Chương 3660: Không biết nguy hiểm (3)
Chương 3660: Không biết nguy hiểm (3)Chương 3660: Không biết nguy hiểm (3)
Tổ An khẽ gật đầu, sau đó mũi chân điểm một cái, cả người bay đến không trung, tiến vào hạch tâm của Đồng La Sơn.
Bay một hồi, rừng cây phía dưới càng ngày càng rậm rạp, rất nhiều nơi cây cối dây leo che lấp mặt trời, nhân loại rất khó đặt chân.
Giữa rừng núi bao phủ một tầng sương mù trắng, càng vào trong, những vụ khí kia càng dày đặc.
-A?
Tổ An dần dần phát giác được không thích hợp, những sương mù này không khỏi quá nồng, đã vượt xa vụ khí bình thường giữa rừng núi. Hơn nữa những sương mù này tựa hồ có công năng ngăn cách thần thức, ngay cả hắn cũng không thể không hạ thấp độ cao mới có thể tra rõ ràng tình huống phía dưới.
Tổ An đứng ở trên ngọn một cây đại thụ, liếc nhìn bốn phía, sau đó lấy ra Ngọc Tông, câu thông động vật ở phụ cận.
Tuy theo thần thức của hắn càng ngày càng cường đại, cơ hội dùng Ngọc Tông tương đối ít, nhưng rất nhiều thời điểm đặc thù, Ngọc Tông này vẫn có hiệu quả.
Quả nhiên, rất nhanh hắn đã thành lập được liên hệ với động vật nhỏ trong rừng, có chim sẻ, có lợn rừng, có con thỏ...
Trong đầu xuất hiện vô số tin tức, phảng phất như xem màn hình camera của bảo vệ.
Rất nhanh, hắn cảm giác được những động vật này tựa hồ tràn ngập hoảng sợ, phảng phất như gặp phải vật vô hình, hoặc động vật không cách nào miêu tả hoảng sợ cụ thể là cái gì, hắn chỉ cảm nhận được một mảnh tử ý.
Hiển nhiên đồ vật để chúng nó sợ hãi có quan hệ tới màu tím.
Ngay sau đó tâm niệm hắn khẽ động, tựa hồ nhìn thấy tình báo hữu dụng.
Thân hình lóe lên đã biến mất ở phương xa, chỉ còn lại ngọn cây hơi chập chờn.
Rất nhanh hắn đi tới phụ cận một hồ nước nhỏ, nơi này không phải Ảnh Nguyệt Hồ.
Bờ nước có một doanh địa vứt bỏ, xem ra trước đây không lâu có người cắm trại ở chỗ này.
Hắn ngồi xổm xuống, nhìn một số bột phấn màu vàng nhạt ở ngoài doanh địa, đây là phân và nước tiểu của Cự Long, ban đầu ở trong núi ngoài Minh Nguyệt Thành, Kỷ Tiểu Hi cũng vung nó phòng bị các loại Hung thú tới gần.
Xem ra nàng quả nhiên từng tới nơi này!
Hắn tỉ mỉ quan sát dấu vết của doanh địa, trong lòng không khỏi trâm xuống, có rất nhiều dấu chân tán loạn, hiển nhiên lúc đó trong doanh địa không chỉ có một mình nàng.
Cô nàng kia quá thiện lương, dễ dàng tin người, có lúc nhân tâm còn đáng sợ hơn Hung thú.
Hắn cẩn thận điều tra hiện trường, kinh nghiệm làm Tú Y Sứ Giả để hắn ở phương diện này cũng là lão thủ, rất nhanh phán đoán ra hình thức ban đầu.
Nơi này không có dấu vết tranh đấu, nghĩ đến hẳn không phải những người kia đối phó Tiểu Hi.
Nhìn lầu vải không kịp thu, lửa trại nồi bát rơi trên đất, hẳn là những người kia vội vàng rút đi, đang tránh né đồ vật đáng sợ gì đó.
Tổ An còn ở trên nhánh cây đứt gãy tìm được một số vết máu màu đen, xem ra là có người bị thương.
May mắn hiện trường không có tìm được thi thể gì, chứng minh tạm thời còn không người tử vong.
Coi như gặp phải Hung thú ăn người, phụ cận cũng sẽ có mảnh nhỏ thi thể lưu lại, không có khả năng ngay cả xương cốt cũng nuốt.
Đồng thời xung quanh nơi này không tìm được dấu vết tương tự. Chỉ bất quá bọn hắn đến cùng đang tránh né cái gì, chẳng lẽ cũng là đồ vật màu tím mà những động vật nhỏ kia sợ hãi?
Tổ An nỗ lực triệu hoán động vật nhỏ, nhưng phát hiện động vật ở xung quanh cực kỳ thưa thớt, hơn nữa cả đám đều xao động bất an, rất khó nghe hắn khống chế.
Hắn nhìn về phía sương trắng ở xung quanh càng ngày càng đậm, hừ lạnh, bay đến giữa không trung, từ trong ngực lấy ra một cái trận bàn, ở phía trên nhanh chóng gảy, ngay sau đó lấy ra mấy chục trận kỳ, những trận kỳ kia hóa thành từng đạo từng đạo kim quang bắn về các phương hướng.
Rất nhanh một Tụ Phong Trận hình thành, không khí trong núi rừng bắt đầu lưu động, ngay sau đó gió càng lúc càng lớn, thổi đến sương trắng mỏng manh. Hắn lại thả ra thần thức, tuy vẫn bị những sương trắng kia ảnh hưởng, nhưng phạm vi bao trùm lớn hơn vừa rồi rất nhiều.
Mấy ngày này hắn xém chút phá sản, trừ luyện đan ra, luyện chế những trận bàn, trận kỳ này cũng phí tiền.
Nói đến thất kỹ trong Bão Phác Chân Kinh, cơ bản mỗi một loại đều cực kỳ đốt tiền, cũng không biết năm đó Bão Phác Chân Quân làm sao có nhiều tiền như vậy.
Hắn ở trong núi rừng phi hành dò xét lên, bây giờ hắn phảng phất như một ra-đa siêu lớn, tiến hành trải thảm tìm tòi trong Đồng La Sơn, tuy phương pháp đần chút, nhưng hữu hiệu.
Đương nhiên hết thảy đều xây dựng ở trên thực lực của hắn cường đại, đổi lại Đại Tông Sư khác đến, đoán chừng chỉ có thể thành mắt mù.
Bỗng nhiên thần sắc của hắn khế động, hắn có thể cảm giác được nguyên tố ở hướng đông bắc có ba động nhỏ nhẹ, phảng phất như đang chiến đấu.
Thân hình hắn lóe lên, nhanh chóng bay đi, rất mau tìm đến nơi khởi nguồn.
Hắn không khỏi vui vẻ, bởi vì hắn liếc mắt liền thấy thiếu nữ xinh xắn lanh lợi dưới đại thụ, váy xanh có thể để cho lòng người thoáng cái bình tĩnh lại, túi thuốc tỉnh xảo bên hông càng tăng thêm mấy phần xinh xắn đáng yêu.