Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3665 - Chương 3665: Đánh Lén

Chương 3665: Đánh lén Chương 3665: Đánh lénChương 3665: Đánh lén

Thật là một hỗn đản!

Thiệt thòi ta còn chuyên môn viết nhiều tiểu thuyết đặc sắc như vậy đưa cho hắn!

Kỷ Tiểu Hi thân mật nói.

- Tổ ca ca ngươi không cần lo lắng, thực ra rất nhiêu bệnh nhân cũng không tiện thừa nhận, bất quá ngươi còn trẻ, ta giúp ngươi điều dưỡng một chút sẽ khôi phục.

Tổ An.

Nhìn vẻ mặt đối phương thành thật, bộ dáng chuyên nghiệp, Tổ An biết hiện tại nàng đã triệt để tiến vào trạng thái thầy thuốc.

Kỷ Đăng Đồ hôn đản, loại chuyện này để hắn giải thích cũng không cách nào giải thích!

Lúc này bỗng nhiên trong lòng hắn hơi động, nhìn hướng tây bắc.

- Sao vậy Tế Tửu?

Mấy người khác sớm đã chim sợ cành cong, nhìn thấy phản ứng của hắn nhất thời nắm chặt binh khí.

- Nguyên khí bên kia tựa hồ có chút hỗn loạn, hẳn có người đang chiến đấu.

Tổ An trầm giọng nói.

- Có phải là cha ta hay không?

Kỷ Tiểu Hi khẩn trương bắt cánh tay hắn lại.

Tổ An suy nghĩ xác thực có khả năng, tuy Kỷ Đăng Đồ hố hắn, nhưng nể tình Tiểu Hi, cũng không thể thấy chết không cứu.

Chỉ bất quá địa phương chiến đấu cách nơi này xa xôi, nhiều người như vậy cùng đi khẳng định không kịp.

Tâm niệm khẽ động, hắn lấy ra một trận bàn, sau đó vung ra mấy cờ xí cắm ở xung quanh, rất nhanh một lồng ánh sáng trong suốt bao phủ mọi người ở bên trong.

Hắn giao trận bàn cho Kỷ Tiểu Hi.

- Các ngươi chờ ở chỗ này, không rời phạm vi trận pháp sẽ an toàn, ta qua bên kia nhìn một chút.

Bát Môn Kim Tỏa Trận này phòng ngự vẫn tương đối cường hãn, loại quái vật vừa rồi một lát căn bản không công phá được, cho dù có quái vật càng lợi hại, trận pháp này cũng có thể kiên trì một lúc, đến thời điểm mình đã kịp thời trở về.

Suy nghĩ một chút lại đưa cho nàng một lá bùa vàng, ở bên tai nàng nói nhỏ vài câu.

Sau đó bảo mấy đệ tử học viện cùng một chỗ phối hợp Kỷ Tiểu Hi, lúc này mới nhanh chóng bay đi.

Tổ An bay về phía tây bắc, ước chừng bay một nửa khoảng cách, bỗng nhiên trong lòng hơi động, cúi đâu nhìn về phía mặt đất, chỗ đó có hai bóng người, trên người mặc tựa hồ là y phục của đệ tử học viện.

Hắn rất nhanh hạ xuống ở trước mặt hai người kia.

- Các ngươi là ai?

Lúc nói chuyện quan sát hai người, tướng mạo thường thường không có gì lạ, loại ném vào trong đám người sẽ nhận không ra.

Y phục trên người có nhiều chỗ tổn hại, phía trên còn lưu lại vệt máu, tựa hồ trải qua khổ chiến. Sắc mặt hai người đều tái nhợt, khí tức hỗn loạn, hẳn là bị thương không nhẹ.

- Chúng ta là đệ tử học viện đến rèn luyện, ngươi là ai?

Hai người cảnh giác nhìn hắn, âm thâm nắm chặt binh khí.

Tổ An nhướng mày.

- Ta là Tế Tửu học viện, vừa vặn tới điều tra sự tình biến dị ở Đồng La Sơn.

- Nguyên lai là Tế Tửu đại nhân!

Hai người buông lỏng một hơi, vội vàng hành lễ.

- Xin Tế Tửu cứu mạng, chúng ta vốn cho rằng phải chết ở chỗ này.

- Các ngươi làm sao bị thương?

Tổ An trầm giọng hỏi, bây giờ Đồng La Sơn này quá quỷ dị, bất luận tình báo gì cũng hữu dụng. Hai người liếc nhau.

- Chúng ta đụng phải một quái vật màu tím, quái vật kia quá kinh khủng, chúng ta căn bản không phải đối thủ, may mắn trên người có chút vật hộ thân, lúc này mới may mắn chạy trốn.

- Bộ dáng của quái vật kia như thế nào?

Tổ An hỏi.

- Toàn thân màu tím, nhìn giống như quỷ trong tiểu thuyết.

- Tựa hồ toàn thân có ngọn lửa màu tím, bất kể chúng ta công kích thế nào tựa hồ cũng không thương tổn được nó....

Hai người ngươi một lời ta một câu, miêu tả quái vật trong ấn tượng.

Tổ An suy nghĩ hai người hẳn gặp Tử Viêm Quỷ, xem ra trong núi này Tử Viêm Quỷ còn không chỉ một con.

Cũng làm khó hai đệ tử này, có thể từ trong tay Tử Viêm Quỷ thoát được tánh mạng, không hổ là thiên tài đến từ cả nước.

Hắn vốn muốn để hai người đến chỗ Kỷ Tiểu Hi tụ hợp, bất quá nghĩ lại, mình một đường bay tới, nơi này cách đám người Kỷ Tiểu Hi không gần, bọn họ chưa hẳn tìm được, hơn nữa vạn nhất trên đường lại gặp Tử Viêm Quỷ mất mạng, mình sẽ tâm khó bình an.

- Ta muốn đi phía trước điều tra một phen, các ngươi đi cùng ta, chờ ta điều tra xong sẽ mang các ngươi rời núi.

Tổ An nói.

Hai người liếc nhau, vội vàng thi lễ.

- Đa tạ Tế Tửu đại nhân!

Theo ở bên cạnh hắn, tính mạng mình xem như được bảo vệ.

Tổ An gật đầu, suy nghĩ sau khi trở về nói với học viện, để bọn hắn tạm dừng phái đệ tử đến thí luyện.

- Đúng rồi, các ngươi tên gì?

Hắn theo miệng hỏi.

- Đệ tử Vương Thiệu.

- Đệ tử Hà Lỗ.

Hai người thi lễ đáp.

- Cái gì?

Tổ An tê cả da đầu, bọn họ vừa vặn là đồng bạn của mấy đệ tử học viện kia, không phải đã chết rồi sao?

- Tế Tửu làm sao vậy?

Nhìn thấy phản ứng của Tổ An, hai người hơi nghỉ hoặc.

- Không có gì.

Tổ An bất động thanh sắc, âm thầm suy nghĩ, chẳng lẽ lúc đó tình hình quá nguy cơ, đám người Diêu Phương không có thời gian tỉ mỉ kiểm tra tình huống của hai người, trên người bọn họ lại có pháp bảo giả chết, đợi sau khi Tử Viêm Quỷ đi, liền vụng trộm chạy trốn?
Bình Luận (0)
Comment