Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3628 - Chương 3628: Gặp Lại Tiểu Hi (2)

Chương 3628: Gặp lại Tiểu Hi (2) Chương 3628: Gặp lại Tiểu Hi (2)Chương 3628: Gặp lại Tiểu Hi (2)

- Tỷ phu, cái này... chỉ sợ không tốt lắm đâu.

Sở Ấu Chiêu ấp a ấp úng nói, Thanh Hà muội muội còn ở bên ngoài, hơn nữa hắn vừa cùng nhị tỷ...

- Có cái gì không tốt, mau cởi y phục.

Trong lòng Tổ An cũng có chút bực bội, bên ngoài còn có Mộ Dung Thanh Hà chờ đây.

-A?2

Sở Ấu Chiêu mặt đỏ tới mang tai, bất quá hai tay vẫn bắt đầu cởi y phục của mình.

Đợi nàng lấy lại tinh thần, cũng có chút khinh bỉ mình, ta đây là đang làm gì!

Nhưng nghĩ thì nghĩ, y phục vẫn không tự chủ được rơi xuống.

Tổ An vốn đang nghiên cứu công pháp tu luyện lúc trước cho bọn họ, khi ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời giật mình.

- Không cần cởi nhiều như vậy, cởi áo khoác là được, chủ yếu để lát nữa vận công giải nhiệt.

Miễn cho giống Sở Hoàn Chiêu vừa rồi, y phục biến thành nửa trong suốt.

- Vận công?

Sở Ấu Chiêu khẽ giật mình, bỗng nhiên ý thức được có phải mình hiểu lầm cái gì hay không.

- Tiểu Chiêu không nói cho ngươi?

Tổ An sững sờ.

- Ta muốn giúp các ngươi mở rộng kinh mạch, khả năng quá trình có chút đau, hơi nóng...

Trải qua hắn giải thích, Sở Ấu Chiêu thế mới biết mình nghĩ lệch, nhất thời hai gò má đỏ rực.

Đáng giận, Hoàn Chiêu cố ý gạt ta, muốn nhìn ta xấu mặt!

Tiếp xuống Tổ An bắt đầu sự tình vừa rồi, giúp nàng mở rộng kinh mạch.

Lại nói Mộ Dung Thanh Hà ở bên ngoài nghiên cứu công pháp mà Tổ An cho nàng, chỉ có ở cùng Sở ca ca, nàng mới như thiếu nữ yêu đương, còn ngày thường nàng vốn chăm chỉ hiếu học, bằng không cũng không có khả năng tuổi còn nhỏ đã có tu vi như thế.

Bỗng nhiên trong phòng truyền đến thanh âm của Sở ca ca.

- Tỷ phu, nhẹ chút, đau!

Nàng không khỏi trừng to mắt, tình huống như thế nào?

Vừa rồi Sở Hoàn Chiêu ở bên trong kêu như vậy, nàng có thể hiểu được, nhưng hiện tại Sở ca ca cũng kêu như thế.

Chẳng lẽ Tổ đại ca thích nam nhân?

Khuôn mặt của Sở ca ca xác thực rất thanh tú xinh đẹp, khó trách hắn sẽ thích.

Không đúng, đây không phải trọng điểm, trọng điểm là Sở ca ca đang bị khi dễ.

Nàng vô ý thức lấy thương, muốn xông vào cứu người, quan tâm người yêu, cũng không lo được tu vi của Tổ đại ca cao bao nhiêu, mình không phải đối thủ...

Lúc này Khương La Phu và Kỷ Đăng Đồ cũng vừa vặn tới, nghe được thanh âm này, cả hai đều lộn xộn trong gió.

Kỷ Đăng Đồ ngẩng đầu nhìn bốn phía, không sai a, đây là gian phòng của Tế Tửu, thánh địa trong lòng của vô số học sinh.

Sao lại giống như thanh lâu vậy.

- Chúng ta tới không phải lúc sao? Vị Tế Tửu này còn rất biết chơi.

Nhìn nụ cười quỷ dị của hẳn, Khương La Phu tức giận nguýt hắn một cái.

- Ngươi cho rằng ai cũng xấu xa giống ngươi? Trong này nhất định có hiểu lầm.

Sau đó nàng trực tiếp ở ngoài cửa hằng giọng.

- Tế Tửu, Nhị sư huynh trở về.

- Cái gì!

Bên trong truyền đến thanh âm vừa mừng vừa sợ, rất nhanh cửa phòng bị mở ra.

Vừa rồi từ chỗ Thậm Hư Tử biết được đồ vật như Không Thiền Diệp, trong thiên hạ chỉ sợ chỉ có Nhị sư huynh hắn biết, bất quá đối phương lại ở Minh Nguyệt Thành, không nghĩ đến bây giờ lại đưa tới cửa.

- Là ngươi?

Dọc theo con đường này Kỷ Đăng Đồ luôn nghe ngóng Tế Tửu mới là ai, đáng tiếc đối phương không nói, chỉ nói là người quen cũ của hắn.

Như vậy ngược lại càng thêm khó chịu, trong đầu hắn suy tư những người mình nhận thức, sau cùng tìm ra xác suất lớn nhất là đại sư huynh.

Nào biết được cửa vừa mở ra, là tiểu tử ở Minh Nguyệt Thành, nhớ năm đó tiểu tử kia lừa ăn lừa uống, còn lừa gạt nữ nhi của hắn, nghĩ đến liền tức giận.

Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, Mộ Dung Thanh Hà lại không lo được hắn, vội vàng nhìn trong phòng.

- Sở ca ca?

Vừa hay nhìn thấy Sở Ấu Chiêu vội vàng mặc y phục, đỏ mặt cúi đầu, làm thân sắc ba người ở ngoài cửa đều cực kỳ quỷ dị.

- Ngươi...

Ngay cả Khương La Phu cũng có chút khó tin nhìn hắn.

- Sao tiểu tử ngươi có khả năng ưa thích nam nhân?

Hiện trường ngược lại là Kỷ Đăng Đồ không tin nhất, dù sao lúc trước hai người từng cùng một chỗ trao đổi truyện cấm, khẩu vị của đối phương như thế nào là biết cực kỳ rõ ràng.

- Không phải như các ngươi nghĩ!

Nhìn thấy biểu lộ của mấy người, Tổ An biết bọn họ nghĩ tào lao, vội vàng giải thích một lần.

Mấy người nghe vậy thì nhất thời buông lỏng, Khương La Phu nghĩ thầm không nhìn lầm tiểu tử này.

Mộ Dung Thanh Hà thì vui mừng Sở ca ca không có bị xâm phạm, thứ hai cũng vì mình hiểu lầm Tổ đại ca mà cảm thấy xấu hổ.

Kỷ Đăng Đồ thì chấn kinh.

- Lấy thủ đoạn hậu thiên mở rộng kinh mạch, tu vi của ngươi đã đạt tới loại trình độ này!

Hắn thân là thầy thuốc, tự nhiên rõ ràng cái này khó như thế nào, dù y thuật đến trình độ hắn cũng không làm được.

Nhìn hắn chấn kinh, Khương La Phu có chút vui vẻ.

- Ngươi còn không biết sao, hai ngày trước hắn ở kinh thành đại sát tứ phương, Tông Sư, Đại Tông Sư chết dưới tay không biết bao nhiêu, thậm chí ngay cả Địa Tiên cũng bị hắn miểu sát.
Bình Luận (0)
Comment