Chương 3613: Ngưng Hương Trì (2)
Chương 3613: Ngưng Hương Trì (2)Chương 3613: Ngưng Hương Trì (2)
- Nhiếp Chính Vương chính là trọng thần quốc gia, thân thể trọng yếu, triều đình đương nhiên có trách nhiệm giúp ngươi làm dịu mệt nhọc, bây giờ hai ta cần trao đổi quốc gia đại sự, không thể để cho nha hoàn phục thị, chỉ có thể ta tự mình động thủ, mong Nhiếp Chính Vương không ghét bỏ bản cung tay chân vụng về, dù sao ta xưa nay chưa hầu hạ ai.
Tổ An cười nói.
- Có thể được Hoàng Hậu nương nương tự mình hầu hạ, trên đời này không biết bao nhiêu người nghĩ cũng không dám nghĩ, chỉ là cảm giác đặc thù này, đã hơn bất luận nha hoàn am hiểu xoa bóp nào. Liễu Ngưng đỏ mặt, đầu ngón tay xoa bóp da thịt hắn, cảm thụ bắp thịt sinh cơ mạnh mẽ cùng khí tức dương cương nồng nặc, nhịp tim nàng từ từ gia tốc.
- Ngươi có trách ta trước đó không giúp ngươi, làm hại ngươi bị người Mạnh gia và Đại Vương khi dễ không?
- Đương nhiên không, ngươi ta đổi chỗ mà xử, ta hơn phân nửa cũng chỉ có thể làm đến tình trạng như ngươi, ngươi thân là Hoàng Hậu, cần thăng bằng các phương.
Tổ An nhịn không được cười lên, nàng giống như Bích Linh Lung, ngay từ đầu đều biểu thị xin lỗi chuyện này.
- A Tổ, ngươi thật khéo hiểu lòng người.
Liễu Ngưng hơi xúc động.
- Chỉ bất quá ngươi giấu thực sự quá sâu, nếu ngay từ đầu ta biết ngươi mạnh như thế, ta không cần lá mặt lá trái với bọn hắn.
- Thực ra nếu không phải Mạnh gia và Đại Vương làm quá đáng, ta cũng không muốn ra tay.
Tổ An cũng đau đầu, trước đó một nguyên nhân khác không ra tay, là không muốn đứng đội, miễn cho Hoàng Hậu hoặc Thái Tử Phi ai cũng muốn mình ủng hộ nàng, nhưng hai nữ nhân này lại đối lập.
Tuy hắn và Bích Linh Lung, mặc kệ là kinh nghiệm hay cảm tình đều thâm hậu hơn, nhưng Hoàng Hậu cũng rất tốt với hắn, để hắn giúp Bích Linh Lung đánh Liễu Ngưng, hắn không đành lòng.
Nhưng trải qua sự tình hôm nay, nếu hai nữ yêu cầu, hắn còn thật không biết nên xử lý như thế nào. - A Tổ ngươi cẩn thận là đúng, từ hôm nay trở đi, chỉ sợ ngươi sẽ trở thành đối tượng nghiên cứu của các đại gia tộc, vô số người sẽ vắt hết óc phá giải kỹ năng của ngươi, sát cục nhằm vào ngươi... về sau ngươi sẽ không nhẹ nhàng.
Liễu Ngưng có chút lo lắng nói.
Tổ An nắm tay nàng.
- Cứ để bọn hắn nghiên cứu, ta không sợ.
- Cũng phải, năm đó Triệu Hạo cũng trấn áp thiên hạ như vậy.
Liễu Ngưng cười nói.
Tổ An kéo nàng đến trên lưng mình.
- Nương nương cố ý tìm ta tới, lại chọn một địa phương cảnh sắc ưu mỹ như thế, chẳng lẽ là muốn cùng ta trò chuyện những thứ này? Bị hơi nước bốc lên, khuôn mặt Liễu Ngưng càng hồng nhuận phơn phớt.
- Vậy để thiếp thân giúp Vương gia chà lưng.
Hai chữ thiếp thân này để trong lòng Tổ An rung động, nàng đường đường Hoàng Hậu, lại dùng tư thái tiểu nữ nhi, khiến người ta cực kỳ hưởng thụ.
Trong lòng hắn có chút nghi hoặc, hai tay đối phương bị mình nắm chặt, nàng lại dùng cái gì chà lưng.
Có điều hắn lập tức rõ ràng, cảm nhận được hai bầu vú co giãn kinh người kia cọ xát, cả người hắn liền nóng lên. ...
Lại nói trong Khôn Ninh Cung, mấy tiểu cung nữ đang mài một số hương liệu.
Trong tay các nàng bưng rất nhiều hương liệu đủ loại màu sắc hình dạng, từng người mệt mỏi, mồ hôi nhỏ giọt. Sau khi làm việc, mấy tiểu cung nữ nhịn không được líu ríu trò chuyện giết thì giờ
- Mọi người động tác nhẹ nhàng một chút, những hương liệu này rất quý, nương nương cũng phải vất vả mới lấy được.
- Biết rồi...
- Gần đây tựa hồ nương nương rất thích chưng diện, trước kia nàng sẽ không tốn nhiều tâm tư trang điểm như vậy.
- Hừ, nương nương vốn đẹp, coi như không trang điểm cũng rất đẹp, chỉ bất quá trang điểm càng đẹp.
- Có lẽ là trong khoảng thời gian này gặp phải sự tình vui vẻ gì, ta nhìn nương nương tươi cười rạng rỡ, khí sắc tốt hơn trước kia rất nhiều, da thịt trong trắng lộ hồng, còn tốt hơn những tiểu cô nương như chúng ta.
Lúc này trong góc có tiểu cung nữ nói.
- Nhưng gần đây có thể có sự tình vui vẻ gì, nghe nói hoàng thượng đã băng hà.
Lời vừa nói ra, trong phòng nhất thời rơi vào an tĩnh quỷ dị.
- Im miệng!
Sau đó không ai dám nói cái gì nữa. ....
Qua không biết bao lâu, Liễu Ngưng thăm thẳm mở to mắt, ngạc nhiên phát hiện mình vậy mà nằm ở trên giường phượng.
Nhớ lại vừa rồi phát sinh từng li từng tí, toàn thân nàng đỏ bừng không gì sánh được.
- Thật mất mặt, vậy mà trực tiếp ngất đi.
Nàng chỉ nhớ mình nhiều lần bị Tổ An đưa lên mây xanh, đại não cả người trống rỗng, sau cùng triệt để mất đi tri giác.
Nàng che lấy gương mặt nóng chừng, bờ môi khẽ cắn, hôm nay người kinh thành mới biết hắn mạnh đến mức nghịch thiên, nhưng ta rất sớm đã lãnh hội qua, mạnh đến mức nghịch thiên.
Thân là nhất quốc chi hậu, năm đó cũng là chính trị gia đỉnh cấp đánh cờ với Triệu Hạo, mới đầu nàng tiếp xúc Tổ An, chỉ coi hắn như công cụ sử dụng.
Nhưng không nghĩ đến, chỉ lần đầu tiên nàng đã ý thức được mình thất bại.