Chương 3612: Ngưng Hương Trì
Chương 3612: Ngưng Hương TrìChương 3612: Ngưng Hương Trì
Nào có hậu phi gặp đại thần ở loại địa phương này, dụng ý của Hoàng Hậu không cần nói cũng biết.
Tổ An cáo biệt Lữ công công, một đường đi đến, ngược lại cũng không cần người dẫn đường, trực tiếp lần theo tiếng nước đi qua là được.
Cũng không lâu lắm, bên trong truyền đến thanh âm kiều mi:
- Ngươi tới rồi...
Tổ An trở nên hoảng hốt, ngữ khí của thanh âm này sao mà mị như vậy.
Đi qua một đạo bình phong, nhìn thấy đều là nhiệt khí bốc hơi, ao nước dập dờn nổi lên cánh hoa hồng, lóng lánh sắc sữa, cũng không biết dùng bao nhiêu sữa bò, dược liệu trân quý. Bất quá Liễu Ngưng đường đường là Hoàng Hậu, xác thực có tư cách hưởng dụng hết thảy.
Tổ An ngẩng đầu nhìn, bên ngoài bể tắm ẩn ẩn có ánh sáng màu lam lưu chuyển, đó là một số trận pháp ngăn trở, không sợ bị người ở nơi xa nhìn lén tình huống bên trong.
Bể tắm thiết kế rất khéo léo, cơ hồ che đậy ở trong bụi hoa, dường như trở về sơn dã tự nhiên.
Hết thảy giống như một bức tranh mỹ lệ, bất quá điểm rực rỡ nhất của bức tranh chính là Liễu Ngưng trong ao.
Cả người nàng ở trong nước, chỉ lộ ra đầu vai trở lên, trước ngực một vòng trắng như tuyết như ẩn như hiện, bất quá càng như vậy càng dụ người, ở dưới ánh nước soi chiếu, da thịt nàng tựa hồ bịt kín một tầng ánh sáng mê ly. Liễu Ngưng nhìn Tổ An, thần sắc có chút nghi hoặc:
- Có phải hoàng thượng là ngươi giết hay không?
Tổ An khẽ giật mình, nhịn không được cười nói.
- Nương nương nửa đêm gọi ta tới, chính là vì hỏi sự tình này?
Thời điểm Liễu Ngưng đặt câu hỏi, một mực quan sát biểu lộ của hắn, nhìn nửa ngày tìm không ra bất luận sơ hở gì, trên mặt liền lộ ra nụ cười nhàn nhạt.
- Thực ra đây không phải nghi hoặc của mình ta, trải qua sự tình Mạnh gia hôm nay, rất nhiều đại gia tộc sẽ đang tự hỏi vấn đề tương tự, còn có vị Thái Tử Phi kia, trong lòng khẳng định cũng hoài nghỉ.
Trước đó chắc chắn sẽ không có người nghĩ như vậy, dù sao Triệu Hạo vô địch là tất cả mọi người công nhận, mà Tổ An ở trong ấn tượng của mọi người, tu vi kém xa Triệu Hạo.
Nhưng sự tình Mạnh gia phát sinh, mọi người mới đột nhiên ý thức được, thực lực của Tổ An quá khoa trương, không nói vượt qua Triệu Hạo, nhưng tuyệt đối có thực lực làm đối thủ.
Hơn nữa vừa vặn, lần này Triệu Hạo băng hà không người nhìn thấy, người chứng kiến chỉ có Tổ An, đây còn không phải tùy hắn nói?
Lại liên tưởng đến Tề Vương, Tế Tửu tựa hồ cũng chết ở trong bí cảnh, mọi người càng hoài nghi là ba người liên thủ.
- Chỉ bất quá bọn hắn và ngươi quan hệ không gần bằng ta, coi như trong lòng có suy đoán, cũng không dám trực tiếp hỏi ra. Thần sắc Tổ An cổ quái, Bích Linh Lung và ta quan hệ cũng gần, chỉ bất quá vừa rồi hai người vội vàng đóng vai nhân vật, nên không có thời gian hỏi cái này.
- Nương nương nói giốn, hoàng thượng tu vi cái thế, trấn áp mấy đời cao thủ, làm sao có khả năng bại vong ở trong tay người khác.
Nụ cười trên mặt Liễu Ngưng càng đậm.
- Trả lời thật tốt, về sau mặc kệ ai hỏi, ngươi cũng trả lời như vậy, tiếp xuống ta cũng sẽ phái người lan ra những dư luận này, như vậy coi như còn có người hoài nghi, cũng không có tác dụng gì.
Tổ An.
Hóa ra nữ nhân này không tin ta nói. Tiếng nước vang lên, một đoạn tay trắng từ trong nước nâng lên vẫy vẫy.
- Nhiếp Chính Vương ở phía trên thất thần làm gì, còn không mau xuống tắm rửa?
Tổ An nhướng mày.
- Hoàng Hậu nương nương còn ở trong ao, vi thân xuống chỉ sợ không tiện lắm.
Liễu Ngưng tức giận lườm hắn một cái, hiện tại gia hỏa này mới biết đạo quân thân?
Trước đó thời điểm cường thế có từng coi nàng là Hoàng Hậu không, ép ta bày đủ tư thế cho ngươi chơi.
- Không sao, bể tắm này đủ lớn, đến thời điểm Nhiếp Chính Vương và bản cung mỗi người một bên, không liên quan tới nhau. Liễu Ngưng cười cười.
- Nhiếp Chính Vương uy phong lẫm liệt, bất quá trên người khó tránh khỏi nhiễm mùi máu tanh, nên tẩy một chút cho thỏa đáng.
- Chỉ sợ bẩn ao nước của nương nương.
Tuy Tổ An nói như vậy, nhưng y phục trên người dần dần cởi xuống, vừa rồi còn có chút đau đầu, từ chỗ Bích Linh Lung tới, bây giờ trên người đầy mùi thơm của nàng, nói không chừng sẽ bị Hoàng Hậu đoán được cái gì, như bây giờ vừa vặn, bị suối nước nóng tẩy sạch, hương vị gì cũng không còn.
- Nhiếp Chính Vương nói giỡn, mặc kệ là trước kia hay về sau, tất cả địa phương của bản cung, Nhiếp Chính Vương đều có thể "tùy ý ra vào", sao có thể chê bẩn. Lúc Hoàng Hậu nói chuyện đã phá vỡ sóng nước, giống như một Mỹ Nhân Ngư bơi tới.
Lúc này Tổ An đã đi vào trong ao, thấy thế không khỏi cười nói.
- Vừa rồi nương nương không phải nói chúng ta mỗi người một phương, như vậy có thể tránh thụ thụ bất thân sao?
Liễu Ngưng bơi tới phía sau hắn, mười ngón thon dài êm ái giúp hắn bóp vai cổ.