Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3664 - Chương 3664: Thi Thể Biến Mất (2)

Chương 3664: Thi thể biến mất (2) Chương 3664: Thi thể biến mất (2)Chương 3664: Thi thể biến mất (2)

- Xác thực không có.

Vẻ mặt Tổ An nghiêm túc.

- Trước đến nơi đó xem một chút đi.

Rất nhanh đoàn người đi tới doanh địa trước đó, nữ đệ tử Mai Nhu kinh hô, chỉ vào một lầu vải đứt gãy.

- Trước đó Vương Thiệu nằm ở chỗ này, sao bây giờ không thấy?

- Còn có Hà Lỗ, trước đó hắn ngã ở nơi này.

Thường Thiên chỉ vào một chỗ khác, nghi hoặc không gì sánh được.

Lúc này sắc mặt Diêu Phương trắng bệch.

- Bọn họ sẽ không bị quái vật kia ăn chứ.

Lời vừa nói ra, thân thể mấy đệ tử học viện run lên, loại sự tình này quá tàn khốc với bọn hắn.

Tổ An lắc đầu.

- Hẳn không đến mức, nếu quái vật ăn, vẫn sẽ còn lại một số di hài hoặc mảnh vỡ y phục, xung quanh đây đều không có.

- Vậy bọn hắn đi nơi nào?

Kỷ Tiểu Hi nháy mắt, vô ý thức dựa vào bên người Tổ An, địa phương quỷ dị này để cho nàng sợ hãi, chỉ có ở bên người Tổ ca ca mới có đầy đủ ấm áp.

- Ta trước dẫn các ngươi ra ngoài, về sau triều đình sẽ phái người qua bên này chuyên môn điều tra.

Tổ An trầm giọng nói, việc cấp bách là đưa những người này bình an ra ngoài, đằng sau mình sẽ từ từ điều tra, trước mắt xem ra tình huống ở Đồng La Sơn có chút nghiêm trọng.

Nghe có thể ra ngoài, mấy đệ tử học viện tinh thần phấn chấn, địa phương quỷ quái này bọn họ là một khắc cũng không muốn ở thêm.

Chỉ có Lục Bắc chần chờ.

- Nếu không chúng ta lại ở phụ cận tìm một chút, Vương huynh, Hà huynh cùng chúng ta tiến đến, trước đó còn cảnh báo cứu chúng ta, nếu để bọn họ phơi thây hoang dã ta một mình chạy trốn, có chút băn khoăn.

Nghe hăn nói như vậy, bọn người Diêu Phương lộ vẻ xấu hổ.

Lúc này Tổ An mở miệng nói.

- Không cần tìm, trước đó ta đã tìm ở phụ cận, phạm vi thân niệm bao trùm càng lớn hơn các ngươi đi tìm, ta không †ìm được, các ngươi đi tìm cũng vô dụng, hiện tại trọng yếu nhất là bình an trở về, mang tình báo nơi này ra ngoài, sự tình sau đó không phải là các ngươi có thể tham dự.

Hẳn vừa nói vừa suy nghĩ sau khi trở về sẽ thương nghị với đám người Nhan Tiện Cổ một chút, đồng thời xem triều đình có bô lão nào biết lai lịch của Tử Viêm Quỷ không.

Nghe hắn nói như vậy, Lục Bắc tự nhiên không tiện lại nói cái gì.

Rất nhanh đoàn người đi ra ngoài, sương mù trong núi dân dân trở nên nồng lên, hơn nữa khác sương trắng lúc đầu, lần này trong khói ẩn ẩn mang một tia tử ý.

- Tổ ca ca, trời giống như tối.

Kỷ Tiểu Hi nhút nhát nói.

Tổ An gật đầu, đột nhiên hỏi. - Đúng rồi, có nhìn thấy cha ngươi không?

- Cha ta cũng tới?

Kỷ Tiểu Hi giật mình.

- Đương nhiên, ngươi nhiều ngày như vậy không trở vê, hắn còn không lo lắng chết, nghe tiểu di của ngươi nói hắn đến Đồng La Sơn tìm ngươi.

Tổ An đáp.

- Không có nhìn thấy, hỏng bét, bây giờ trong núi này nguy hiểm như vậy, phụ thân hắn...

Kỷ Tiểu Hi lo lắng muốn khóc.

- Đều là ta không tốt, nhất định phải tùy hứng đi hái thuốc, bằng không sẽ không xuất hiện loại chuyện này.

- Yên tâm đi, cha ngươi thâm tàng bất lộ, tự vệ không có vấn đề.

Tổ An có chút hiếu kỳ. - Ngươi không phải cô nương tùy hứng, đến cùng thuốc gì đáng giá ngươi đến hái?

Đồng La Sơn này có chút dược tài không tệ, nhưng cách kinh thành quá gần, thường xuyên có người tới, nên rất khó sinh ra thiên tài địa bảo gì, đến cùng là cái gì để nàng vừa mắt.

Kỷ Tiểu Hi đỏ mặt, nhỏ giọng nói.

- Ta đến bên này hái Thủ Dương Thảo.

- Thủ Dương Thảo?

Tổ An giật mình.

- Đây là dược tài cho nam nhân cố bổn bồi nguyên, ngươi hái cái này làm gì?

- A, bây giờ Tổ ca ca ngươi lại nghiên cứu dược tài sâu như vậy?

Thấy hắn chuyên nghiệp như thế, đôi mắt Kỷ Tiểu Hi rạng rỡ phát sáng. Hiện tại Tổ An không tiện giải thích sự tình Bão Phác Chân Kinh với nàng, đột nhiên trong lòng có chút minh ngộ.

- Lão gia hỏa Kỷ Đăng Đồ này quá không ra gì, mình làm đến hư thân thể, lại để nữ nhi luyện chế loại thuốc này cho hăn!

Kỷ Tiểu Hi vội vàng khoát tay.

- Không có quan hệ gì tới phụ thân, là cố ý hái cho Tổ đại ca ngươi...

Tổ An.

Hắn mộng bức, có quan hệ gì tới ta.

Kỷ Tiểu Hi cúi đầu nhỏ giọng nói.

- Phụ thân nói ngươi... nói ngươi tham hoa háo sắc, bên người nữ tử một cái tiếp một cái, hơn nữa tất cả đều là loại nội mị, rất hao tổn tinh huyết của nam tử, nói thân thể ngươi nhất định thâm hụt, y thuật của cha ta rất tốt, hắn nói như vậy khẳng định có đạo lý, cho nên ta mới...

Mấy người bên cạnh hắn thần sắc quỷ dị, từng cái muốn cười lại không dám cười, không nghĩ Tế Tửu còn có một mặt như thế.

Tổ An bi phẫn.

- Đó là cha ngươi bôi nhọ ta, thân thể ta rất tốt, chỗ nào cần cái đồ chơi này!

Hắn cũng minh bạch vì sao Kỷ Đăng Đồ cố ý bôi nhọ hắn ở trước mặt con gái, đoán chừng lo lắng mình tiếp cận Tiểu Hi, muốn Tiểu Hi biết mình là hoa tâm đại củ cải, sau đó sẽ không bị ta "lừa gạt".
Bình Luận (0)
Comment