khổ hơn công lực bị người hút sạch? Trước một khắc vừa hấp thu công lực người khác, đang tưởng tượng cuộc sống tốt đẹp ngày sau, một giây sau lại bị đánh xuống địa ngục.

Có điều hắn lập tức ý thức được cái này còn không phải thống khổ nhất, bởi vì tiểu bạch kiểm kia trực tiếp dẫm lên trên đầu gối hắn.

- Răng rắc!

Cơ hồ trong nháy mắt, hai cái đùi của hắn bị đối phương dẫm vỡ nát.

Cả người hắn đau đến muốn lăn lộn, đáng tiếc đã không có khí lực, chỉ có thể như con tôm đun sôi co ro.

Đừng nói hắn đã thành phế nhân, loại thương thế này, dù công lực của hắn còn, chỉ sợ cũng không cách nào khôi phục.

Hẳn kêu rên liên hồi, cuối cùng thân thể quá mức suy yếu, lại bị thương nặng, rốt cục duy trì không được, tươi sống đau chất.

Đệ nhất Hung Ma, cứ như vậy nuốt hận tại chỗ.

Hết thảy bất quá là phát sinh ở trong chớp mắt, Đại Vương một giây trước còn nhìn Từ tiên sinh nói hùng hồn, cảm thấy vững vàng, kết quả một giây sau thì nhìn thấy hắn bị đánh thành chó chất.

Chênh lệch mãnh liệt này để tròng mắt hắn xém chút rơi trên mặt đất.

- Cái quỷ gì, những người này làm sao đều rác rưởi như vậy, không được thì nói không được, ta còn có thể sớm bỏ chạy, kết quả còn đi ra khoác lác trang bức!

Đại Vương sắp khóc, vội vàng hạ lệnh cho thân vệ cùng với đội trưởng thị vệ. - Nhanh, nhanh ngăn hăn!

Nói xong quay người chạy về phòng.

Hiện tại hắn đã không chờ mong những thủ hạ phế vật kia của mình có thể giết chết họ Tổ, chỉ cần ngăn chặn hắn một hồi là được.

Tổ An đi về phía trước, những thị vệ kia từng cái nuốt nước miếng, kìm lòng không được lui về phía sau.

Tình hình vừa rồi bọn họ đều nhìn ở trong mắt.
Bình Luận (0)
Comment