Chương 3641: Phu thê vốn là chim cùng rừng (3)
Chương 3641: Phu thê vốn là chim cùng rừng (3)Chương 3641: Phu thê vốn là chim cùng rừng (3)
- Còn việc lớn việc nhỏ nghe ta? Ta bảo ngươi đi khi dễ Tấn Vương Phi lúc nào?
Mạnh Thiền nghĩ đến tiểu tử này ngày thường đàng hoàng, vậy mà làm ra loại sự tình kia, thì càng tức giận.
- Ngươi... làm sao ngươi biết?
Khí thế của Đại Vương nhất thời yếu đi ba phần, trong lòng phiền muộn, nếu ăn vụng được còn tốt, hiện tại không chỉ không ăn được, còn người dính đầy phân.
- Còn có, nếu không phải trước đó chiếm thượng phong ngươi đắc ý vong hình, chạy đi đối phó Tần gia, Mộ Dung gia, chúng ta sẽ kết xuống tử thù với Tổ An saol Mạnh Thiền càng nghĩ càng giận.
Đại Vương buồn bực:
- Không phải ngươi nói phải kích thích họ Tổ một chút sao, hơn nữa sự kiện này là cha ngươi cầm lái.
Mạnh Thiền:
Thấy khuôn mặt nàng lúc xanh lúc đỏ, Đại Vương cũng lo lắng chọc giận nàng, vội vàng nói:
- Những chuyện này đã qua, lại nhao nhao cũng vô dụng, vẫn nên suy nghĩ làm sao cứu người đi.
- Ngươi nói với hắn, ta không làm hoàng đế, ta cái gì cũng không tranh, chỉ cầu có thể làm Vương gia nhàn tản, không, Vương gia cũng có thể không cần, ngươi xinh đẹp như vậy, lại có thủ đoạn, nhất định sẽ làm cho hắn nhả ra. Thấy đối phương mong đợi nhìn mình, Mạnh Thiền chỉ cảm thấy buồn nôn:
- Sự tình ngươi tưởng tượng làm với Tấn Vương Phi, đã bị người khác ở trên thân ta thực hiện rất nhiều lần, mấu chốt là ta còn chủ động.
Cuối cùng nàng không có nói câu này ra, quay người đi ra ngoài, lạnh như băng lưu lại mấy chữ.
- Yên tâm, ngươi không chết được.
Người trúng Vong Ưu Mê Điệt Hương, sau đêm đó sẽ mất đi trí nhớ, bất quá thuốc này cũng không có thần kỳ như vậy, nếu sau khi tỉnh lại nhìn thấy tình huống hiện trường, vẫn rất dễ dàng nhớ lại.
Chỉ thích hợp một số người làm ác xong phất áo đi, không lưu lại dấu vết, để nữ tử từ đầu tới cuối mơ mơ màng màng.
Nhưng nếu trước đó có chuẩn bị, vậy thì không giống.
Nàng sớm viết lại tất cả kế hoạch của mình vào sách, buổi sáng lật xem một phen, lại liên hệ đến tình huống của thân thể, tự nhiên nhớ lại đủ loại chỉ tiết đêm qua.
- Sao ngươi có lòng tin như vậy?
Đại Vương còn muốn hỏi, lại thấy lúc nàng bước lên cầu thang, hai chân có chút mất tự nhiên, bình thường đi đường là hai chân thay thế liên tục đi lên, nhưng nàng lại từng bước một chậm rãi bước đi, phải nắm lấy lan can mới có thể ổn định thân hình, dường như chân không đóng lại được.
Tuy những năm này hắn bị trông giữ rất nghiêm, nhưng dù sao cũng là Vương gia, Khâu Tam từng tìm gái cho hắn thể nghiệm mấy lần.
Thấy thế hắn làm sao còn không rõ, nhất thời giận tím mặt:
- Tiện nhân ngươi, vừa rồi mắng ta mắng ác như vậy, ta còn tưởng ngươi băng thanh ngọc khiết, kết quả sớm đã đưa mình cho hắn, khó trách có thể giành lấy tự do!
Trong đầu hắn xuất hiện vô số hình ảnh, nàng đến cùng trải qua cuồng phong bạo vũ như thế nào mới biến thành như vậy.
Ngày thường mình ngay cả đụng cũng không nỡ đụng, người ta lại nằm lên mãnh liệt dập, còn điên cuồng vung roi.
Mạnh Thiền quay đầu, lạnh lùng nhìn hắn:
- Ngươi đến cùng còn muốn sống hay không? Ngày thường Đại Vương có chút sợ nàng, bây giờ bị trừng một cái, vậy mà không dám nói lời nào.
Mạnh Thiền mặt đầy sương lạnh.
- Muốn sống thì quên sự tình hôm nay, một khi bị người khác biết, ngươi cảm thấy sẽ có hậu quả gì?
Đại Vương nhất thời rùng mình, đặc biệt là nghĩ đến đêm đó Tổ An đứng giữa không trung, như Ma Thần nhìn xuống Mạnh gia.
Nếu để danh tiếng của hắn bị hao tổn, lấy thân phận địa vị của đối phương bây giờ, cũng không cần tự mình động thủ, sẽ vô số người giúp hắn để cho mình ngoài ý muốn tử vong.
Đổi chỗ suy xét, hắn khẳng định cũng sẽ không bỏ qua đối phương.
Vừa nghĩ như thế, lửa giận của hắn nhất thời biến mất sạch sẽ, thấp giọng nói.
- Hiểu rồi.
Nhìn thấy bộ dáng của hắn, Mạnh Thiền âm thầm thở dài, cuối cùng không có nói gì, vịn lan can chậm rãi rời phòng giam.
Khuôn mặt nàng sớm đã đỏ rực, vốn không muốn cho trượng phu biết, ai nghĩ tới gia hỏa kia ngày bình thường chậm chạp, phương diện này lại mẫn cảm như thế.
Sớm biết như vậy, thì nên nghỉ ngơi mấy ngày lại tới, nói đến còn không phải lo lắng hắn tuyệt vọng làm ra việc ngốc gì saol
Nàng khẽ mím môi, từng màn đêm qua tất cả đều nhớ lại, gia hỏa kia bề ngoài nhìn tuấn dật xuất trần, kết quả cởi y phục ra thì giống như trâu.
Loại cảm giác dục tiên dục tử kia, hiện tại nàng nhớ tới tim còn đập nhanh, trong hoa tâm lại ẩn ẩn chảy ra dâm thủy.
Cùng hắn một đêm, còn vui sướng hơn trước đó sống mười mấy năm cộng lại...
Ai nha, Mạnh Thiền a Mạnh Thiền, ngươi đang suy nghĩ gì, còn biết xấu hổ hay không!...
Nhìn nàng thất tha thất thểu biến mất, thần sắc của Đại Vương phức tạp không gì sánh được.
Nhớ lại vừa rồi nhìn thấy bộ dáng của nàng, mặt mũi nàng hồng nhuận phơn phớt, tựa hồ kiều diễm hơn ngày bình thường.
Lại nhìn thấy nàng lúc này đi đường không đóng chân lại được, họ Tổ kia mạnh như vậy sao?