Lục Địa Kiện Tiên (Dịch)

Chương 3667 - Chương 3667: Đánh Lén (3)

Chương 3667: Đánh lén (3) Chương 3667: Đánh lén (3)Chương 3667: Đánh lén (3)

Nơi này không có quái vật gì, ngược lại trên nhánh cây treo một trang giấy, tựa hồ từ trên một quyển sách kéo xuống, phía trên còn lưu lại vết máu.

Tổ An nhặt lên nhìn nội dung, là một đoạn truyện ký cực kỳ hương diễm, lông mày không khỏi dương dương.

- Tế Tửu, phát hiện cái gì sao?

Rất nhanh những người khác chạy tới, khẩn trương hỏi.

- Không có gì, có thể là tiếng gió thổi qua.

Tổ An đưa lưng về phía bọn họ, không lộ ra dấu vết thu tờ giấy kia vào trong ngực.

- Tế Tửu, không bằng chúng ta đi ra ngoài trước, nơi này thật quá khủng bố. Hà Lỗ và Vương Thiệu nuốt nước miếng.

- Được!

Tổ An gật đầu, lần này không tiếp tục cự tuyệt.

Đúng lúc này, bỗng nhiên phía sau truyền đến tiếng hét thảm.

- Trương tiều phu!

Bộ đầu giật mình, vội vàng chạy trở về, vừa rồi bọn họ đuổi tới quá mau, Trương tiều phu rơi ở phía sau.

Thân hình Tổ An lóe lên, trước bọn hắn một bước trở lại địa phương vừa rồi, chỉ thấy Trương tiều phu đã nằm sấp ở trong vũng máu, không rõ sống chết.

Hắn liếc nhìn xung quanh, hung thủ đã chạy.

Lúc này mới đi đến bên người Trương tiều phu, lật thân thể hắn lại, muốn nhìn thương thế ở nơi nào, còn cứu được hay không.

Ai biết một giây sau dị biến phát sinh, trên mặt Trương tiều phu lộ ra nụ cười quỷ dị, há miệng, một bóng mờ trực tiếp đánh tới mặt Tổ An, tốc độ quá nhanh, thậm chí vượt qua những sát thủ của U Ảnh Lâu.

Bất quá một vệt kim quang lóe lên, cũng không thấy Tổ An xuất thủ như thế nào, bóng mờ đã bị chém thành hai khúc, lúc này mới nhìn rõ bóng mờ kia là sinh vật giống như Bão Kiểm Trùng, mấy xúc †u còn co quắp ở trên mặt đất.

- Trương tiều phu ngươi làm gì!

Bộ đầu vừa sợ vừa giận, vọt thẳng tới, lấy đao chém Trương tiều phu.

Bất quá đao ở trên nửa đường, bỗng nhiên đổi hướng, chém tới cổ Tổ An, tốc độ tăng lên không biết bao nhiêu lần. Ầm!

Cả người bộ đầu giống như bao cát rách nát, bay thẳng ra xa hơn mười mét, ngã ở trên mặt đất, xương cốt toàn thân đều nát.

Những sai dịch khác thấy thế cũng ào ào rút đao chém tới Tổ An.

Tay áo của Tổ An cuốn một cái, một cỗ khí kình vô hình tản ra, đao trong tay những người kia bị vặn thành bánh quai chèo, lực lượng to lớn tiếp tục dọc theo thân đao truyền lên, tay áo của mấy sai dịch đứt thành từng khúc, thân thể thì bị cỗ lực lượng này kéo đến trên không trung xoay nhiều vòng, rồi mới trùng điệp ngã trên mặt đất.

Từng cái rơi thất điên bát đảo, trong nháy mắt mất đi lực chiến đấu.

- Những sai dịch này có vấn đề!

Hà Lỗ và Vương Thiệu khẩn trương chạy đến bên người Tổ An, vẻ mặt hoảng sợ nhìn hết thảy.

Ánh mắt Tổ An nhìn "Bão Kiểm Trùng" bị chém thành hai đoạn.

- Cũng không biết đây là cái gì...

Đúng lúc này, Vương Thiệu và Hà Lỗ ở bên người đều rút ra một cây đao nhỏ, một trái một phải cắm vào hậu tâm của hắn, trên mặt đều lóe lên vẻ dữ tợn.

Tổ An thở dài.

- Các ngươi rốt cục nhịn không được động thủ sao?

Hai người giật mình, yếu hại của người này bị đâm, sao giống như người không việc gì thế?

Bọn hắn vội rút dao găm ra, hai đôi mắt xém chút trừng ra ngoài, bởi vì bọn hắn phát hiện dao găm của mình đã đứt thành từng khúc, chỉ còn lại một chuôi đao.

- Sao thân thể của người này cứng rắn như vậy?

Trong đầu hai người vừa dâng lên ý niệm kia, cả người đã bị cự lực đánh bay, đụng vào trên cây, khí huyết trong cơ thể sôi trào, không còn chút khí lực.

- Ngươi, ngươi đến cùng phát hiện lúc nào?

Hai người không dám tin nhìn Tổ An.

- Các ngươi nhận biết đám người Diêu Phương, Mai Nhu không?

Tổ An trầm giọng hỏi, a, hai nam sinh kia tên gì, sao bỗng nhiên nghĩ không ra?

Hà Lỗ cùng Vương Thiệu biến sắc:

- Ngươi gặp qua các nàng?

- Không sai, hơn nữa ta từ trong miệng các nàng biết được các ngươi sớm đã chết, hai người vốn nên chết, vì sao lại đột nhiên xuất hiện?

Tổ An gật đầu, đồng thời âm thầm quan sát phản ứng của bọn hắn.

- Vậy vạn nhất hai nữ nhân kia gạt ngươi thì sao?

Khuôn mặt của Hà Lỗ, Vương Thiệu có chút dữ tợn.

- Mới đầu ta cũng không quá chắc chắn, cho nên đẳng sau cố ý mang các ngươi phi hành, thừa cơ kiểm tra thân thể của các ngươi.

Tổ An bình tĩnh nói.

- Tuy các ngươi ngụy trang rất khá, nhưng ta cảm nhận được vị trí trái tim của các ngươi, có một cỗ khí tức đặc thù.

Nếu là tu sĩ khác, chỉ sợ rất khó nhìn phá, nhưng lấy tu vi của hắn bây giờ, còn tinh thông kỹ năng trong Bão Phác Chân Kinh, muốn giấu diếm được hắn không dễ.

- Vậy vì sao ngươi lại phòng bị chúng ta?

Lúc này bộ đầu kia lắc lắc thân thể, cả người có chút vặn vẹo đứng lên.

Tổ An hơi kinh ngạc, dưới tình huống bình thường, bị thương thành như vậy, là tuyệt đối không có năng lực hành động, gia hỏa này thật đặc biệt:

- Các ngươi còn nhớ lần thứ nhất gặp mặt không, ta còn chưa lên tiếng, hai người này đã nói cho các ngươi thân phận của ta, còn cường điệu ta rất cường đại, hiển nhiên là đang thông tri các ngươi.
Bình Luận (0)
Comment