Chương 3605: Mỗi lần đều chuẩn như vậy?
Chương 3605: Mỗi lần đều chuẩn như vậy?Chương 3605: Mỗi lần đều chuẩn như vậy?
- Được...
Tổ An bắt đầu có áp lực, mọi người quen như vậy, cũng không tiện cự tuyệt nha.
Tân Vãn Như há hốc mồm, thực ra nàng cũng động tâm, bất quá cuối cùng không có mặt mũi bái con rể làm sư, chỉ có thể một người ở nơi đó phụng phịu.
Tổ An thật vất vả mới từ Tần gia thoát ra, tiến cung đi tới Đông Cung.
Thái Tử Phi truyền lệnh.
- Tổ đại nhân và ta thương nghị chuyện quan trọng, người khác đều lui ra, Mạc Mạc, ngươi ra ngoài trông coi, không cho phép bất luận kẻ nào tiến vào.
- Vậy nếu là Thái Tử hoặc Hoàng Hậu...
Dung Mạc còn chưa nói xong đã bị đánh gãy.
- Ta nói là bất luận kẻ nào!
Bích Linh Lung lạnh lùng liếc nhìn nàng một cái.
- Vâng.
Trong lòng Dung Mạc nhảy dựng, vội vàng lệnh người khác lui ra, sau đó mình thủ ở bên ngoài.
Nếu là lúc trước, Bích Linh Lung tự nhiên không dám an bài như vậy, đêm hôm khuya khoắt, cô nam quả nữ ở trong một phòng, tuyệt đối sẽ dẫn tới chỉ trích.
Nhưng hôm nay không có bất kỳ người nào cảm thấy không ổn.
Dù sao trước đó Tổ An đánh Mạnh gia thật quá oanh động, tất cả mọi người rõ ràng, Thái Tử Phi khẳng định phải nhân cơ hội lôi kéo Tổ đại nhân, tự nhiên có rất nhiều sự tình bí mật thương lượng.
Lại thêm trước đó Tổ An sát khí đằng đẳng, hiện tại các thái giám, cung nữ nhìn hắn, ánh mắt đều mang theo sợ hãi, cơ hồ không có người nghĩ tới chuyện kia.
Trong tẩm cung của Thái Tử Phi, Tổ An nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mắt, trên gương mặt trắng nõn tuyệt mỹ không nhìn thấy một tia tì vết, váy dài bày ra tư thái thướt tha uyển chuyển.
Ánh mắt vừa tiếp xúc, hai thân thể trẻ tuổi liền chăm chú ôm nhau.
Một lúc lâu sau, đôi bàn tay trắng như phấn của Bích Linh Lung nhẹ nhàng đấm lưng Tổ An, hờn dõi không thôi.
- Ta không thở nổi.
Lúc này Tổ An mới buông nàng ra, nhìn nàng bởi vì nín thở mà khuôn mặt ửng đỏ, ở dưới ánh nến chiếu rọi, lộ ra càng mỹ lệ làm rung động lòng người.
- Linh Lung, cám ơn ngươi.
- Cám ơn ta cái gì?
Bích Linh Lung ngửa đầu, trong giọng nói tràn ngập nũng nịu, cùng ngày thường hoàn toàn là hai người.
- Cám ơn ngươi cứu Tần gia, Mộ Dung gia ra.
Tổ An ôm thân thể mềm mại của nàng, ánh mắt trở nên nhu hòa.
- Lấy quan hệ giữa chúng ta, còn cần như thế.
Ngón tay của Bích Linh Lung nhẹ nhàng vẽ vài vòng ở trên ngực hắn.
- Lại nói, lấy tu vi của ngươi bây giờ, coi như ta không đi, ngươi muốn cứu bọn hẳn ra, cũng không có độ khó gì.
- Cái kia không giống nhau. Tổ An khẽ lắc đầu.
- Ta dẫn bọn hắn đi ra, khó tránh khỏi sẽ sử dụng bạo lực, nhưng ngươi dẫn bọn hắn đi ra là phù hợp triều đình chế độ, miễn trừ rất nhiều hậu hoạn.
- Lấy thực lực của ngươi bây giờ, còn cố ky những phép tắc triều đình này, nghĩ đến chỉ là không muốn để ta khó xử mà thôi.
Bích Linh Lung khe khế thở dài, trong mắt đẩy vẻ cảm kích.
Tổ An cười cười.
- Thực ra cũng không chỉ như thế, trước kia thời điểm ta còn oo quê nhà, bởi vì mình chỉ là người bình thường, cho nên rất chán ghét một số đặc quyền vượt qua luật pháp, ta cảm thấy một số đồ vật không bị quản chế và ràng buộc nhất định, rất dễ dàng sinh ra ác niệm, ta không muốn trở thành người như thế, cho nên mới một mực để hết thảy đều ở trong quy tắc.
- Ai biết Mạnh gia và Đại Vương muốn ép ta, ta cũng không phải loại người cổ hủ kia, bọn họ đã không muốn thể diện, vậy ta giúp bọn hắn tìm thể diện.
Bích Linh Lung hơi nghi hoặc.
- A Tổ, lý niệm của ngươi có chút vượt quá thời đại, đối với dân chúng bình thường đúng là tin mừng, nhưng đối với những người thống trị như chúng ta mà nói, ngược lại có chút bất lợi.
Tổ An thở dài.
- Xác thực như thế.
Bích Linh Lung mỉm cười.
- A Tổ ngươi yên tâm, ta không muốn để thiên hạ biến thành như ngươi miêu tả, sẽ cố găng hoàn thiện luật pháp, ước thúc quyền quý, bảo hộ bách tính thiên hạ.
Trong lòng Tổ An ấm áp.
- Ngươi có lòng như vậy, thực sự khó được.
Thế giới này còn khoa trương hơn xã hội phong kiến cổ đại, phải biết những người ở trong triều đều là tu sĩ, cường đại hơn vương triều phong kiến vô số lần, dân chúng bình thường căn bản không có khả năng phản kháng.
- A Tổ ngươi mới khó được, rõ ràng có thực lực mạnh như vậy, lại vẫn vì suy nghĩ dân chúng bình thường.
Bích Linh Lung nhìn nam nhân trước mắt.
- A Tổ, ta cũng không nghĩ tới bây giờ tu vi của ngươi cao đến cấp độ này.
Mạnh gia chỉ chiến hôm nay, trên bàn nàng sớm đã có tình báo cặn kẽ nhất, nhìn một đám cao thủ đỉnh phong bị Tổ An làm thịt giải quyết hết, nàng cũng chấn kinh đến hoảng hốt.
Lực áp chế khủng bố này, giống như Triệu Hạo còn tại thế.
Mình và A Tổ quả nhiên còn xa cách, ngay cả thực lực chân thật hiện tại của hắn cũng không biết.
- Ngươi sẽ không trách ta giấu diếm ngươi những chuyện này chứ?