Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3606 - Chương 3606: Mỗi Lần Đều Chuẩn Như Vậy? (2)

Chương 3606: Mỗi lần đều chuẩn như vậy? (2) Chương 3606: Mỗi lần đều chuẩn như vậy? (2)Chương 3606: Mỗi lần đều chuẩn như vậy? (2)

- Ngươi không trách ta trước đó không xuất thủ cứu người Tần gia, Mộ Dung gia, ta làm sao có khả năng trách ngươi.

Bích Linh Lung cười cười.

- Huống chỉ ngươi không muốn có người bởi vì thực lực hoặc đặc quyền mà không kiêng nể gì cả phá hư luật pháp, trước đó tự nhiên không có khả năng để lộ.

- Chủ yếu là đoạn thời gian trước ở trong bí cảnh trải qua sinh tử, có một ít kỳ ngộ, thực lực mới tăng trưởng, vốn nghĩ bế quan lắng đọng một đoạn thời gian, vững chắc cảnh giới, đáng tiếc bọn gia hỏa oo kinh thành này không cho ta cơ hội. Tổ An nói tới cái này, trong lòng có chút bực bội.

Bích Linh Lung cười an ủi.

- Nói đến Đại Vương, Mạnh gia tìm đường chết, ngược lại giúp ta giải quyết một vấn đề khó khăn không nhỏ.

Trong khoảng thời gian này, các thế lực đều rục rịch, ngấp nghé vị trí Thái Tử, nàng vốn ứng phó sứt đầu mẻ trán.

Kết quả phát sinh sự tình hôm nay, hết thảy vấn đề đã không còn là vấn đề.

Nhìn thấy kết cục của Đại Vương và Mạnh gia, người nào còn đầu sắt dám làm bậy.

Nhìn Bích Linh Lung cười rộ. lên, trong lòng hắn hơi động.

- Vậy ngươi chuẩn bị cảm tạ ta như thế nào?

Trái tim của Bích Linh Lung phanh phanh nhảy lên, mím môi nhỏ giọng nói.

- Hôm nay ta mặc y phục hàng ngày.

Trong lòng Tổ An rung động, lúc trước có mấy lần gặp nàng, nàng vì đẹp đẽ mặc trang phục Thái Tử Phi lộng lẫy, không có cách nào "vui vẻ".

Dù sao những cung trang kia cực kỳ rườm rà, cần mấy nha hoàn giúp đỡ hơn một canh giờ mới có thể mặc, cho nên cởi xuống dễ dàng, lại rất khó dựa vào mình mặc lên.

Bây giờ nàng cố ý mặc y phục hàng ngày, đến cùng đại biểu cho cái gì không cần nói cũng biết.

Tổ An trực tiếp nàng ôm đến trong ngực, đồng thời cúi đầu ngậm chặt môi đỏ kiều diễm.

Bích Linh Lung ưm một tiếng, hai tay nhỏ nhắn mềm mại trực tiếp ôm lấy cổ hắn....

Lại nói lúc này một mập mạp hùng hùng hổ hổ chạy vào tiểu viện, mặt mũi tràn đầy vẻ hưng phấn.

- Nghe nói Tổ đại nhân tiến cung? Nhanh dẫn ta đi gặp hắn.

Sau lưng còn theo một đám thái giám, cung nữ, hiển nhiên chính là Thái Tử Triệu Duệ Trí.

Nghe được thanh âm này, hai người bên trong toàn thân cứng đờ, gia hỏa này sao mỗi lần thời gian đều chuẩn như vậy.

- Thái Tử ngừng bước, Thái Tử Phi đang ở bên trong cùng Tổ đại nhân bàn quốc gia đại sự.

Dung Mạc vội vàng đi ra ngăn Thái Tử lại.

Nghe được thanh âm này, Bích Linh Lung buông lỏng một hơi, thân thể cũng dần dần mềm xuống.

Ngoài cửa Thái Tử có chút bất mãn.

- Tại sao lại cản ta, Tổ đại nhân có thể vào, vì sao ta không thể vào?

Dung Mạc cau mày nói.

- Thái Tử chớ có hành động theo cảm tính, bọn họ thật đang thương nghị chuyện trọng yếu. Nếu Thái Tử có chuyện trọng yếu gì, cứ nói cho nô tỳ, lát nữa nô tỳ đi vào thông báo bọn họ.

Hai mắt Thái Tử dần dần tỏa sáng.

- Tốt, ngươi đi nói cho Tổ đại nhân, †a muốn bái hắn làm thầy.

Trong phòng Bích Linh Lung mặt hiện đào hoa, nhìn nam tử gần trong gang tấc, thứ cứng rắn kia còn ngâm ở trong hoa huyệt nàng, đôi mắt yêu kiều như im lặng nói chuyện.

- Hắn lại muốn bái ngươi làm thầy. Tổ An tiến đến bên tai nàng nhỏ giọng cười nói.

- Ta có thể dạy hắn thương pháp, loại tiến quân thần tốc như vừa rồi.

Bích Linh Lung xấu hổ vỗ ngực hẳn, nhịn không được hung hăng cắn hẳn một cái, nhưng đổi lấy là một lần công phạt mới.

Ngoài cửa, Dung Mạc trầm giọng nói.

- Thái Tử, Tổ đại nhân thân là Thái Tử Trung Thứ Tử, đã tính là lão sư của ngươi.

- Cái kia không giống, ta muốn học kỹ năng phát sáng vừa rồi của Tổ đại nhân, ta nhìn thật trâu bò.

Thái Tử bắt đầu chơi tính khí.

Dung Mạc đau đầu, đành phải đáp ứng nói. - Được, Thái Tử, ta sẽ chuyển cáo việc này cho Tổ đại nhân.

Thái Tử lắc đầu.

- Không được, ta nghe nói bái sư nhất định phải có thành ý mới được, như thế sư phụ mới có thể truyền bản lĩnh thật sự. Nếu để cho ngươi chuyển cáo, làm sao có thể biểu hiện thành ý của ta, †a ở chỗ này chờ hắn đi ra, tự mình bái hắn làm thầy.

Nói xong ra hiệu thái giám cung nữ đưa lễ vật trong tay ra, có chút đắc ý khoe khoang.

- Nhìn, đây chính là lễ vật ta chuẩn bị bái sư.

Dung Mạc lo âu liếc nhìn trong phòng.

- Thái Tử, Tổ đại nhân hẳn rất lâu mới ra, bây giờ đêm đã khuya, Thái Tử nghỉ ngơi trước đi. - Không, bản Thái Tử tinh thần rất tốt, các ngươi đều xốc lại tỉnh thần cho †a, nếu dám làm hỏng lễ vật, bản Thái Tử lột da của các ngươi.

Thái Tử uy hiếp.

- Vâng.

Những thái giám cung nữ kia âm thầm kêu khổ, biết lời này của Thái Tử tuyệt đối không phải nói suông, hắn đánh người không biết nặng nhẹ, tiểu thái giám hoặc cung nữ bên người động một chút sẽ bị đánh tàn, ai cũng không muốn tới phục thị hắn, thế nhưng lại không có cách nào.

Dung Mạc thấy hắn ì ở chỗ này không đi, cũng không có cách nào, dù sao đối phương là Thái Tử, nàng không thể ép buộc hắn rời đi.
Bình Luận (0)
Comment