Chương 3607: Mỗi lần đều chuẩn như vậy? (3)
Chương 3607: Mỗi lần đều chuẩn như vậy? (3)Chương 3607: Mỗi lần đều chuẩn như vậy? (3)
Chỉ cần hắn không vào, mình cũng tính toán hoàn thành nhiệm vụ, chỉ là không biết hai người bên trong sẽ không cảm thấy có chút lạ sao...
Cũng không biết qua bao lâu, Thái Tử ngồi ở trong sân ngáp dài.
- Tại sao Tổ đại nhân lâu ra như thế.
Hắn đợi không kiên nhẫn, nhưng khổ là đám thái giám cung nữ.
Mọi người ôm lễ vật đứng lâu như vậy, tay đã rất mỏi, chỉ cảm thấy lễ vật trong tay càng ngày càng nặng.
Rất nhiều người yếu đã kìm lòng không được thả tay xuống, sau đó lặng lẽ giơ chân lên nâng hộp quà trong ngực, như vậy sẽ thu hoạch được nghỉ ngơi nhất định, lần nữa ôm lấy lễ vật.
Cách một hồi hai tay lại duy trì không được, chỉ có thể một lần nữa để xuống, giơ chân lên nâng lễ vật.
Mới đầu động tác của mọi người còn rất bí mật, sợ bị Thái Tử phát hiện.
Nhưng đến đẳng sau hai tay đã đến cực hạn, không lo được nhiều như vậy.
Cứ như vậy không ngừng nâng lên sau đó lại nặng nề để xuống, không ít cung nữ đã mệt đến đổ mồ hôi, chỉ là căn răng chịu khổ, mới không có phát ra thanh âm.
Nhưng các nàng không biết mình có thể kiên trì bao lâu, tuy bên ngoài gió lạnh lạnh thấu xương, nhưng lúc này toàn thân đã sớm bị mồ hôi ướt nhẹp.
Các nàng hy vọng lúc này có một đôi tay kiên cường ôm lấy các nàng, như vậy các nàng sẽ không cần dùng lực. Lúc này Dung Mạc thừa cơ đi ra khuyên.
- Tổ đại nhân từ trước đến nay đều rất lâu, trong thời gian ngắn chỉ sợ không ra được, Thái Tử ngài về trước đi.
- Không được, ta muốn ở chỗ này bày ra thành ý!
Thái Tử lớn tiếng nói, bất quá ngữ khí đã không kiên quyết bằng trước đó.
Đối với hắn mà nói, làm chuyện gì cũng nhiệt tình ba phút, lần này có thể kiên trì lâu như vậy, là bởi vì lúc trước Tổ An ở trên không trung biểu hiện quá soái, để trong lòng hắn tràn ngập chờ mong.
Dung Mạc vội vàng nói.
- Thái Tử ngài đứng ở chỗ này lâu như vậy đã biểu hiện thành ý, hơn nữa ngài cũng biết, Tổ đại nhân xưa nay rất hòa thuận với thái giám cung nữ bình thường, nếu đi ra thấy các nàng bị giày vò thành như vậy, nói không chừng sẽ tức giận.
Thái Tử nghĩ đến bộ dáng Tổ An giáo huấn hắn trước đó, trong lúc nhất thời rùng mình, thậm chí ngay cả tâm tình bái sư cũng nhạt mấy phần.
Vội vàng nhìn hạ nhân nói.
- Bản Thái Tử rất thương cảm thủ hạ, các ngươi mau để lễ vật lại nơi này, cùng ta trở về đi.
Những người kia nghe nói như thế, cũng nhịn không được thả lễ vật trên mặt đất, cả người như trút được gánh nặng thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
Rất nhanh đoàn người theo Thái Tử rời đi, lúc này Dung Mạc mới buông lỏng một hơi, không biết nghĩ đến cái gì, thần sắc có chút lo lắng.
Lúc này Hoàng Hậu xử lý xong sự tình Mạnh gia, vừa trở lại Khôn Ninh Cung, chuyện thứ nhất là chuẩn bị đi tắm thay quần áo, đồng thời phân phó thủ hạ.
- Tiểu Lữ Tử, Tổ An tiến cung chưa? Không đúng, sao có thể để hắn tiến cung trước chờ ta, ngươi nhanh đi mời, ta ở chỗ này chờ hẳn.
Thần sắc Lữ công công cổ quái.
- Nương nương, Tổ đại nhân đã tiến cung, bất quá đi chỗ Thái Tử Phi trước.
Hoàng Hậu biến sắc.
- Ở Đông Cung bao lâu?
- Đã có chút thời gian, hai người ở trong phòng không biết thương lượng chuyện quan trọng gì, Thái Tử còn thủ ở bên ngoài.
Lữ công công đáp.
Hoàng Hậu hừ một tiếng.
- Hai người này cũng không biết tránh hiềm nghi, đêm hôm khuya khoắt cũng không sợ người bàn tán.
Lữ công công thăm thẳm nói.
- Sau tối nay, ai còn dám bàn tán.
Hoàng Hậu nghĩ cũng phải, Tổ An ở Mạnh gia biểu hiện ra thực lực khủng bố, ai còn dám đắc tội hắn.
Huống chỉ Bích Linh Lung xưa nay tác phong thanh chính, trên người tự có một cỗ uy nghiêm, trong cung ngoài cung đều rất phục nàng.
Còn có Thái Tử thủ ở bên ngoài, hai người càng không có khả năng làm ra chuyện gì.
Có điều trong lòng nàng có chút bực bội.
- Tiểu Lữ Tử, ngươi tự mình đi Đông Cung một chuyến, cần phải mời Tổ đại nhân qua.
Lữ công công nghe vậy nhất thời lộ vẻ khó xử.
- Nương nương, đó là địa bàn của Thái Tử Phi, bây giờ ngay cả Thái Tử còn không thể vào, nô tài cũng không thể trực tiếp xông vào mời Tổ đại nhân ra chứ.
Hôm nay kiến thức Tổ An cường đại, hắn rõ ràng nếu mình thật chọc giận đối phương, chỉ sợ chết cũng không biết chết như thế nào.
Bất quá vừa nghĩ tới Tổ An cường đại, hắn lại có một loại hưng phấn không hiểu.
Chỉ có nam nhân cường đại như vậy, mới xứng chinh phục nữ nhân như Hoàng Hậu, để nàng càng tâm phục khẩu phục.
Đối phương càng cường hãn càng dữ dội, triệt để chinh phục Hoàng Hậu từ thân thể đến tâm can, hắn sẽ càng thỏa mãn.
Ngược lại nếu đối phương quá yếu, hắn sẽ cảm thấy ghét bỏ, nói không chừng sẽ động thủ trừ đối phương, gia hỏa như vậy không xứng tiếp cận nữ nhân hắn thích.
Liễu Ngưng tức giận nói.
- Ta lại không nói để ngươi xông vào, ngươi không biết chờ ở ngoài Đông Cung sao, Bích Linh Lung còn có thể bắt hắn ngủ lại sao?
Hai mắt Lữ công công tỏa sáng.