Chương 3633: Thẻ đánh bạc (2)
Chương 3633: Thẻ đánh bạc (2)Chương 3633: Thẻ đánh bạc (2)
Tổ An có chút hoảng hốt, lúc trước Tang Thiến cũng tốt, Trịnh Đán cũng được, không phải hết thảy đều lấy lợi ích gia tộc làm đầu, thậm chí không tiếc hi sinh hạnh phúc của mình sao.
Mặt khác những nữ tử xuất thân đại gia tộc kia cũng thế.
Hắn lấy lại tinh thần:
- Đầy đủ lợi ích? Ta có thể đoán được ý đồ đến của ngươi, ta quả thật có thể cho ngươi đầy đủ lợi ích, chẳng qua đáng tiếc, ngươi không có đồ vật để ta cảm thấy hứng thú.
Mục đích của nữ nhân này rất rõ ràng là vì Mạnh gia, Đại Vương, tuy bây giờ hai nhà nguyên khí đại thương, nhưng căn cơ còn đó, chỉ cần triều đình ân xá, lại qua trăm năm, bọn họ sẽ khôi phục nguyên khí, kinh thành này vẫn có một chỗ của bọn họ.
Nhưng nếu dựa theo mệnh lệnh trước đó của Hoàng Hậu, như thế cả gia tộc liền xong, nam sung quân, nữ làm nô, một thế gia đỉnh phong sẽ hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này.
- Không, trong tay ta nhất định có đồ vật ngươi cảm thấy hứng thú!
Ánh mắt Mạnh Thiền sáng ngời, hiển nhiên cực kỳ tự tin.
Tổ An nhíu mày:
- Trước tiên nói xem.
Trong lòng hắn có chút hiếu kỳ, nữ nhân này là người thông minh, tự nhiên rõ ràng hậu quả trêu đùa hắn, đến cùng là cái gì để cho nàng đến bây giờ còn tự tin như vậy?
Mạnh Thiền môi đỏ hé mở, do dự một chút lại nói:
- Việc này quan hệ bí mật, có thể đến phòng của Tế Tửu tỉ mỉ trò chuyện hay không.
Thấy đối phương nhíu mày, nàng không khỏi cười nói:
- Tế Tửu tu vi cái thế, không đến mức sợ một cô gái yếu đuối như ta chứ.
- Không cần kích ta.
Tổ An hừ một tiếng.
- Đợi lát nữa nếu để cho ta biết ngươi đang gạt ta, ngươi hẳn phải biết cái giá.
Hắn quay người đi lên núi, Mạnh Thiền mừng rỡ, vội vàng chạy chậm theo sau.
Ai biết Tổ An chỉ phóng ra một bước, thân hình đã ở giữa sườn núi, nàng vừa kinh vừa hoảng, kinh là tu vi của đối phương quả nhiên thâm bất khả trắc, hoảng là mình làm sao có khả năng theo kịp hắn, trên núi không biết có bao nhiêu cấm chế trận pháp, vừa rồi đã ăn đủ đau khổ.
Thời điểm nàng không biết làm sao cho phải, một cỗ nhu lực truyền đến, ngay sau đó cả người nàng có một loại cảm giác cưỡi mây đạp gió.
Đợi lấy lại tinh thần, phát hiện mình đã ở ngoài biệt viện trên đỉnh núi.
Nàng âm thầm thở dài một hơi, mình ngay cả nhìn cũng nhìn không rõ hắn làm như thế nào, hắn trẻ tuổi như thế, là làm sao tu luyện đến nước này.
Tổ An đẩy cửa phòng, nàng vội vàng theo vào.
Tổ An đứng ở trước cửa sổ, đưa lưng về phía nàng, nhìn ánh trăng trên trời, hôm nay ánh trăng rất đẹp. - Nói đi.
Thấy đối phương không có chút phòng bị nào đưa lưng về phía mình, Mạnh Thiền cũng không dám sinh ra suy nghĩ ám sát, nàng hít sâu một hơi, chậm rãi nói:
- Năm đó Bích Tê là người phụ trách sát hại hoàng tử hoàng tôn của tiền triều.
Tổ An nhướng mày, lạnh lùng nói:
- Cái này có quan hệ gì tới ta?
Mạnh Thiền đáp:
- Những ngày này ta chạy ra trốn đông trốn tây, nghe được bên ngoài có một ít truyền ngôn, nói Nhiếp Chính Vương tựa hồ là hoàng tôn của tiền triều?
Tổ An giật mình, trong khoảng thời gian này hắn vội vàng luyện đan cùng tu luyện, ngược lại xem nhẹ những tin tức này, đến cùng là ai lan tin.
Hắn hừ một tiếng:
- Những lời nói vô căn cứ kia, Tú Y Sứ Giả tự sẽ truy tra ngọn nguồn, ngươi sẽ không cầm những tin đồn thất thiệt này tới làm thẻ đánh bạc giao dịch đó chứ?
Mạnh Thiền một mực quan sát phản ứng của hắn, kết quả đối phương từ đầu đến cuối cực kỳ bình tĩnh, để cho nàng nhìn không ra cái gì.
- Tự nhiên không phải, mời Nhiếp Chính Vương quay đầu nhìn ta.
Thần niệm của Tổ An phát giác được tay nàng đưa vào trong ngực, tựa hồ muốn lấy ra cái gì, tò mò quay đầu.
Ai biết đối phương trực tiếp cởi đai lưng, y phục trên người từ đầu vai như tơ trượt xuống, lộ ra thân thể trẻ tuổi mỹ lệ, da thịt trắng nõn như tuyết, bụng dưới bóng loáng bằng phẳng, cái mông đẹp đầy đặn rất tròn, cặp đùi thon dài, làm cho nam nhân nhìn thấy sẽ điên cuồng!
Ở dưới ánh trăng bao phủ, hình dáng nữ nhân sáng bóng động lòng người, trước ngực nàng mang theo một cái yếm màu hồng nhạt, bao bọc che giấu đôi nhũ hoa đầy đặn ở bên trong, dưới hạ thân là cái quần lót màu như cái yếm...
Cũng không biết bởi vì gió đêm lạnh lẽo hay khẩn trương, mà thân thể không tự chủ được run rẩy.
Hô hấp của nàng rõ ràng dồn dập lên, trên da thịt trắng nõn dần dần hiện ra màu đỏ ửng.
Tổ An bình tĩnh nhìn nàng:
- Nói thật, trước kia nghe qua không ít truyền ngôn về ngươi, đều nói ngươi là nữ tử cực kỳ thông tuệ, nhưng hôm nay cách làm của ngươi để cho ta có chút thất vọng.
Mạnh Thiền cắn chặt môi, bờ môi bị nàng cắn đến hơi trắng bệch.
Nàng xác thực am hiểu rất nhiều kế sách, thậm chí bao gồm mỹ nhân kế.
Nhưng đây chẳng qua là nhân vật bày mưu tính kế, chính thức thực hành là phái một số nữ tử từ nhỏ trải qua huấn luyện nghiêm ngặt đi làm, mình còn là lần đầu tiên tự thân cầm đao ra trận, quả nhiên chơi không ra hiệu quả.