Chương 3608: Ngươi không muốn sự kiện này bị Thái Tử biết chứ?
Chương 3608: Ngươi không muốn sự kiện này bị Thái Tử biết chứ?Chương 3608: Ngươi không muốn sự kiện này bị Thái Tử biết chứ?
- Vẫn là nương nương thông minh, nô tài đi ngay.
Nói xong nhanh chóng tiến đến Đông Cung.
Nhìn thấy hắn hưng phấn rời đi, Liễu Ngưng không khỏi hừ lạnh, hai người chủ tớ nhiều năm, nàng tự nhiên biết đối phương có đam mê đặc thù.
Nể tình đối phương trung thành nhiều năm như vậy, xác thực cũng một lòng say mê nàng, nên không quá chú ý việc này, có lúc còn phối hợp cho hắn xem đủ.
Đương nhiên điều kiện tiên quyết là nàng xác thực cảm thấy Tổ An không tệ, vừa nghĩ tới cảm giác nóng rực khi bị đối phương đâm vào thân thể, gương mặt nàng dần dần nổi lên hai đoàn đỏ ửng.
Từ khi ân ái với hắn, tâm nàng như được mưa xuân tư nhuận, lần nữa toả sáng tân sinh, sinh ra chồi non.
Nghĩ tới đây, nàng lập tức phân phó nha hoàn ở trong bồn tắm thả nhiều sữa bò và hoa tươi, nàng muốn dùng trạng thái tốt đẹp nhất của mình tới đón tiếp đối phương. ...
Lại nói trong Đông Cung, lúc này Bích Linh Lung như gấu bông treo ở trên người Tổ An, da thịt giống như gấm ở dưới ánh nến chiếu rọi, tản ra ánh sáng mê người, thân thể nhẹ nhàng run rẩy.
Lúc này bàn tay nàng vô lực đấm ngực Tổ An.
- Ngươi cái bại hoại, vừa rồi rõ ràng giam cầm không khí xung quanh, căn bản sẽ không để thanh âm truyền ra, lại cố ý không nói.
Ngón tay Tổ An theo lưng nàng nhẹ nhàng trượt lên.
- Vừa rồi nhìn ngươi mím môi nhịn lợi hại như vậy, ta chỉ muốn nhìn ngươi có thể nhịn tới khi nào.
- Bại hoại...
Bích Linh Lung mặt đỏ tới mang tai nhìn hắn, vừa rồi loại tình hình kia, thật sự là bị hắn trêu đùa đến trong xương, cuối cùng vẫn là mình mất mặt.
Nàng rúc vào trong ngực Tổ An nũng nịu, sau cùng bỗng nhiên thăm thảm thở dài.
- A Tổ, ngươi sẽ không cảm thấy ta là nữ nhân xấu chứ.
Tuy nàng và Thái Tử không có bất kỳ cảm tình gì, song phương hữu danh vô thực, nhưng hai người rốt cuộc có danh phận.
Vừa rồi loại tình hình kia, mình lại ở †rong phòng cùng người khác ân ái...
Tuy nàng có thể nhạy bén cảm giác được lúc đó đối phương càng kích động, thậm chí chính nàng cũng càng động tình, nhưng sau khi tỉnh táo, nàng luôn cảm thấy có chút là lạ.
Tổ An nhịn không được cười lên.
- Làm sao có thể, ta thích ngươi còn không kịp, sao lại cảm thấy ngươi xấu.
Huống chỉ kiếp trước không biết bao nhiêu anh hùng bàn phím ở trên Internet kêu nữ nhân xấu thiên hạ vô địch, trong rất nhiều tác phẩm, hình tượng nữ nhân xấu đều rất sáng chói.
- Thật?
Bích Linh Lung có chút vui vẻ, bỗng nhiên cảm giác được hơi khác thường, cúi đầu xem xét, chỉ thấy thứ kia lại cứng rắn chui vào khe hoa huyệt của nàng, hai gò má không khỏi đỏ rực.
- A Tổ, ngươi muốn thế nào... liền thế đó đi.
- Ngươi không có vấn đề chứ?
Tổ An có chút chần chờ, toàn thân đối phương sớm đã mềm như bông vải, vừa rồi xém chút ngất xỉu.
- Nghỉ ngơi đủ rồi.
Bỗng nhiên Bích Linh Lung tiến đến bên tai hắn, có chút ngượng ngùng nói.
- Ngươi có thể đổi... y phục Kim Bài Thập Nhất không?
Tổ An trừng to mắt, không nghĩ đến nàng thích chế phục.
Nhìn thấy ánh mắt hắn, Bích Linh Lung có chút bối rối. - Không đổi cũng được, chỉ là nghĩ đến các ngươi là một người, ta có chút...
- Được!
Tổ An thả nàng xuống, sau đó từ trong Lưu Ly Bảo Châu lấy ra một bộ y phục Kim Bài Thập Nhất, nhanh chóng thay đổi.
- Cần mang mặt nạ không?
Bích Linh Lung mím môi, bé không thể nghe ân một tiếng, sau đó mặt đỏ bừng, đầu rúc vào trong chăn không dám nhìn hắn.
Tổ An cười ha ha, đeo mặt nạ lên, đang muốn nói gì, bỗng nhiên bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa.
- Chuyện gì?
Tổ An có chút bực bội, những người này thật sự là, còn có hết hay không.
- Thái Tử Phi, Tổ đại nhân, Lữ công công của Khôn Ninh Cung cầu kiến.
Thanh âm Dung Mạc truyền đến.
Lữ công công đại biểu cho ý chí của Hoàng Hậu, nàng không dám lừa đối phương giống như lừa Thái Tử, chỉ có thể đến đây thông báo.
- Để hắn chờ đợi.
Tổ An không kiên nhẫn nói.
- Vâng.
Trong mắt Dung Mạc có chút kinh dị, từ đầu tới đuôi không có nghe được thanh âm của Thái Tử Phi, dường như đối phương ngầm đồng ý từ Tổ An làm chủ.
Có điều nàng lại không cảm thấy có vấn đề gì.
Đông Cung này từ trên xuống dưới sớm quen Tổ đại nhân tồn tại cùng đặc thù, huống chỉ bây giờ hắn cường đại như thế, mọi người cảm nhận càng không giống nhau.
Nàng chạy ra ngoài, áy náy nói.
- Lữ công công, Tổ đại nhân và Thái Tử Phi còn có chuyện quan trọng thương lượng, mời Lữ công công chờ một lát.
- Không sao, ta chờ ở bên ngoài là được.
Lữ công công cười híp mắt đáp, nhìn trong phòng đèn đuốc sáng trưng lại có chút nghi hoặc, hai người trò chuyện cái gì? Trò chuyện lâu như vậy?
Đổi lại người khác, hắn sớm đã thả ra thần niệm điều tra, bất quá có Tổ An ở bên trong, hắn không dám mạo phạm, chỉ có thể thối lui ra bên ngoài chờ.
Suy nghĩ Tổ đại nhân cũng thật sự là, Hoàng Hậu thiên kiều bách mị còn chờ hẳn, hắn đến cùng làm sao nhịn được.