Chương 3594: Không khí thịnh còn gọi người trẻ tuổi sao? (2)
Chương 3594: Không khí thịnh còn gọi người trẻ tuổi sao? (2)Chương 3594: Không khí thịnh còn gọi người trẻ tuổi sao? (2)
Những sản nghiệp nguyên thạch, khoáng mạch ở Vân Trung quận, còn có một bộ phận rất lớn giữ lại ở trong tay Ngọc gia.
- Lão phu là đương triều Thái Úy, Triệu Tụng!
Một lão giả mặt trắng không râu nói.
Tổ An nhớ lại lúc trước được một số tình báo, người này là nhân vật hàng gia gia của Triệu Hạo, chính là tộc lão của hoàng tộc.
Chỉ bất quá mạch hắn xưa nay nhân khẩu điêu linh, một số con cháu của hắn chết còn sớm hơn hắn, mấu chốt là còn không lưu lại bao nhiêu huyết mạch, không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ sợ sẽ tuyệt tự.
- Lão phu là Tư Đồ Đỗ Tiệm.
Một lão giả béo nói.
Tổ An gật đầu, trước kia nhi tử hắn từng làm Đông Cung Thái Tử Trung Thứ Tử, nói đến còn có mấy phần ngọn nguồn.
- Ta là Đại tướng quân đương triều, Trình Uyên!
Lão giả còn lại trung khí mười phần, tiếng như chuông lớn.
Mới đầu chiến đấu bọn họ là không biết, dù sao đến cấp độ như bọn họ, tục sự đã rất khó gây nên hứng thú, bọn họ truy cầu là Thiên Đạo, là ở trên con đường tu hành càng tiến một bước.
Nhưng về sau Mạnh Cảnh xuất quan, khí tức quen thuộc kia vẫn kinh động bọn họ. Suy nghĩ sao lão gia hỏa này bỗng nhiên đi ra, chẳng lẽ phát sinh đại sự gì?
Dù như thế, bọn họ cũng không có ý nghĩ xuất quan, dù sao đến từng tuổi này, động một lần tiêu hao chính là số lượng thọ nguyên không nhiều, vẫn là tu hành đột phá quan trọng.
Dù sao lấy thực lực của Mạnh Cảnh, lại thêm nội tình Mạnh gia, muốn bãi bình một việc chỉ là tiện tay mà thôi.
Nhưng ai biết phía sau phong hồi lộ chuyển, khí tức Mạnh Cảnh thoáng cái yếu xuống, dường như vẫn lạc.
Về sau Hoàng Kim Cự Long xuất hiện, lại có Long Vương, bọn họ không ngồi yên được nữa, vội vàng xuất quan.
Kết quả vừa đến đã nhìn thấy Tổ An đang muốn giết Mạnh Cảnh, vô ý thức lên tiếng ngăn cản.
Đối với những tu sĩ bình thường trong kinh thành mà nói, chỉ cảm thấy Bát Công hiện thế, cái này là rầm rộ bực nào.
Toàn bộ kinh thành, vô số tu sĩ kích động, từ khi bọn họ tu hành, liền nghe nói qua truyền thuyết và uy danh liên quan tới Bát Công.
Chỉ bất quá những người này theo đuổi Thiên Đạo, quanh năm ở trong phủ bế quan không ra, không nghĩ đến hôm nay còn có cơ hội nhìn thấy.
Nhưng bây giờ tình hình này, tựa hồ có chút xấu hổ.
Nhìn thấy mấy người kia, đôi mắt Mạnh Cảnh phóng ra dị sắc, chỉ tiếc cổ họng hắn bị một bàn tay vô hình bấm đến nói không ra lời, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin nhìn những lão hữu kia.
Phải biết bọn họ nổi danh nhiều năm, năm đó không ít lần tề tụ uống rượu, làm sao cũng coi như bằng hữu, tổng không đến mức thấy chết mà không cứu.
So với Mạnh Cảnh tràn ngập hi vọng, Mạnh Thiền ngồi ở dưới một gốc cây lại lòng như tro nguội, lão tổ không nghĩ rõ ràng bằng ta, không nói những người này có thể viện thủ hay không, coi như thật đồng ý giúp đỡ, sát tinh kia làm sao có thể từ bỏ ý đồ?
Tuy hôm nay lần thứ nhất gặp, nhưng đối phương lưu lại cho nàng ấn tượng khó có thể ma diệt.
Lấy kinh nghiệm của nàng, người này thuộc về loại ăn mềm không ăn cứng, ngươi càng uy hiếp hắn, thì càng dễ chết.
Nhưng Mạnh gia còn cơ hội để hắn ăn mềm sao...
Lúc này Trang Hòa nói. - Vị tiểu hữu này, ngươi đã hủy diệt hơn phân nửa Mạnh gia, cao thủ Mạnh gia cũng tử vong hầu như không còn, nghĩ tới hẳn cũng trút giận không sai biệt lắm...
Hắn còn chưa nói xong, liền bị Tổ An đánh gãy.
- Ta còn chưa trút hết.
Hô hấp của Trang Hòa cứng lại, lấy thân phận của hắn, lúc nào bị người vô lễ đánh gãy như vậy, đang muốn phát tác, bất quá nhìn Mạnh Cảnh như chó chết, hắn cuối cùng nhịn xuống.
Đến từ Trang Hòa, điểm nộ khí +222 +222 +222...
Lúc này trong lòng hắn cũng có chút kinh nghỉ bất định, tu vi của Mạnh Cảnh hắn quá rõ ràng, sao lại bị bại thảm như vậy, chẳng lẽ tiểu tử này là Địa Tiên sao?
Bất quá điều này sao có thể? Trước khi đến đã hỏi người trong gia tộc, tiểu tử này bất quá là lực lượng mới xuất hiện hai năm nay, thời gian tu hành tính toán đâu ra đấy không quá ba năm, nếu hắn có thể đến Địa Tiên, vậy chúng ta vất vả cả đời tính là gì?
Nhưng trước đó tiểu tử này biểu hiện ra lực chiến đấu lại quá không hợp thói thường, trước đó cách xa hắn lý giải không rõ, bây giờ ở trước mặt, hắn lặng lẽ phóng thích khí thế cảm ứng.
Kết quả trên người đối phương không có nguyên khí ba động, giống như người bình thường.
Nhưng càng như vậy, hắn càng đắn đo khó định, nhìn thảm trạng của Mạnh gia, nếu còn nghĩ đối phương là người bình thường, thì hắn thật sống trên thân chó.
- Tiểu hữu, mặc kệ Mạnh gia làm cái gì, hiện tại bọn hắn đã bị giáo huấn, cũng nên buông tay chứ.
Thái Úy Triệu Tụng ho nhẹ một tiếng, đi ra hoà giải.
- Ngươi ý là dứt bỏ sự thật không nói?
Tổ An lạnh lùng đánh giá hắn.
Triệu Tụng.
Ta đường đường bô lão hoàng tộc, ngay cả Triệu Hạo nhìn thấy ta cũng phải cung kính hành lễ, hô một tiếng thúc gia gia, tiểu tử này không cho mặt mũi như vậy?