Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3617 - Chương 3617: Tin Phục

Chương 3617: Tin phục Chương 3617: Tin phụcChương 3617: Tin phục

- Làm một nửa đã không tệ, phải biết rất nhiều người một...

Đột nhiên ánh mắt Thậm Hư Tử trừng lớn.

- Vừa rồi ngươi nói làm nhiều ít?

- Một... Một nửa.

Tang Thiến có chút chột dạ, ngay cả tư cách cũng không có, được rồi, xem có thể đến địa phương khác học không.

Thậm Hư Tử lấy bài thi của nàng tới, nhanh chóng nhìn đáp án, biểu hiện trên mặt cực kỳ đặc sắc, sau cùng nhịn không được cười ha hả.

- Đến cùng làm sao?

Nhìn thấy Tang Thiến tâm thần bất định, Tổ An hỏi giúp. Ai biết Thậm Hư Tử một phát bắt lấy tay hắn.

- Tế Tửu a Tế Tửu, thiên tài tuyệt thế như vậy, sao ngươi không sớm đưa đến chỗ ta, y bát của ta có truyền nhân rồi!

- Thiên tài tuyệt thế?

Mấy người đưa mắt nhìn nhau, chỉ làm một nửa cũng coi như thiên tài?

Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Thậm Hư Tử giải thích.

- Cái đề bài này là ta cố ý lấy ra để đám thế gia đại tộc kia biết khó mà lui, miễn cho suốt ngày có người muốn nhét con cháu của bọn hắn vào, đại đa số người một đề cũng không làm được, trước đó biểu hiện tốt nhất cũng chỉ làm ra ba đề, ta còn cố ý viết cho hắn một phong thư, để hắn vào học viện đào tạo sâu.

- Nhưng vị cô nương này lại có thể làm một nửa, không phải thiên tài tuyệt thế thì là cái gì?

Thậm Hư Tử kích động nhìn Tang Thiến.

- Tiểu Thiến, ngươi có hôn phối chưa?

Tổ An nhướng mày, gia hỏa này có ý gì?

Tang Thiến hơi đỏ mặt, vụng trộm liếc nhìn Tổ An, nhỏ giọng nói.

- Đã thành thân.

Tử nụ cười trên mặt Thậm Hư càng rực rỡ.

- Vậy thì tốt, vậy thì tốt, miễn cho tiểu cô nương cả ngày nói chuyện yêu đương, không thể toàn tâm toàn ý nghiên cứu khoa học.

Tổ An. Tang Thiến.

Trịnh Đán.

Lúc này trong lòng Thậm Hư Tử cũng hơi nghi hoặc, theo hắn biết, Trịnh Đán này đã thành thân, còn là quả phụ.

Bây giờ Tang Thiến cũng thành thân, Tổ An còn cùng các nàng quan hệ thân mật như vậy, chẳng lẽ hắn thích vợ người?

Có nên kiến nghị tiểu sư muội trước gả đi lại nói không?

Tiếp xuống Thậm Hư Tử mang theo Tang Thiến tham quan tiểu viện của hắn, chủ yếu là vì khoe khoang những Khôi Lỗi Thuật đắc ý của mình.

Làm đệ tử muốn biểu hiện tốt một chút để lão sư coi trọng, làm lão sư không phải cũng thế sao?

Quả nhiên, rất nhanh Tang Thiến liền hứng thú, đôi mắt đầy ngôi sao, chỉ hận mình không tới nơi này học tập sớm một chút.

Thấy hai người bắt đầu giao lưu học thuật, Tổ An không quấy rầy, sau khi cáo từ, liền mang theo Trịnh Đán đi động phủ của Nhan Tiện Cổ.

- Tổ đại cal

Biết Tổ An đến đây, Tạ Đạo Uẩn hưng phấn lộ rõ trên mặt, đặc biệt là nghe nói hôm qua hắn biểu hiện ra thực lực khoa trương.

Tuy trước đó ở trong bí cảnh đã có lý giải nhất định, nhưng không nghĩ đến sẽ lợi hại đến cấp độ này, từ trình độ nào đó thậm chí không khác Triệu Hạo năm đó.

Chỉ tiếc trong khoảng thời gian này mình chuyên tâm nghiên cứu phù lục lấy được trong bí cảnh, có rất ít thời gian gặp Tổ đại ca, không nghĩ đến hôm nay hắn lại tự mình tới.

Đây là vận mệnh an bài sao...

Ý nghĩ này vừa lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của Tạ Đạo Uẩn nhất thời đỏ bừng.

Nhan Tiện Cổ đi ở phía sau mắt trợn trắng, hắn rốt cuộc minh bạch lòng chua xót của những phụ thân sinh nữ nhi kia.

Bảo bối nâng ở trong lòng bàn tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan, kết quả bị tóc vàng lừa gạt.

Tuy hắn và Tạ Đạo Uẩn chỉ là sư đồ, không phải cha và con gái, Tổ An cũng không phải tóc vàng, nhưng loại cảm giác kia thật giống.

- Lần này là mang sư muội của ngươi đến, trước đó nàng có một số việc chậm trễ, tiếp xuống sẽ tới học tập, đến thời điểm ngươi làm sư tỷ phải giúp đỡ nàng một chút.

Tổ An kéo Trịnh Đán qua.

- Tốt.

Tạ Đạo Uẩn thấy vừa rồi Tổ An kéo Trịnh Đán rất tự nhiên, Trịnh Đán cũng không có phản ứng dị dạng gì, trong lòng nhất thời có chút chua chua, xem ra quan hệ của hai người này còn gần hơn ta tưởng tượng.

- Về sau làm phiền sư tỷ.

Thời điểm nàng dò xét Trịnh Đán, Trịnh Đán cũng đang đánh giá nàng, đều là giới thượng lưu ở Minh Nguyệt thành, hai người tự nhiên nhận biết, chỉ bất quá năm đó rất khó nói quan hệ tốt bao nhiêu, chỉ là bằng hữu bình thường mà thôi, không nghĩ tới hôm nay bởi vì A Tổ, mà liên hệ với nhau lần nữa.

Lúc trước A Tổ mang nàng đến, hai người đã gặp mặt, trong lòng cũng có một chút suy đoán, bây giờ nhìn thấy đối phương nhìn A Tổ, ánh mắt giống như tỏa sáng, làm sao còn không rõ.

Ai, thật hâm mộ nàng, có thể không kiêng nể gì cả biểu đạt ưa thích, không giống ta, bởi vì vấn đề thân phận, trước mặt người khác chỉ có thể chôn dưới đáy lòng.

Nghe nàng xưng hô sư tỷ, trong lòng Tạ Đạo Uẩn có mấy phần hưởng thụ, ở trước mặt đám người Sở Sơ Nhan, Bùi Miên Mạn, mình chỉ có thể gọi các nàng tỷ tỷ, bây giờ rốt cục có người gọi ta tỷ tỷ, mặc dù chỉ là sư tỷ...
Bình Luận (0)
Comment