Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3604 - Chương 3604: Tạ Lễ (2)

Chương 3604: Tạ lễ (2) Chương 3604: Tạ lễ (2)Chương 3604: Tạ lễ (2)

Đúng lúc này, Sở Hoàn Chiêu đã đưa ông ngoại xong chạy về.

Trong nội tâm nàng mong nhớ tỷ phu, một đường đẩy xe như tia chớp, để hai lão đầu tử thể nghiệm xe lăn chạy nhanh là như thế nào, linh hồn nhỏ bé bị dọa đến không còn một nửa.

Bọn họ nửa đời ở trên chiến trường, trải qua vô số sinh tử, cũng không có nơm nớp lo sợ như hôm nay, dù sao bây giờ bọn họ hoàn toàn không có tu vi nha.

- Tỷ phu, ngươi thật giỏi!

Sở Hoàn Chiêu rất tự nhiên kéo tay Tổ An, trên mặt đẩy vẻ sùng bái.

Tân Vấn Như nhướng mày, bất quá lúc này lại không có tâm tư trách cứ.

Nhìn Tiểu Chiêu thanh xuân sức sống, trong lòng Tổ An ấm áp, năm đó ở Minh Nguyệt thành, nàng luôn cho mình động lực và cổ vũ như thế.

- Sao ngươi lợi hại như vậy, một quyền diệt một cao thủ, những người kia đánh cha ta cũng có thể đánh như cháu trai...

Sở Hoàn Chiêu kỷ kỷ tra tra nói.

Tân Văn Như nghe mà tức xạm mặt lại, có ai nói cha mình như vậy không?

Ngược lại là Sở Ấu Chiêu chịu không được.

- Nhị tỷ, cha nghe nói như thế, còn không bị ngươi tức chết.

Sở Hoàn Chiêu trợn mắt.

- Nếu hắn không phục, ngươi để hắn nói, những người vừa rồi Tổ đại ca diệt, hắn đánh thắng được ai?

Sở Ấu Chiêu và Tân Vãn Như hô hấp cứng lại, ngươi nói thật có đạo lý.

Cuối cùng vẫn là Sở Ấu Chiêu nuốt không trôi một hơi này, phản bác.

- Phụ thân chí ít đánh thắng được những khách khanh, còn có những thị vệ Vương phủ kia.

Tần Vấn Như lấy tay xoa trán, ngươi đây là khen cha ngươi, hay tổn hại hắn đây?

Cha ngươi thật sự là sinh hai nữ nhi tốt.

- Làm sao có khả năng, ta nghe nói, trong những khách khanh kia có Tông Sư đỉnh phong, nện lão cha còn không đơn giản?

Sở Hoàn Chiêu hừ hừ nói.

- Phụ thân không phải là bởi vì trước kia thụ thương sao, hắn không bị thương cũng rất mạnh! Sở Ấu Chiêu gấp.

- Ta nói là hiện tại, không phải trước kia, huống chỉ xem như trước kia, phụ thân cũng đánh không lại Tông Sư đỉnh phong.

Sở Hoàn Chiêu nhanh mồm nhanh miệng, trong lúc nhất thời công kích muội muội quăng mũ cởi giáp.

Hai tỷ muội làm cho khí thế ngất trời, Mộ Dung Thanh Hà thì thừa cơ đi tới bên người Tổ An.

- Tổ đại ca, lần này Mộ Dung gia có thể may mắn thoát khỏi, ta cũng không biết cảm tạ ngươi như thế nào.

Vốn Mộ Dung gia sẽ bị khám nhà diệt tộc, không nghĩ tới phong hồi lộ chuyển, trước đó Thái Tử Phi còn hứa hẹn bọn hắn quan phục nguyên chức, chỉ bị chút trừng phạt tượng trưng mà thôi.

Nàng đương nhiên biết rõ, hết thảy đều là nhìn mặt mũi của Tổ An.

Tổ An vừa cười vừa nói.

- Thanh Hà muội muội nói quá lời, không nói quan hệ của ngươi và Ấu Chiêu, ngay cả ngươi, ta cũng cảm thấy hợp ý, hơn nữa còn bội phục ngạo cốt của Mộ Dung lão tiên sinh, đủ khả năng tự nhiên sẽ cứu.

Trái tim Mộ Dung Thanh Hà nhất thời đập bịch bịch, lời khác nàng đều xem nhẹ, chỉ nhớ một câu, Tổ đại ca nói cùng ta hợp ý, hẳn rốt cuộc có ý gì, chẳng lế ám chỉ cái gì sao?

Nhưng ta lại không thể có lỗi với Sở ca ca...

Lúc này Sở Hoàn Chiêu bị bọn họ trò chuyện hấp dẫn lực chú ý, lại gần nói.

- Đúng rồi, hôm nay vị Thái Tử Phi kia cứu chúng ta ra thiên lao, nàng làm người rất tốt, không chỉ hiền lành, còn đẹp đến không tưởng nổi, tỷ phu, ngươi mỗi ngày đối mặt cấp trên hoàn mỹ như thế, có động tâm với nàng hay không.

Tổ An.

Tân Vấn Như giật mình, vội vàng che miệng nàng lại.

- Muốn chết hả, lời như thế cũng dám nói lung tung, nếu bị ngoại nhân nghe được, chính là đại họa.

Sở Hoàn Chiêu giấy giụa tránh ra.

- Sợ cái gì, hiện tại có tỷ phu ở đây, ai dám khi dễ chúng ta, hơn nữa vị Thái Tử Phi kia làm người tốt như vậy, sao sẽ vì chút chuyện này mà tức giận.

Sở Ấu Chiêu lại lạnh lùng nói.

- Ta cảm thấy ngươi nói không đúng, tỷ phu đẹp trai, tu vi lại cao, khẳng định là Thái Tử Phi thích hắn, sao có khả năng là tỷ phu chủ động.

Mộ Dung Thanh Hà phụ họa.

- Không sai, ta cũng cảm thấy là Thái Tử Phi ưa thích Tổ đại ca.

Nghe được mấy tiểu cô nương nghiêm túc thảo luận, linh hồn nhỏ bé của Tần Vãn Như sắp bay mất.

- Mấy bà cô nhỏ, đừng nói lung tung.

- Tỷ phu, về sau ta bái ngươi làm thây được không.

Lời vừa ra khỏi miệng, Sở Hoàn Chiêu liền hối hận.

- Phi phi phi, ta mới không cần ngươi làm sư phụ, ngươi là tỷ phu, dạy ta †u hành thì thế nào.

- Được!

Tổ An vốn cũng dự định huấn luyện nàng, cô nàng này thật là tư chất cặn bã, bây giờ tu vi kia nhìn có chút đáng thương.

- Tỷ phu, ta cũng muốn.

Sở Ấu Chiêu không cam lòng yếu thế.

Tổ An gật đầu.

- Được.

Ấu Chiêu cũng không tệ, sau khi đến kinh thành rất thân mật với hắn, tự nhiên không thể nặng bên này nhẹ bên kia.

- Tổ đại ca, có thể thu ta không?

Ánh mắt Mộ Dung Thanh Hà phát ra thần thái mê người, nàng vốn thích tu luyện, bây giờ theo cường giả như vậy học, chẳng phải tiến cảnh càng nhanh.
Bình Luận (0)
Comment