Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3657 - Chương 3657: Ảnh Nguyệt Hồ (2)

Chương 3657: Ảnh Nguyệt Hồ (2) Chương 3657: Ảnh Nguyệt Hồ (2)Chương 3657: Ảnh Nguyệt Hồ (2)

Hắn nhớ lại lúc trước mình vừa ăn viên thuốc này, lúc đó tư chất của hắn thấp, trong cơ thể rất nhiều tạp chất, tu vi và tư chất của Khương La Phu cao, tạp chất khẳng định ít hơn, nhưng vẫn sẽ có.

- Sao ngươi không nói sớm!

Khương La Phu nhất thời xấu hổ, không còn cao lạnh như ngày thường, vội vã quay người chạy vào phòng, thân phận của nàng ở học viện, trong sân tự nhiên cũng có bể tắm thiên nhiên.

Tổ An ho nhẹ.

- Khương tỷ tỷ ngươi chậm rãi tắm, †a đi trước.

Người ta tắm rửa, hắn tự nhiên không tiện tiếp tục lưu lại nơi này.

- Đừng đi, ngươi tiến đến. Bên trong truyền đến thanh âm của Khương La Phu.

Tổ An.

-?2

Trong đầu không tự chủ được hiện ra hình ảnh Khương La Phu ở bên hồ tắm cởi tất chân.

Hắn giật mình, vội vàng tập trung ý chí.

- Cái này chỉ sợ không tốt lắm đâu?

- Ngươi nghĩ đi đâu, ta có việc nhờ ngươi giúp một tay!

Thanh âm của Khương La Phu có chút hờn dỗi.

Tổ An buông lỏng một hơi, lúc này mới tiến vào biệt viện.

- Vào đây, ở chỗ này.

Thanh âm của Khương La Phu tựa hồ còn kèm theo tiếng nước.

Tổ An đi tới hậu viện, chỉ thấy giữa một rừng cây xanh um tươi tốt, mơ hồ có thể thấy được bể tắm bốc hơi nóng, Khương La Phu đang ngâm ở bên trong, bả vai trắng nõn mượt mà lộ ở bên ngoài.

Mặt nước ẩn ẩn bao phủ một tầng sương trắng, che hơn phân nửa phong tình ở dưới nước, bất quá vẫn có thể nhìn thấy một số hình dáng như ẩn như hiện, cực kỳ chọc người.

Tổ An kinh ngạc, tốc độ cởi y phục này cũng quá nhanh đi, sắp bằng ta rồi.

- Ngươi đừng nhìn trong nước, lấy tu vi của ngươi bây giờ, chắc hẳn trận pháp của bể tắm này không có cách nào ngăn cản được tâm mắt của ngươi.

Khương La Phu một tay che ngang trước ngực, dù trong miệng thẹn thùng, trên mặt lại cực kỳ tự nhiên. - Rõ ràng là ngươi gọi ta vào nha.

Tổ An xoay người sang chỗ khác, có chút buồn bực nói, nếu như ở kiếp trước, loại hành vi này gọi là tiên nhân khiêu?

Khương La Phu nhếch miệng.

- Chủ yếu là ta vốn có việc gấp muốn đi ra ngoài, hết lần này tới lần khác sau khi ăn thuốc này của ngươi cần tắm rửa, hơn nữa hiện tại thân thể tựa hồ có chút suy yếu mệt mỏi, xem ra trong thời gian ngắn không có cách nào động thủ, chỉ có thể nhờ ngươi giúp một tay, việc này chắc hẳn ngươi cũng rất tình nguyện giúp đỡ.

- Chuyện gì?

Tổ An giật mình.

Thần sắc của Khương La Phu cũng trở nên nghiêm túc.

- Tiểu Hi có khả năng xảy ra chuyện. - Cái gì!

Tổ An kinh hãi.

- Trước đó sư huynh mang nàng đi tới Đồng La Sơn ở phụ cận kinh thành, Tiểu Hi nói nàng luyện chế một loại đan dược nào đó, vừa vặn trong Đồng La Sơn có, sư huynh nghĩ nàng xác thực cần rèn luyện nhiều một chút, lại thêm Đồng La Sơn ở phụ cận kinh thành, đã sớm bị quân đội càn quét qua rất nhiều lần, không tồn tại Hung thú đẳng cấp cao nguy hiểm gì, cho nên đồng ý để nàng đi, sư huynh thì vào học viện trước.

Thần sắc Khương La Phu lo lắng.

- Thế nhưng cách thời gian ước định đã qua ba ngày, Tiểu Hi còn chưa trở lại. - Vì sao không sớm nói cho ta?

Tổ An nhất thời bối rối.

- Sư huynh của ta, tuy ngày thường cà lơ phất phơ, nhưng cực kỳ quan tâm Tiểu Hi, phòng bị bất luận nam tử trẻ tuổi nào đánh chủ ý lên nàng, mà ngươi nổi tiếng háo sắc, hắn tự nhiên sẽ phòng bị ngươi.

Thần sắc Khương La Phu cổ quái.

- Hơn nữa hắn nói cái gì phải đặc biệt đề phòng bên trong, miệng thường xuyên lẩm bẩm Bạch lão sư, Cao hiệu trưởng có quan hệ với ngươi... cái này là ám hiệu giữa các ngươi sao.

Tổ An.

Tốt ngươi cái Kỷ Đăng Đồ, ta hảo ý cho ngươi xem kết tinh trí tuệ của tiền nhân, kết quả ngươi quay đầu liền đánh giá ta như vậy?

Khương La Phu nói tiếp.

- Vốn lên núi hái thuốc, trì hoãn một hai ngày rất bình thường, mới đầu sư huynh không có coi là chuyện to tát, có điều hắn mỗi ngày chờ ở cửa thành, nhưng không chờ được, rốt cục có chút hoảng, sau đó thẳng thắn ra khỏi thành đi Đồng La Sơn tìm Tiểu Hi, còn ủy thác †a chờ ở cửa thành, vạn nhất Tiểu Hi trở về cùng hắn bỏ lỡ thì không tốt.

- Kết quả ta chờ mấy ngày, không chỉ không chờ được Tiểu Hi, ngay cả sư huynh cũng không liên lạc được.

Khương La Phu trầm giọng nói.

- Trước đó ta cố ý cho hắn bồ câu đưa tin của học viện, dùng để lan truyền †in tức, những chim bồ câu này trải qua huấn luyện nghiêm ngặt, thậm chí trên người còn có trận pháp của đại sư huynh, dùng để phòng ngự cung tiễn thậm chí chim ưng... theo lý thuyết sẽ không xảy ra vấn đề, nhưng đã vài ngày cũng không thấy bóng dáng, ta lo lắng xảy ra chuyện, nên dự định đi qua nhìn một chút.

Tổ An trầm giọng nói.

- Ăn Tẩy Tủy Đan xác thực suy yếu một đoạn thời gian, ngươi an tâm luyện hóa dược lực, việc này giao cho ta, ngươi có biết phạm vi đại khái của bọn họ không.
Bình Luận (0)
Comment