Chương 3593: Không khí thịnh còn gọi người trẻ tuổi sao?
Chương 3593: Không khí thịnh còn gọi người trẻ tuổi sao?Chương 3593: Không khí thịnh còn gọi người trẻ tuổi sao?
Nói xong, gợn sóng trên bầu trời dân dần biến mất không thấy gì nữa.
Năng lực trong huyết mạch của Hoàng Kim Cự Long, vốn chỉ để Long tộc biết được hung thủ giết bọn hắn, đồng thời không thể duy trì quá lâu.
Mọi người trợn tròn mắt, không ngờ tới sẽ là kết quả này.
Vừa rồi Long Vương kia còn khí thế hung hăng đến hưng sư vấn tội, kết quả một giây sau nhận ra thân phận của Tổ An liền sợ?
Xin nhờ, ngươi là Địa Tiên a!
Tự tôn của ngươi đâu?
Bất quá càng nhiều người là chấn kinh, trước đó mọi người còn có chút xem thường thân phận Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, vừa rồi Hoàng Kim Cự Long kia không có coi là chuyện đáng kể càng nghiệm chứng nhận thức của bọn hắn.
Nhưng thái độ của Long Vương làm cho mọi người dần dần phẩm ra vị, tựa hồ Nhiếp Chính Vương không phải chỉ là hư danh, ngay cả Địa Tiên Long Vương cũng kiêng kị.
Lúc này Tổ An cũng hơi nghi hoặc, xưa nay Long Vương chỉ nghe điều không nghe tuyên, ngay cả lão Yêu Hoàng cũng lễ ngộ ba phần.
Cho dù có chút kiêng kị thân phận Nhiếp Chính Vương Yêu tộc, việc lớn hóa nhỏ, nhưng sẽ không dễ nói chuyện như vậy.
Bỗng nhiên nghĩ đến vừa rồi mơ hồ truyền đến giọng nữ, đáng tiếc quá mơ hồ, nghe không rõ ràng.
Chẳng lẽ là do giọng nữ kia để Long Vương thay đổi thái độ.
Là... Nàng sao?
Tổ An lấy lại tinh thần, nhìn về phía Mạnh Cảnh.
- Mạnh gia các ngươi không phải tự xưng nội tình thâm hậu sao, còn có át chủ bài gì thì lấy ra đi.
Mạnh Cảnh như cha mẹ chết, một màn vừa rồi đã làm hắn khiếp sợ đến đại não trống không.
Mạnh gia còn có thể có lá bài tẩy gì, những át chủ bài trước đó đã đủ làm chết không biết bao nhiêu cao thủ, nhưng không có một cái nào hữu hiệu với ngươi.
Thấy hắn không nói, Tổ An vẫy tay, trực tiếp hút đối phương tới giữa không trung, cách không bóp lấy cổ hắn nâng lên, thản nhiên nói.
- Đã không còn, vậy hai ta tính sổ sách đi.
Nói xong Đoạn Lưu Dịch Cốt Đao xoay tròn, dường như đang suy tư từ phương hướng nào cắt đầu đối phương.
Mạnh Cảnh mặt xám như tro, nghĩ thầm không nên tra tấn người như thế.
Có cái gì còn đáng sợ hơn tử vong, chính là thời điểm chờ đợi tử vong.
Đúng lúc này, nơi xa truyền đến vài tiếng hét lên.
- Đao hạ lưu nhân!
Năm lão giả từ các phương hướng khác nhau bay tới, từng người tóc trắng xoá, bất quá khí sắc trên mặt lại hồng nhuận phơn phớt, ăn mặc hoa lệ, hiển nhiên là thân phận phi phàm. Càng làm cho các thế lực trong kinh thành chấn kinh là, mấy người kia mỗi người đều là Đại Tông Sư đỉnh phong, tựa hồ cách Địa Tiên chỉ một bước ngắn.
- Kinh thành lúc nào có nhiều cao thủ hàng đầu như vậy?
Trong khách sạn xa xa, có tán tu nào đó không khỏi thất thần.
- Ngươi ngốc sao, những người này là Bát Công trong truyền thuyết, ngày thường đều tọa trấn gia tộc bế quan tu luyện, bất quá hôm nay trong kinh thành xuất hiện tình huống lớn như vậy, bọn họ không ra mới có quỷ.
Một người khác giải thích cho hắn.
- Đều là Bát Công, chẳng phải bọn họ sẽ giúp Mạnh gia?
Một người khác hỏi.
- Khó nói, họ Tổ kia biểu hiện ra chiến lực quá nghịch thiên, Bát Công cũng không phải bền chắc như thép, chưa chắc sẽ ra mặt thay hắn. ...
Bàn luận như vậy phát sinh ở mỗi một góc hẻo lánh của kinh thành, các thế lực đều đang suy đoán tiếp xuống sẽ phát triển như thế nào.
Tổ An nhìn năm lão đầu kia.
- Các ngươi là ai?
Tuy nhìn thực lực của đối phương, đại khái đã đoán được chút, bất quá cho tới nay chưa gặp qua những người này.
- Lão phu là Trang Hòa.
Lão giả ở phía đông vuốt râu dài ngạo nghễ nói, thấy đối phương nghe được tên mình không phản ứng chút nào, biểu lộ không khỏi cứng đờ, không thể không nói bổ sung.
- Thái Phó đương triều Trang Hòa. Đổi lại ở thời điểm khác, sớm có hạ nhân đi ra cổ động, nào có đạo lý hắn tự mình giới thiệu.
Nhưng vừa rồi nơi này trải qua một trận đại chiến thảm liệt, còn có dư uy khủng bố, tu vi hơi thấp căn bản không cách nào tới gần.
Hắn lo lắng sinh ra hiểu lầm và xung đột gì, cho nên báo thân phận cho thỏa đáng.
Dù sao trước đó tiểu tử này biểu hiện ra thực lực có chút... mạnh.
Tổ An a một tiếng, nhìn về phía mấy người khác.
- Các ngươi thì sao?
Mấy lão giả còn lại nhíu mày, bất quá vẫn kiềm chế tâm tình theo thứ tự giới thiệu.
- Ngọc Thụy, đương triều Thái Bảo. Một người tướng mạo rõ ràng tuấn lãng hơn lão giả thứ nhất nói.
Tổ An nhịn không được liếc nhìn hắn một cái, họ Ngọc.
Cẩn thận nhớ lại, giống như trước kia thấy qua tình báo liên quan tới Ngọc gia.
Đẩy lên mấy đời, hắn và Ngọc Yên La xác thực là một nhà, nghiêm ngặt nói ra, hắn là tổ gia gia của Ngọc Yên La.
Bất quá sớm tách ra mấy đời, hiện tại đã thuộc về gia tộc khác biệt.
Cho nên trước đó thời điểm Triệu Hạo đối phó Ngọc gia, hắn cũng không có tỏ thái độ gì.
Bất quá Triệu Hạo cũng cho hắn mặt mũi, không có đuổi tận giết tuyệt Ngọc gia.