Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3661 - Chương 3661: Quái Vật Giết Không Chết

Chương 3661: Quái vật giết không chết Chương 3661: Quái vật giết không chếtChương 3661: Quái vật giết không chết

Kỷ Tiểu Hil

Vẫn giống như năm đó, thân hình nhỏ nhắn, cả người mềm manh, da mặt như trẻ sơ sinh để người muốn nhéo một cái.

Xung quanh nàng còn vây mấy nam nữ trẻ tuổi, tựa hồ tất cả đều bảo vệ nàng.

Đám người này đều bị thương, đang sợ hãi đối mặt một kẻ địch khủng bố.

Một bóng quỷ toàn thân lấp lóe ngọn lửa màu tím, đang phát ra tiếng cười thê lương, du tẩu ở xung quanh mọi người, thỉnh thoảng nỗ lực đột phá vòng vây của bọn họ.

Những người kia ra sức phản kích, đáng tiếc chiêu thức của bọn họ đánh lên người đối phương, hỏa diễm run run, không có chút tổn thương.

- Chúng ta công kích vô hiệu với nó!

Những người kia tuyệt vọng hô hào.

Chỉ có trung niên đứng ở phía trước toàn thân bốc kim quang, bao phủ đám người này, mới khiến Tử Viêm Quỷ không cách nào tiến đến.

Bất quá hộ tráo càng ngày càng ảm đạm, đoán chừng chống đỡ không được mấy giây.

Trong lòng Tổ An hơi động, vừa rồi mình cách xa như vậy, phát giác được nguyên khí ba động hẳn là trung niên này tạo ra, đây hẳn là át chủ bài bảo mệnh của hắn, đáng tiếc Tử Viêm Quỷ quá mức cường đại, căn bản chống đỡ không bao lâu.

Nhìn toàn thân quái vật kia bốc lên ngọn lửa màu tím, hắn suy nghĩ chẳng lẽ này là tồn tại màu tím mà những động vật kia hoảng sợ?

Tuy miêu tả rất nhiều, nhưng tất cả suy nghĩ chỉ phát sinh trong nháy mắt, trung niên kia hét lớn.

- Ta nhịn không được, Kỷ cô nương ngươi chạy mau, đợi lát nữa ta đến ngăn chặn quái vật này, người khác chia nhau chạy, có thể chạy một cái tính một cái!

- Ta còn có đan dược liệu thương khôi phục, ngươi nhanh ăn vào!

Kỷ Tiểu Hi không thể chạy trước, vội vàng lấy ra mấy viên đan dược đưa tới.

- Không kịp...

Trong mắt trung niên kia lóe lên vẻ tuyệt vọng, sau một khắc hộ tráo bị đánh phá, cả người phun máu tươi uể oải ngã trên mặt đất, hắn muốn ngăn cản quái vật kia, đáng tiếc tốc độ của Tử Viêm Quỷ quá nhanh, trong nháy mắt tránh đi hắn, giết vào trong đám người.

Mọi người tuyệt vọng, công kích của bọn họ vô hiệu với Tử Viêm Quỷ, hiện tại ngay cả thời gian chạy trốn cũng không có, chỉ có thể một phương diện bị tàn sát.

Đúng lúc này, một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống, tử khí trên người Tử Viêm Quỷ lấy tốc độ mắt trần có thể thấy bị dập tắt, sau đó thân thể đông lạnh thành một tượng đá.

Mấy người xoa mắt, quái vật vừa rồi mạnh đến mức để bọn hẳn tuyệt vọng, cứ như vậy không còn?

Đến cùng xảy ra chuyện gì?

- Tiểu Hi, ngươi không sao chứ?

Lúc này mọi người mới phát hiện bên cạnh nhiều một bóng người, không khỏi giật mình, vội vàng cầm binh khí ra nhắm ngay hẳn.

Thẳng đến nhìn thấy là một nam tử trẻ tuổi tuấn dật, mới buông lỏng một hơi.

Kỷ Tiểu Hi thấy rõ là hắn, đôi mắt trợn thật lớn, vừa mừng vừa sợ.

- Tổ ca ca?

Tổ An sờ tóc nàng.

- Ta tới chậm, để ngươi gặp phải nhiều nguy hiểm như vậy.

Mọi người trừng to mắt, bọn họ đều rõ ràng thân thể Kỷ Tiểu Hi đầy độc dược, trước đó gặp phải kẻ xấu xa, muốn đùa giỡn nàng, kết quả vừa chạm thân thể nàng, liền bị độc đến kêu cha gọi mẹ, người này lại trực tiếp lấy tay đi sờ, chẳng phải...

Bất quá ngoài dự liệu của bọn họ, không có chuyện gì phát sinh. Thậm chí ngay cả Kỷ Tiểu Hi cũng không kháng cự đối phương sờ đầu, hơn nữa thần thái còn cực kỳ thân mật.

Giữa sân có mấy nam nhân tâm đều nát, dù sao Kỷ Tiểu Hi đáng yêu như thế, tính tình lại ôn nhu thiện lương, ai không thích.

Lúc này Kỷ Tiểu Hi chợt nhớ tới cái gì, vội vàng kéo váy đi tới bên cạnh đại hán, từ trong ngực lấy ra mấy viên dược hoàn, lo lắng nói.

- Tôn đại ca, nhanh ăn thuốc này.

Mắt mũi của đại hán kia chảy ra máu tươi, cả người hơi thở mong manh, thấy thế lắc đầu.

- Kỷ cô nương không cần lãng phí linh dược, ta đã đèn cạn dầu, còn miễn cưỡng dùng chiêu kia, càng không cứu được.

Kỷ Tiểu Hi điều tra tình huống thân thể của hắn, nước mắt giống như trân châu rơi xuống.

- Tôn đại ca, nếu không phải vì cứu ta, ngươi sẽ không như thế...

Đại hán kia thoải mái cười một tiếng.

- Năm đó nếu không phải cô nương cứu giúp, ta sớm đã không còn. Sống lâu nhiều năm như vậy, hôm nay còn có thể báo đáp ân cứu mạng năm đó, đã kiếm lời.

Nhìn thấy hắn thoải mái, Kỷ Tiểu Hi càng thương tâm, mấy nam nữ trẻ tuổi khác cũng tinh thần suy sụp, dù sao kề vai chiến đấu lâu như vậy, cũng có cảm tình.

Đúng lúc này Tổ An mở miệng nói.

- Ai nói ngươi sẽ chết, đừng quá nản chí. Hắn có chút thưởng thức tâm thái của đối phương, ở bên cạnh điều tra mạch đập.

- Tổ ca ca...

Kỷ Tiểu Hi nghỉ ngờ nhìn hắn, lấy y thuật của nàng tự nhiên nhìn ra thương thế của Tôn đại ca quá nặng, căn bản không cứu được.

Tổ An cũng không trả lời, điểm lên người Tôn Hải, từng luồng từng luồng nguyên khí tinh thuần chuyển vận qua.

Sắc mặt của Tôn Hải nhanh chóng hồng nhuận, trên mặt hắn lộ ra vẻ chấn kinh, bởi vì hắn rõ ràng cảm giác được thân thể của mình bắt đầu khôi phục, từng sợi sinh cơ lưu chuyển toàn thân.
Bình Luận (0)
Comment