Chương 3599: Phù sa không chảy ruộng người ngoài (2)
Chương 3599: Phù sa không chảy ruộng người ngoài (2)Chương 3599: Phù sa không chảy ruộng người ngoài (2)
Lúc đó Triệu Hạo bác bỏ tin đồn, mọi người không coi là chuyện đáng kể, nhưng hiện tại xem ra, này hơn phân nửa là thật.
Nghĩ đến thần công trong truyền thuyết thật tồn tại, hơn nữa còn sáng tạo kỳ tích nghịch tập của Tổ An, tâm mọi người đều phanh phanh nhảy lên.
Đương nhiên, bọn họ là tuyệt đối không dám đánh chủ ý tới Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh của Tổ An, gia hỏa này ngay cả Địa Tiên cũng có thể tuỳ tiện miểu sát, người nào điên mới đi đoạt bí kíp của hắn.
Bất quá nếu Phượng Hoàng Niết Bàn Kinh là thật, vậy bí điển khác trong truyền thuyết thì sao? Tiếp xuống thiên hạ nhấc lên một đợt sóng tìm kiếm Bất Tri chi địa, làm Tổ An cũng bất ngờ. ...
Trên không Mạnh gia, thấy những người này khách khí như vậy, Tổ An ngược lại không tiện đánh mặt người cười, đáp lại mấy câu.
Mấy vị Bát Công thấy sự tình đã phát triển đến cấp độ này, lưu lại nơi này cũng không có chuyện gì, vì vậy chắp tay cáo từ.
Lấy tuổi tác của bọn họ bây giờ, ngày bình thường đều bế quan ngủ say, ở bên ngoài lâu một khắc, tiêu hao chính là sinh mệnh.
- Cung tiễn Bát Công!
Hoàng Hậu cực kỳ khách khí, cho ra tôn trọng và lễ ngộ lớn nhất.
Lúc này mặt mũi Bát Công mới khôi phục chút, nghĩ thầm tiểu nha đầu này không tệ, về sau phải trông nom nhiều hơn một chút.
Đợi mấy người rời đi, Hoàng Hậu đi tới bên cạnh Tổ An, ánh mắt phức tạp nhìn hắn.
- A Tổ, ngươi thật đúng là để cho ta không nghĩ tới.
Lấy uy áp của Tổ An, hoàn toàn không sợ người khác sẽ nghe được hai người trò chuyện.
Tổ An trầm mặc một lát, cuối cùng nói.
- Bọn họ khinh người quá đáng.
Hoàng Hậu gật đầu.
- Nói ra cũng là ta không tốt, quá mức để ý quy tắc triều đình, ngược lại để ngươi bị ủy khuất.
Tổ An tươi cười.
- Không sao, bọn họ để cho ta ủy khuất, ta sẽ động thủ lấy trở về.
Hoàng Hậu liếc nhìn Mạnh gia đổ nát, còn có Đại Vương Phi thất hồn lạc phách, Đại Vương như chó chết, nghĩ thầm động tĩnh có chút lớn.
Nàng hé miệng nói.
- Không được, là ta làm không tốt, ta cần phải bồi tội, tối nay mời Nhiếp Chính Vương di giá Khôn Ninh Cung, thiếp thân nhất định sẽ bồi tội thật tốt, để ngươi giảm nhiệt.
Tổ An.
Yêu tinh này lại thèm thân thể ta?
Đến cùng là ai giảm nhiệt cho ai.
Tiếp xuống Hoàng Hậu còn phải xử lý cục diện rối rắm bên Mạnh gia, chỉ huy các lộ đại thần...
Tổ An hạ xuống mặt đất, nhìn đám người Nhan Tiện Cổ chắp tay.
- Đa tạ các vị chạy đến tương trợ.
Nhan Tiện Cổ mỉm cười.
- Chỉ không muốn Nhân tộc tân tân khổ khổ tạo dựng nên Tru Ma Đại Trận, trở thành công cụ nội đấu mà thôi, huống chi coi như chúng ta không đến, Tế Tửu cũng có thể ứng phó cục diện này.
Lúc này Thất Dao Quang hừ một tiếng.
- Đại sư huynh, lần này ngươi nói không đúng.
Hôm nay nàng đến vội vàng, không có mang mũ pháp sư như ngày thường, mái tóc mềm mại tung bay, còn kết mấy cái bím tóc tinh mỹ, cả người thiếu mấy phần cứng nhắc, nhiều vài tia xinh xắn đáng yêu.
Nhan Tiện Cổ giật mình. - Không đúng chỗ nào?
- Ngươi nói ít một lý do, hắn là Tế Tửu của học viện chúng ta, chúng ta không giúp hắn, chẳng lẽ còn giúp người khác?
Thất Dao Quang nhăn mũi ngọc tỉnh xảo, có chút bất mãn.
Nhan Tiện Cổ cười ha ha.
- Tiểu sư muội dạy rất đúng, đúng là ta không phải.
Khương La Phu nói.
- Trước đó phản đối hắn làm Tế Tửu tích cực nhất là ngươi, hiện tại bảo vệ hắn nhiều nhất ngược lại cũng là ngươi, nếu không phải ngươi sớm báo trước hắn sẽ có họa sát thân, chúng ta bình thường đều đắm chìm trong phòng nghiên cứu, làm sao có thể kịp thời chạy tới.
Duân Thi nhịn không được cười trêu.
- Tiểu sư muội, ngươi không có việc gì, mỗi ngày tính toán Tế Tửu làm gì?
Nhìn thấy ánh mắt trêu đùa của các sư huynh sư tỷ, Thất Dao Quang đỏ mặt.
- Ai bảo trước đó hắn tính ra ta có họa đổ máu, trong lòng ta không phục, cũng mỗi ngày tính hắn, bất quá không nghĩ tới vẫn tính sai, lúc đó nhìn thấy huyết quang ngập trời, cho rằng hắn gặp nguy hiểm, bây giờ mới biết chảy toàn là máu của người khác.
Sau đó ôm chặt lấy cánh tay Tổ An.
- Tế Tửu, ta quá sùng bái ngươi, hôm nay ngươi một người xém chút huyết tẩy toàn bộ kinh thành, đánh vô số cao thủ trong truyền thuyết hít bụi, hình ảnh kia thực quá tuấn tú, ta tuyên bố, từ nay về sau, ngươi chính là thân tượng của ta. Lúc này Hắc Bạch Tử cười híp mắt nói.
- Người nào nói tiểu sư muội chúng †a si mê nghiên cứu thiên tượng, không thích nam nhân, đây không phải thích Tế Tửu sao?
- Phi, chúng ta là tình yêu nam nữ thuần khiết, nào xấu xa giống như ngươi nghĩ.
Thất Dao Quang trừng sư huynh, bộ dáng thở phì phì.
- Tình yêu nam nữ nào có thuần khiết gì.
Duẫn Thi cười híp mắt phản bác.
Thất Dao Quang.
Thậm Hư Tử cau mày nói.
- Chỉ bất quá Tế Tửu là trưởng bối của tiểu sư muội, chỉ sợ có chút không thích hợp.